Mà lúc Trần Khiêm đang đi với Tân Nhã.
Bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, là Lý Chấn Quốc gọi đến.
“Cậu Trần, tối nay có một bữa tiệc nhân vật nổi tiếng, mong cậu hãy đến tham gia Đúng lúc bậc thầy giám định ngọc đến từ Nam Dương cũng đến đây rồi, tiện thể để ông ta giám định ngọc bội, hơn nữa lần này, một vài nhân vật nổi tiếng của thành phố Kim Lăng và tỉnh cũng sẽ đến!”
Bây giờ Lý Chấn Quốc đang giúp anh điều tra thông tin của Dương Hạ.
Bữa tiệc nhân vật nổi tiếng lần này, vốn dĩ vài ngày trước Lý Chấn Quốc đã từng đề cập với anh.
Mỗi năm thành phố Kim Lăng đề sẽ tổ chức. một bữa tiệc dành cho các nhân vật nổi tiếng.
Các nhân vật nổi tiếng của các ngành nghề đều sẽ đến.
Chuyện thế này, Trần Khiêm không đi thì không hay lảm.
Cho nên anh đồng ý rồi.
Đợi đến tối, Trần Khiêm đến địa điểm tổ chức.
Quả nhiên rất nhiều người đã đến.
Mà đi chung với Trần Khiêm, tất nhiên còn có nhóm Hoàng Vĩnh Hào, Bạch Tiểu Phi.
Địa điểm bữa tiệc là Trang viên Sơn Thủy.
Ngoại trừ sơn trang suối nước nóng ra, thành phố Kim Lăng còn có một trang viên tụ hội với quy mô lớn nữa.
Ông chủ trang viên Sơn Thủy tên là Tề Vĩ.
Là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, lúc trước đã từng gặp nhau vài lần.
Bởi vì ông ta quá dẻo miệng nên Trần Khiêm cũng không có ấn tượng tốt với ông ta.
“Wow, thì ra là cậu Trần đến!”
Sau khi Tê Vĩ thấy nhóm người Trần Khiêm, Hoàng Vĩnh Hào thì vội vã chạy sang.
Mà trong trang viên, rất nhiều nhóm doanh nhân cũng đi về phía Trần Khiêm.
Chào hỏi.
“Chào Tổng giám đốc Tê!”
Trần Khiêm cười nhạt.
Xem như chào hỏi rồi.
Sau đó nhóm Hoàng Vĩnh Hào như ngựa quen đường cũ, tìm đến chỗ ngồi trên đầu của bàn tròn trong trang viên rồi ngồi xuống.
Kết quả mới vừa ngồi xuống.
Tê Vĩ đã chạy sang đây: “He he, cậu Hoàng, cậu Bạch, hôm nay hai người không thể ngồi đây!”
“Hả? Tề Vĩ, ý ông là sao?” Hoàng Vĩnh Hào ngạc nhiên.
Bữa tiệc người nổi tiếng thế này, Hoàng Vĩnh Hào đã tham gia rất nhiều lần rồi.
Người thường ngồi ở đây là chị kết nghĩa của anh ta, Trần Hiểu.
Anh ta làm em, tất nhiên sẽ ngồi chung với chị kết nghĩa rồi.
Bây giờ anh kết nghĩa Trần Khiêm là đại gia giàu nhất Kim Lăng, tất nhiên chỗ này là của Trần Khiêm rồi, mà tất nhiên họ cũng muốn ngồi chung với Trần Khiêm.
“Ha ha, chẳng có ý gì, năm trước vị trí này, cậu có thể ngồi, nhưng năm nay, mọi thứ đã khác rồi, tất nhiên cậu không thể ngồi đây nữa!”
Tê Vĩ cười mỉa mai.
Nhân vật nổi tiếng năm nay, tất cả những địa phương trong tỉnh đều tham gia.
Giờ đây, thấy cảnh tượng bên phía này, rất nhiều ông chủ lớn, thương gia đứng về phe của Trần Khiêm đều bước sang bên này.
“Hừ, không được ngồi thì không ngồi, nhìn sự hèn mọn trên mặt ông kìa, Tiểu Phi, chúng ta sang
chỗ khác ngồi, cậu Trần, anh cứ ngồi đây đi!”
Tất nhiên Hoàng Vĩnh Hào phải suy nghĩ cho anh mình.
Trần Khiêm gật đầu.
Mới vừa chuẩn bị ngồi xuống. “Khoan đãi”
Tê Vĩ lại nói.
“Sao nữa?” Lúc này Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng cũng đã bước đến.
“Năm nay, sợ rằng cậu Trần cũng không thể ngồi ở ghế đầu!”
Tê Vĩ cười nói.
“Mẹ nó, Tê Vĩ, có phải ông ăn gan hùm mật gấu rồi không, ông nói gì? Có giỏi thì nói lại tôi nghe thử xeml”