Lúc này, Trần Khiêm nhận được một cuộc gọi, là một thuộc hạ gọi tới.
“Cậu Trần, là lỗi của chúng tôi, ban đầu chúng tôi đã tra ra được tung tích của nữ giúp việc kia, rồi vội đến đó. Nhưng cuối cùng... cuối cùng người giúp việc đó đã bị người ta đón đi trước rồi!”
Đã có manh mối rồi, thuộc hạ của mình tìm đến tận gốc, tìm được nữ giúp việc đó đương nhiên không phải là vấn đề.
Nhưng điều khiến Trần Khiêm không ngờ đó là, mặc dù mình đã vô cùng thận trọng rồi, ngay khi nhận được tin tức đã cử thuộc hạ đi ngay, nhưng vẫn bị người ta giành trước một bước.
Khiến Trần Khiêm thầm oán hận.
“Ai đón đi?” Trần Khiêm hỏi.
“Trước mắt chúng tôi vẫn đang điều tra, nhưng mà đã xác định là ngoài chúng ta ra thì còn một nhóm người nữa cũng đang tranh thủ từng giây để tìm nữ giúp việc này như chúng tai”
“Tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng cử thêm người đến, mọi người cũng điều tra ra càng sớm càng tốt!”
Trần Khiêm hơi đau đầu cúp điện thoại.
Thật sự không hiểu kiểu gì mà tìm một người lại rắc rối đến vậy!
“Trần Khiêm?”
Lúc Trần Khiêm đang chuẩn bị lên lầu. Phía sau có một giọng nữ gọi mình. Giọng có hơi bất ngờ.
Trần Khiêm quay đầu lại, cũng bất ngờ.
Bởi vì lúc này đã có rất nhiều người trong đại sảnh khách sạn.
Đều là vệ sĩ mặc đồ đen, đeo kính đen, khí thế ngút trời.
Ít thì cũng phải hơn ba mươi người.
Nếu không phải thấy hai cô gái trong nhóm người này, Trần Khiêm còn tưởng rằng có phải là thuộc hạ của mình đến rồi không!
Hai cô gái cũng chẳng phải ai xa lạ, là Phương Kiển Nám và Phương Di.
“Là hai người àI”
Trần Khiêm cười nói.
Nếu mình nhớ không lầm thì đây chắc là lần thứ hai mình thấy Phương Kiển Nám phô trương lớn như vậy!
Trần Khiêm cũng trở nên nhạy cảm hơn.
Vô lý vậy mà, hai cô gái Phương Kiển Nám với Phương Di bình thường thích học là thế, một tiết cũng không nỡ bỏ, sao hôm nay lại chạy đến huyện Hồng phô trương thế này chứ.
Nhưng chẳng mấy chốc Trần Khiêm đã hiểu là chuyện gì rồi.
Đúng vậy, Phương Kiển Nám với Phương Di là người nhà họ Phương.
Mà Phương Mộng Hân cũng vậy.
Nhóm người đến tìm tung tích nữ giúp việc của Phương Mộng Hân, chắc là Phương Kiển Nám rồi!
“Không ngờ lại gặp được cậu ở đây, cậu đến huyện Hồng làm gì?”
Phương Di thắc mắc hỏi.
Nhưng sau đó, Phương Di cau mày. Phương Di với Phương Kiển Nám nhìn nhau, rồi bỗng chốc nhìn chăm chăm Trần Khiêm từ trên xuống dưới.
Bị hai cô gái nhìn chăm chằm như vậy, Trần Khiêm hơi rợn tóc gáy.
Chuyện gì thế, mình lộ tẩy rồi à? Không phải chứ?