Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 52




Liền lấy luôn.
"Anh... anh dùng cái này?”
Nữ nhân viên kinh ngạc nói.
Thế giới của người giàu khác lạ vậy à?
"Ừm"
Trần Khiêm cũng không nói thêm gì, nhét đầy hai trăm nghìn tệ vào túi rác sau đó lấy thẻ và chứng minh rời khỏi ngân hàng.
"Ôi chao, nhìn người ta đi, vừa nãy còn hối người ta nữa đấy, cậu giàu bằng người ta không?”
Trần Khiêm vừa đi thì cả cái sảnh ồn ào bàn tán hẳn lên. Còn nữ sinh vừa nấy thì ghét bỏ đấm cậu bạn kia một cái. Cậu bạn kia bỗng nhìn bóng lưng Trần Khiêm rồi hét lớn: "Đệch, người giàu ăn mặc như thế vờ vịt cái gì chứ!"
Trần Khiêm hết sức tranh thủ để về phòng học đóng tiền học phí nhưng có cố gảng thế nào cũng vẫn đến muộn.
"Báo cáo!" Trần Khiêm đứng trước cửa phòng.
Giáo viên hướng dẫn trẻ tuổi xinh đẹp Mạnh Thái Như đột nhiên liếc nhìn Trần Khiêm một cái.
"Ha! Còn tưởng hôm nay cậu biết đến hạn nộp học phí, sợ quá không dám đến nữa chứ?"
Nói xong thì liếc nhìn túi rác trong tay Trần Khiêm: "Thế nào, không gom đủ tiền học phí nên đi nhặt rác à?"
"Ha ha ha..."
Mạnh Thái Như vừa nói xong thì khiến cả phòng học cười rộ lên.
Trần Khiêm cũng chẳng nói gì.
Giáo viên hướng dẫn này chính là vậy, ham giàu ghét nghèo ăn vào máu rồi.
Nói thế nào nhỉ.
Trong lớp thành phần khá giàu có đám người Hứa Nam, Mạnh Thái Như rất thân với bọn họ.
Thường ngày cũng hay ra ngoài hát karaoke nữa.
Đám Hứa Nam mà cúp tiết hoặc thậm chí bỏ thi thì vẫn đều đạt được điểm cao.
Chẳng cần xin nghỉ phép gì cả.
Nhưng nếu Trần Khiêm xin nghỉ phép thì Mạnh Thái Như có thể đuổi thẳng cổ anh ngay, tuy hơi khoa trương chút nhưng cũng gần như vậy!
"Nhìn bộ dạng của cậu thì biết là học phí của cậu lại đợi trợ cấp sinh viên nghèo rồi đúng không? Sao tôi không thấy Giang Vi Vi báo tên cậu thế? Tôi nói cho cậu biết nhé Trân Khiêm, cuối tháng, muộn nhất là cuối tháng, nếu còn chưa nộp học phí thì đừng học tiếp nữa, tự động thôi học đi!"
Mạnh Thái Như đanh giọng nói: "Được rồi, ôm bọc rác của cậu về chỗ đi! Mất mặt!"
Vì Mạnh Thái Như đã nghe cả một chuỗi sự việc trước đây của Trần Khiêm. Ngay lập tức càng tức giận với chỉ số thông minh khiêm tốn của Trần Khiêm.
"Hi hi!"
Bên dưới đám Hứa Nam Hoàng Mao bụm miệng cười.
Sắc mặt Trần Khiêm thản nhiên: "Thưa cô, ai nói em lại kéo đến cuối tháng vậy. Hôm nay em đặc biệt tới để đóng học phí!"
"Gì cơ gì cơ? Đóng học phí?"
Mạnh Thái Như vô cùng kinh ngạc.
Ngay đến Dương Hạ ngồi giữa phòng cũng lạnh lùng liếc Trần Khiêm một cái.
"Trần Khiêm, cậu đừng có đếm từng tờ mười tệ như lần trước nữa nhé, hại tôi với các bạn học đếm cả nửa ngày!"
Mạnh Thái Như khá lo lảng nói.
Kỳ đầu năm ngoái, lúc Trần Khiêm đóng học phí thật sự dọa tất cả các bạn học trong lớp.
Tiền trợ cấp sinh viên nghèo kỳ đầu năm ngoái không xin được nên Trần Khiêm đã gom tất cả tiền lẻ mà anh làm thêm đến để đóng học phí. Lúc đó còn chấn động cả khoa nữa.
Đệch mẹ nó, có ai nghèo đến vậy không chứ?
Mạnh Thái Như thật sự lo lắng lại diễn màn đó một lần nữa, giáo viên hướng dẫn như cô ta lại mất mặt nữa thì chết!
"Ôi, thưa cô, em nghĩ chắc chúng ta lại phải nhọc công thêm lần nữa rồi! Thương cho bàn tay phải để ăn cơm để cày. game của em quái"
Đám Hứa Nam, Hoàng Mao vờ tỏ vẻ khổ sở lắc lắc tay phải rồi bước lên bục, ý muốn giúp giáo viên hướng dẫn đếm tiền.
Thật ra là cố ý châm chọc Trần Khiêm.
Dương Hạ thì càng nghiêng mặt sang bên, làm bạn gái cũ nên thất mất mặt!
"Ha ha, nếu các cậu muốn đếm thì cứ đếm đi, từ từ mà đếm, đếm xong thì báo với tôi!"
Sắc mặt Trần Khiêm có vẻ tức giận. Lạnh lùng ném thẳng bọc rác lên bục giảng. Xòa xòal
Tiền trong túi văng đầy cả cái bục giảng...