Thấy thái độ kính cẩn của Tổng giám đốc Quách cùng những người kia.
Hầu Hiểu Hà hết cười nổi? Chẳng lẽ là thật?
Nhớ lại năm đó, cái bộ dạng nghèo kiết xác của Trần Khiêm, mỗi lần nhìn mình đều chán ghét.
Chưa từng xem cậu ta ra gì.
Nhưng mà giờ đây, chỉ mấy năm không gặp, Trần Khiêm sao lại tiến triển nhiều như vậy.
Tại sao nhiều doanh nhân giàu có như vậy lại đều phải cúi mình trước cậu ta?
Làm sao có thể?
Trần Khiêm lơ đẹp Hầu Hiểu Hà, chỉ chào hỏi Tổng giám đốc Quách cùng mấy người kia.
Rồi tất cả cùng tiến vào khách sạn.
Nán lại đâu chừng nửa tiếng đồng hồ, Trần Khiêm đã vội vã ra về.
Anh nói lời tạm biệt cùng Tổng giám đốc Quách.
Lúc ra cửa, rất nhiều người cũng đi theo ra tiễn anh.
Lâm Y Y nói gì đó với ba cô ấy, rồi lè lưỡi, rõ ràng là muốn đến chỗ Trần Khiêm.
Tất nhiên là ba cô đồng ý.
Hầu Hiểu Hà căng thẳng cùng Vương Văn cũng đi ra.
Lúc này, Trần Khiêm bước lên chiếc xe điện ba bánh của mình.
Còn Lâm Y Y thì ngồi bên cạnh anh.
Nhưng kì lạ ở chỗ là, Vương Văn lúc này không còn cảm thấy ngồi xe ba bánh là mất mặt nữa.
Bởi vì cô tiểu thư xinh đẹp Lâm Y Y ngồi trên đó với biểu cảm gương mặt hoàn toàn là thỏa mãn.
Đừng nói là mình!
Hơn nữa, Trần Khiêm lại chính là cậu Trần kia, điều này dọa Vương Văn một phen.
Đến lúc này còn tưởng mình đang mơ.
Còn Hầu Hiểu Hà thì cuống đến phát khóc.
Lại nhìn Trần Khiêm một cái, vẫn quần áo đó, vẫn bề ngoài đó, vẫn thần thái đó.
Lúc nấy trông vẫn là bộ dạng nghèo khổ.
Sao bây giờ nhìn, lại là dáng vẻ khiến người khác e dè? Tại sao?
Trần Khiêm đang chuẩn bị đưa Lâm Y Y về chỗ mình ăn cơm.