"Hả? Quà sinh nhật gì?" Mọi người ngờ vực.
Mà những người ngồi bên cạnh chính là người nhà họ Âu Dương, bao gồm cả Âu Dương Như.
Bấy giờ, ánh mắt Âu Dương Như nhìn Trần Khiêm khá thù địch, nhưng nhà họ Âu Dương từ đầu đến cuối không nói gì.
Trần Khiêm kiếm chuyện cũng không phải là
kiếm chuyện trên sân nhà của nhà họ Âu Dương.
"Trước đây tôi và cô Âu Dương có chút hiểu lầm, tin rằng mọi người cũng đã nghe rồi, cũng có rất nhiều người muốn biết rốt cuộc chuyện này là thế nào, bây giờ tôi sẽ cho mọi người nhìn rõI"
Trần Khiêm cười nói.
Màn hình lớn của hội trường đã bị người của Trần Khiêm khống chế.
Sau đó thì mở một đoạn video.
Bối cảnh buổi tối, một chiếc xe dừng trên cầu của sông hộ thành.
Long Thiếu Vân và Ngụy Mộng Kiều đứng trên đầu cầu.
Chẳng bao lâu sau thì một chiếc xe khác tới, chính là chủ biên của Thời báo Kim Lăng.
"Mộng Kiều, chuyện của chị họ Âu Dương Như của em giao cho em nhé, em phụ trách sắp xếp cho. Âu Dương Như và Trần Khiêm vào cùng một chỗ, tạo cơ hội cho Trần Khiêm ở riêng một phòng với Âu Dương Như. Chủ biên Lưu, về công tác vạch trần thì giao cho ông nhé! Những chuyện khác thì hai người không cần lo, tôi tự có sắp xếp! Đảm bảo Trần Khiêm có nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch"
"Chuyện nhỏ! Cậu Long!"
Sau đó thì mấy người nói thêm những chuyện khác.
Âu Dương Như cùng với người nhà họ Âu Dương tức giận đứng bật dậy.
Còn Âu Dương Như thì lạnh lùng nhìn cô em họ Ngụy Mộng Kiều của mình.
Bấy giờ Ngụy Mộng Kiều đã đỏ mặt tía tai.
Sắc mặt Long Thiếu Vân thì càng cắt không ra giọt máu.
Chuyện này giấu kĩ như vậy, sao Trần Khiêm có thể tìm người quay trước được đoạn video này?
Sao có thể?
Long Thiếu Vân lập tức nhìn kĩ, mới thấy trong đám người đến vừa hay có chủ biên Lưu.
"Lưu Tùng Đào, ông!"
"Tôi cái gì mà tôi? Thằng súc sinh cậu, sớm đã biết thằng lõi cậu không phải hạng tốt đẹp gì rồi!"
Chủ biên Lưu cười khẩy. Hắn ta cũng là người thông minh, đương nhiên phải đề phòng trước, hơn nữa lại là hợp tác với đám
người như Long Thiếu Vân.
"Long Kim Nam, Long Thiếu Vân, Ngụy Mộng Kiều hại Như Nhi nhà tôi suýt chút bị làm nhục, nhà họ Âu Dương chúng tôi sẽ không bỏ qua đâu. Cậu Trần, hiểu lầm trước đây thật lòng xin lỗi! Chúng tôi về trước đây!"
Người nhà họ Âu Dương đứng dậy tức giận bỏ đi.
Âu Dương Như cũng được dẫn đi.
"Ôi đệch, cậu Long tiểu nhân vậy luôn!" Một đám phú thương cũng nói.
"Tao thấy mày muốn chết rồi đấy!"
Long Thiếu Vân tức giận, không nhịn được xông về phía Trần Khiêm.
Bịcht
Một bóng người lướt qua, Long Thiếu Vân bị Thiên Long đá bay.
Suýt chút phụt máu.
"Đúng rồi, tôi còn một món quà dành cho những phú thương các vị xem đấy!"
Trần Khiêm cười.
Sau đó thì mở một đoạn video khác.
Đoạn video này rõ ràng là có người quay lén từ cửa sổ vào đêm tối.
Trong đó ghi lại vài cảnh không nên quay. Sau đó thì có một phú thương giận đùng đùng.
Nhìn cô vợ nhỏ xinh đẹp bên cạnh mình rồi vút cho ả một bạt tai.
"Không biết xấu hổi" Nội dung là gì thì không cần nói nữa nhỉ.
Nói tóm lại là những chuyện ghê tởm Long Thiếu Vân làm thì hôm nay đã phơi bày tất cả.
Đến những người đứng đầu nhà họ Long như Long Kim Nam cũng đỏ mặt liên hồi.
Xem như hôm nay hoàn toàn mất hết mặt mũi rồi. Đọc t𝘳u𝗒ệ𝗻 ha𝗒, t𝘳u𝗒 cập 𝗻ga𝗒 { 𝐓RU𝐌𝐓 RU𝖸ỆN.𝙑N }
Mặt mũi nhà họ Long bị Long Thiếu Vân làm mất trụi rồi.
"Hôm nay thà chết tôi cũng phải đòi một lời giải thích từ nhà họ Long các người."
Phú thương kia điên tiết quát lên.
Những phú thương khác cũng đồng cảm sâu sắc, thù hận nhìn Long Thiếu Vân.
"Chú Nam, cứu cháu với. Cháu bị người ta lừa rồi, bị người ta bãy rồi!"
Long Thiếu Vân sợ hãi gào.
"Thiếu Vân, trước nay chú vẫn luôn cho rằng cháu là đứa thông minh nhất trong ba cậu chủ nhà họ Long, không ngờ cháu làm chú thất vọng quá. Chuyện này, chú sẽ báo lại với ông nội cháu!"
Miệng Long Kim Nam run rẩy nói.
"Ồ ồ, đúng rồi, còn nữa, cho nhà họ Long các người xem một đoạn video nữa này nữa. Nóng hổi vừa thổi vừa xem nhé, ông cụ nhà họ Long các người mà xem thì không chừng càng vui hơn!"
Lần này người lên tiếng là Hầu Tam.
Nói xong.
Thì lại mở video.
"Ông nội, cháu là thằng súc sinh!"
"Ông nội, cháu là thằng súc sinh!"
Trong đoạn video, Long Thiếu Vân vừa dập đầu vừa gọi ông nội.
Sắc mặt Long Kim Nam phút chốc trở nên trắng dã.
"Cháu... cháu... cháu...'
Ngón tay ông ta chỉ vào Long Thiếu Vân run rẩy.