Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 93




Cho dù có lòng hư vinh, thì cũng nên chạy qua BMW hay Benz mà dạo chứ.
Nhưng Trần Khiêm đã đến đây rồi, theo quy định, Ngụy Lệ cũng không thể quá cay nghiệt.
“Ôi! Mẹ ơi, trong Lamborghini sao lại có loại người này vậy, bỗng chốc cảm thấy đẳng cấp chiếc siêu xe này thật là thấp quá đi!” Cô gái trong lòng chàng trai kia đột nhiên che miệng, ngạc nhiên nói.
Giọng điệu hai người họ vừa rồi còn rất tốt, đó là vì nhân vật có thể đến cửa hàng Lamborghini đều là những người có máu mặt ở Kim Lăng, giống như họ vậy.
Cho dù không quen biết thì cũng có thể xem như có duyên gặp nhau một lần, kết giao bạn bè.
Nhưng sau khi Ngụy Lệ mở cửa lại nhìn thấy tên này. Khiến cho bọn họ bỗng thất vọng.
Đặc biệt là cô gái, không hề che giấu ý khinh thường trên mặt.
“Phải đấy cô Ngụy Lệ, cửa hàng 4S của các người cũng hài hước quá đấy, loại người này mà cũng có thể cho vào đây, còn để anh ta ngồi lên Reventon?” Chàng trai kia cũng ngạc nhiên.
Anh ta cũng lười phải liếc mắt nhìn Trần Khiêm. Bởi vì căn bản đã không cùng một đẳng cấp rồi.
Thậm chí anh ta còn hơi giận dữ, cảm giác cái thứ này vào xe, làm cho anh ta như có chút mất mặt trước bạn gái.
Nghĩ mà xem, nơi mình đưa bạn gái đến là cửa hàng siêu xe sao?
Mà nghe đến đây, Ngụy Lệ sao có thể không sốt ruột cho được.
Thấy Trần Khiêm muốn chạm vào bảng điều khiển thông minh của xe.
“Anh ra ngoài ngay cho tôi!” Ngụy Lệ hét lớn một tiếng, trực tiếp đưa tay nằm lấy cổ áo Trần Khiêm, muốn kéo Trần Khiêm từ bên trong ra...
Có thể là Ngụy Lệ quá muốn bán được xe cho cặp đôi trẻ tuổi kia cho nên vô thức dùng lực mạnh hơn một chút.
Trần Khiêm không ngờ Ngụy Lệ lại thô lỗ như vậy, không cẩn thận đụng đầu vào xe nên bị đau.
“Nếu anh còn không ra tôi sẽ gọi bảo vệ!” Ngụy Lệ nhíu mày nói.
Trần Khiêm ôm đầu ra ngoài, mẹ kiếp.
Anh không ngờ rằng mình đang vui vẻ xem xe thì lại bị người phụ nữ này đột nhiên lôi ra ngoài.
“Tôi đến đây mua xe, sao lại không được xem hả?” Nói thật, bây giờ Trần Khiêm đang kiềm nén một bụng tức giận.
“Mua xe sao? Ở cửa hàng chúng tôi, anh có thể mua nổi chiếc nào? Anh vào đây để mở mang kiến thức thì cũng thôi đi, còn ở lỳ ở đây, không biết tốt xấu!” Để lấy lòng cặp nam nữ trẻ phía sau mà giọng điệu của Ngụy Lệ khá vừa phải.
Thu hút không ít người đến cửa hàng 4S vây xem. Nhưng cặp nam nữ trẻ lại rất hưởng thụ.
“Chồng à, anh ta ngồi vào Lamborghini rồi, em cũng chẳng muốn mua Lamborghini nữa... Haizz, thật mất hứng quá!” Cô gái đó ở bên lại thêm mắm dặm muối nói.
Chiếc Reventon này, chäc chẳn người bình thường không thể mua nổi đâu. Hai người có thể mua được Gallardo cũng đã rất tốt rồi.
Nhưng mà chiếc siêu xe nổi tiếng này, không ngồi lên trải nghiệm một chút thì đáng tiếc quá.
Ai ai cũng có lòng hư vinh cả, cho dù là người giàu hay người nghèo. Hình như không hạ thấp người khác mấy câu thì không thể hiện được cô ta ngầu biết bao nhiêu.
Ngụy Lệ khẽ cúi đầu trước đôi nam nữ: “Xin lỗi, tôi sẽ giải quyết ngay!”
Cô ta quả thật là hối hận đến xanh cả ruột mà, sao lại để cái tên nghèo kiết xác đó vào đây.