Nếu cậu Trần đã có ý với nhóm Lâm Y Y, đương nhiên anh ta không dám có suy nghĩ gì khác.
Bữa cơm hôm nay, rất thú vị.
Khi các doanh nhân đó, ví như như Lâm Vân, cuối cùng biết con gái mình không được âu yếm, còn cực kỳ thất vọng.
“Cậu Trần, tôi phái xe đưa cậu về nhé?”
Bữa tiệc tẩy trần hôm nay kết thúc một cách hoàn mỹ, đoàn người Lý Chấn Quốc đi theo Trần Khiêm, vội vã nói.
Trần Khiêm nghĩ rồi gật đầu.
Lúc này, một người đàn ông trung niên bụng phệ đang đứng bên cạnh bước đến: “Cậu Trần, chi bằng để con trai tôi đưa cậu về nhé, đây là con trai của tôi, tên là Bạch Tiểu Phi, đang học ở Đại học Giang Nam, gần Đại học Kim Lăng của cậu, cũng tiện đường!”
Người đàn ông trung niên cũng không quan tâm đến việc với đẳng cấp của cậu Trần thì nên đi xe gì.
Trên trực tế người đàn ông trung niên không hề nghĩ người như cậu Trần mà lại chịu đi xe của con trai mình.
Mục đích ông ta làm như vậy là vì muốn tên của con trai ông ta là Bạch Tiểu Phi xuất hiện trong tai của cậu Trần, vậy là đủ rồi!
Mà người tên Bạch Tiểu Phi, cũng chính là cậu thanh niên mặc áo trắng kia.
Giờ phút này, anh ta ngại ngùng đứng trước mặt Trần Khiêm, còn khế nhéo tay.
Dù sao, năng lực của gia tộc cậu Trần quá mạnh mẽt! Sao anh ta có thể không lo lắng được.
Trần Khiêm cũng không nói gì, gật đầu: “Được thôi, vậy thì phiền người anh em rồi!”
“Gì cơ ạ! Không phiền đâu không phiền đâu!”
Cha của Bạch Tiểu Phi thì vui mừng không thôi. Bạch Tiểu Phi cũng kích động.
Lập tức lấy xe ra.
Là một chiếc Ferrari, đại khái khoảng năm triệu.
“Tớ nói này Bạch Béo, mẹ nó cậu dám để cậu Trần đi xe này hả?”
Những người khác vừa nhìn thì không cam tâm: “Cậu Trần, tôi có Rolls-Royce, cậu đi xe của tôi đi!”
“Đúng đó cậu Trần, cậu không thể đi loại xe thế này được!"
Các ông chủ khác tranh giành lẫn nhau.
“Không cần đâu, xe này khá tốt, tôi về trường trước, lần sau chúng ta lại gặp nhé!”
Thật ra khi Trần Khiêm nhìn thấy chiếc Ferrari này, ánh mắt của anh đã không thể nhìn sang nơi khác nữa.
Giấc mơ của anh là mua xe, nhưng Ferrari, anh có mơ cũng không dám.
Chỉ sưu tầm rất nhiều poster của xe này nhưng không có cơ hội được đi thử.
Trần Khiêm không có tiền đồ sắp không thể rời mắt dược nữa.
Trực tiếp lên xe, Bạch Tiểu Phi gào to một tiếng, lái xe rời đi.
Nhìn bóng dáng rời đi của Trần Khiêm, mặt Lâm Y Y đỏ rần, sắc mặt phức tạp.
Các ông chủ cửa hàng còn lại thì kính nể sùng bái:
“Không ngờ cậu Trần lại hòa nhã nhân hậu như vậy, mà còn khiêm tốn nữa, tiền đồ sẽ tươi sáng, tươi sáng lảm đây!”
Lại nói mặc dù Bạch Tiểu Phi rất ăn chơi trác táng, nhưng trước mặt Trần Khiêm cũng rất khiêm nhường.
Trần Khiêm không để anh ta lái xe vào khuôn viên trường, dù sao Ferrari năm triệu, nếu lái vào thì cũng ra vẻ quá.
Không phù hợp với tính cách khiêm tốn hướng nội của Trần Khiêm.
Nên bảo anh ta để anh trước cổng trường.
Đồng thời, chiếc xe này thoải mái đến mức làm Trần Khiêm ghen tị muốn chết.
Tháng này chị đã bảo mình phải dùng hết hai mươi triệu hạn ngạch trong thẻ mua sắm, chỉ băng mua chiếc xe nhỉ?
Vừa nghĩ như vậy, Trần Khiêm vừa bước vào trường.
Lại không phát hiện có một đôi mắt đang theo dõi Trần Khiêm.
“Trần Khiêm, cậu cậu cậu...Đứng lại đó cho tôi!!!”