Mà bây giờ, Trần Khiêm đã nhận được điện thoại của Dương Tiểu Như, biết Dương Huy và Lý Duệ đã xảy ra chuyện.
Lập tức vội vã chạy tới bệnh viện. “Sao lại thế này?”
Thấy Dương Huy và Lý Duệ bị đánh tương đối nghiêm trọng, Trần Khiêm sốt ruột hỏi.
“Chúng tôi cũng không biết, có một đám người, thấy chúng tôi là đánh ngay, từ trước tới nay chúng tôi chưa bao giờ gặp họ nhưng trông có vẻ như, tôi cảm giác họ đang muốn nhắm vào cậu cho nên muốn nhắc nhở cậu!”
Dương Huy nói.
Nhắm vào mình?
Trần Khiêm kinh ngạc nghi ngờ.
“Là ai vậy?"
“Anh Trần Khiêm, bạn em nói cho chúng em biết, thật ra người sai họ đánh anh Huy anh Duệ là một sinh viên nữ trong khoa em, cô ta tên Dương Lộ, rất bá đạo, những người đó là do cô ta gọi đến
“Cái gì? Dương Lộ?” Trần Khiêm càng ngạc nhiên hơn.
Ban nãy anh đã nghe Dương Huy và Lý Duệ miêu tả.
Năng lực của đám người này không tầm thường, cơ bản không thể nào là giang hồ bình thường được, hơn nữa nhóm người này đi Maybach, được đào tạo bài bản, khí thế giống vệ sĩ trong gia tộc.
Dương Lộ?
Sao lại thế được, Trần Khiêm biết rõ nhà Dương Hạ, sao lại có vệ sĩ như vậy được?
Nhưng nếu như vậy thì đúng là có thể khẳng định.
Đúng là Dương Lộ đang nhắm vào mình.
Nghĩ đến lúc mình mới chạm mặt cô ta trong sân trường, sự đắc ý khi cô ta nhìn mình, thảo nào lúc đó cô ta như thể đang nôn nóng, thì ra từ lâu cô ta đã muốn trả thù mình.
Tất nhiên, bản thân mình và Dương Lộ không có thù hăn gì nhiều.
Người muốn trả thù mình, là Dương Hạ?
Đúng rồi, lúc trước khi Hàn Tư Dư đi Yên Kinh đã từng nói với mình, Dương Hạ của bây giờ khác xa lúc trước.
Mà Dương Hạ thì bởi vì ngày hôm đó, không thể chịu nổi sự nhục nhã phải bỏ đi đã từng hung tợn cảnh cáo mình rằng, sớm muộn gì cô ta cũng quay Về trả thù!
Nói thật, cũng vì mình đã không xử lý chuyện kia cho êm xuôi, làm Dương Hạ phải nghỉ học, đúng là có hơi hổ thẹn.
Nhưng dù cho lòng có hổ thẹn thì Dương Hạ, cô muốn trả thù thì cứ trả thù tôi đi, tại sao đến Dương
Huy, Lý Duệ mà cô cũng không buông tha?
Mà lúc này, Trần Khiêm nhận được một cuộc điện thoại.
Là Lý Chấn Quốc gọi đến. “Cái gì?”
Sau khi Trần Khiêm nhấc máy thì lại sửng sốt.
Sau đó nhìn về phía Dương Huy, Lý Duệ nói: “Lát nữa tôi lại thăm các cậu, Trịnh Duyệt và giám đốc Lý Phi Hồng cũng xảy ra chuyên rồi, tôi phải đi xem thử cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!”
Nói xong, Trần Khiêm sang thẳng một bệnh viện khác.
Trịnh Duyệt cũng bị thương, mà vết thương Lý Phi Hồng cũng không nhẹ, gãy sống mũi rồi.
Nhóm Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng đều đang ở đây.
Trịnh Duyệt thì chỉ bị đánh sưng mặt thôi.
Hầu như Trần Khiêm đã có thể xác định là Dương Hạ.
Nếu mình nhớ không lầm thì lúc trước Trịnh Duyệt đã tát Dương Hạ một cái.
Nên Dương Hạ mới thù hận, sau khi trở về phải trả thù cho bằng hết.
Dương Hạ này, cuối cùng đã gặp phải chuyện gì?
“Cậu Trần!”
Triệu Tử Hưng và Lý Chấn Quốc tới chào hỏi ngay.
Mà nhìn sắc mặt trằng xanh của Lý Phi Hồng,
Trần Khiêm cũng cực kỳ ngạc nhiên.
Bởi vì Lý Phi Hồng là người tuyệt đối có thể đánh nhau, hơn nữa nhiều đàn em, nhưng dù vậy vẫn bị người ta đánh phải nhập viện.
Sao lại không ngạc nhiên được chứ.
Lý Phi Hồng không tiện nói chuyện.
Lý Chấn Quốc kể chỉ tiết mọi chuyện cho Trần Khiêm nghe.
“Cậu Trần, hầu như có thể xác định là người của nhà họ Long ở Yên Kinh làm.”
Lý Chấn Quốc nói.
“Nhà họ Long ở Yên Kinh?”
Thật ra Trần Khiêm đã từng nghe tên này, hình như Tần Nhã đã từng nói với mình, chẳng phải người ép cô ta đính hôn là nhà họ Long của Yên Kinh hay sao?
Nhưng mà, nhà họ Long này và hai chị em Dương Hạ có quan hệ gì với nhau?
“Có sai người hỏi họ hay chưa, họ muốn làm gì?” Trần Khiêm nói.