Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 403




Tại sao ư? Bởi vì vừa nãy Trần Khiêm bỗng nhớ ra hình như điện thoại của Tô Tử Nguyệt cũng phải thay cái mới, đằng nào cũng đến mua thì tiện thể mua tặng cô ấy một cái luôn.
"Mẹ ơi! Các cậu có nghe thấy không? Ha ha ha, còn mua hai cái?"
Nghe vậy, mọi người tiếp tục cười nắc nẻ.
Ngay cả Tô Minh cũng nhìn Trần Khiêm với vẻ hứng thú, tên trẻ trâu này từ đâu tới thế? Nực cười ghê!
Trái lại, nhân viên tư vấn bán hàng rất nghiêm túc lấy. thêm một chiếc điện thoại cho Trần Khiêm.
Trần Khiêm cầm điện thoại, trực tiếp quét mã thanh toán 'wechat, ngay sau đó một tiếng "tinh" vang lên.
"Thanh toán thành công, wechat nhận năm mươi bảy nghìn bảy trăm bảy mươi sáu tệ!"
"Đệch?" "Gì cơ?"
Khi nghe thấy âm thanh thông báo lanh lảnh của hệ thống.
Mọi người đều sửng sốt.
Đặc biệt là Đinh Hạo, một giây trước anh ta vẫn còn ôm bụng cười lăn lộn, lúc này nghe thấy âm thanh thông báo. thanh toán thành công, anh ta vẫn cười gập lưng đấy! Sau đó, nụ cười vụt tắt, anh ta nhìn Trân Khiêm với vẻ mặt chấn động.
Trần Lâm và Lý Thi Hàm cũng há hốc miệng.
Nhịp thở dồn dập.
Bọn họ vốn xem thường Trần Khiêm, nhưng không ngờ người ta thẳng tay mua hai cái đắt nhất, hơn nữa lúc trả tiền còn chẳng thèm nháy mắt lấy một cái.
Trần Khiêm lấy đâu ra tiền?
Tô Minh cũng kinh ngạc, còn chưa ăn tát mà đã cảm thấy gò má nóng ran rồi.
"Trần Khiêm, sao cậu lảm tiền thế?" Trần Lâm thấy Trần Khiêm cầm điện thoại định đi.
Lập tức túm lấy cánh tay anh.
Mẹ ơi! Tiền lương giáo viên một tháng của bọn họ chỉ năm sáu nghìn, Trần Khiêm tiêu một lúc hết khoản tiền lương một năm của bọn họ để mua điện thoại di động?
Thật khó tin!
Lế nào Trần Khiêm trúng số?
Thế này thì trúng bao nhiêu?
Rõ ràng là Trần Lâm và Lý Thi Hàm rất quan tâm tới vấn đề này.
Hơn nữa, bọn họ vô cùng nôn nóng muốn biết đáp án chính xác.
Cậu ăn trộm ăn cướp cũng chẳng sao, chỉ cần cậu nói với mọi người số tiền này không phải cậu trúng thưởng là được!
Nếu không thì trong lòng bọn họ cực kỳ khó chịu! "Tôi có việc, không ở lại cùng các cậu nữa!"