Màn hình bình luận của bên đối diện nổ luôn rồi.
"Ha ha ha, anh Bình Phàm? Tôi vừa vào xem, tên Bình Phàm này, chính là tên Bình Phàm bị Xảo Xảo của chúng ta đá ra khỏi kênh đúng không?”
"Đúng đúng đúng, đúng là tên đó, định mệnh, bò sang bên đó thì thành anh lớn rồi!"
"Xì, mau mau mau, đại gia giả, có gan thì tới đây PK với anh Trạng Nguyên, cho mày biết thế nào là thế phiệt thực sự!"
Fan bên đối diện điên cuồng khiêu khích.
"Ha ha ha, ma mới, cô có đứng đấy khóc cả ngày cũng vô dụng, nói cho cô biết, tên nhà giàu Bình Phàm mà cô gọi, vừa bị tôi đá đít ra khỏi kênh live stream, hiện giờ mới chạy sang bên của cô đó! Cô hỏi một chút, hiện tại hắn ta còn dám đứng trước mặt tôi mà nói chuyện không?”
Trên mặt Tả Xảo Xảo hiện lên vẻ khinh thường. Hàn Tư Dư thì sắp bị chọc tức chết.
Ngày hôm nay bao nhiêu thể diện của cô ta đều bị vứt ra thùng rác hết rồi.
"Ai là Bình Phàm?" Trần Khiêm đang đợi xin mở mic để mắng to một trận.
Thế nhưng, lúc này Mạnh Thái Như lại loạt quẹt đôi dép lê qua bên này hỏi chuyện.
"Ôi ôi, cô ơi, Bình Phàm là anh đại sớm nhất của kênh live stream Hàn Tư Dư, Hàn Tư Dư lần đầu tiên có thu nhập tháng vượt qua mười nghìn tệ thực ra là do anh Bình Phàm này cho. cậu ta, rất là giàu đó!"
Vương Việt nói.
"Ha ha, mới tiêu một hai chục nghìn đã được coi là có tiền? Tao ở kênh live stream khác lớn hơn đã từng thấy vài vị anh lớn, vừa ra tay là hơn trăm nghìn! Đây mới là đại gia chân chính! Haizzz, phỏng chừng Tư Dư lần này ngã đau rồi, bên kia người ta mới gọi là có anh lớn chống lưng!"
Mạnh Thái Như buông điện thoại xuống.
Trên thực tế cô ta vẫn luôn chú ý đến giới live stream.
Cô ta biết đây là một ngành chỉ cần có chút vốn liếng nhan sắc, thì sẽ kiếm tiền dễ như ăn cháo.
Còn có thể nổi tiếng.
Vậy nên rất nhiều cô gái trẻ tuổi đêu không cầm lòng được trước sự mê hoặc của ngành công nghiệp live stream.
Vô thưởng vô phạt nói vài câu, cô ta lập tức liếc mắt sang bên Trần Khiêm.
"Trần Khiêm, ai cho cậu ngồi lên bộ sofa mới của tôi? Cậu lập tức đứng dậy!"
Mạnh Thái Như lúc này mới phát hiện, người khác đều ngồi trên băng ghế dài, chỉ có thằng oät Trần Khiêm này vui vẻ
thoải mái mà ngồi lên bộ sofa mới của cô ta.
Bộ sofa này đắt vô cùng, giá trị hơn mười nghìn tệ, cô ta không nỡ để hạng người như thằng oắt này ngồi lên.
Một tiếng gọi của Mạnh Thái Như dọa choTrần Khiêm nhảy dựng.
Không phải chỉ là một bộ ghế sofa thôi à, ngồi một chút thì có làm sao nào?
Nhưng mà biết Mạnh Thái Như khinh thường mình nên Trần Khiêm cũng lười phải tranh cãi với cô ta.
Đứng lên, chuẩn bị đi sang một bên khác ngồi xuống.
"Hừ, Hách Lan Lan, em cùng mấy bạn Vương Việt đi về trước, dù gì cũng chỉ là việc quét tước vệ sinh đơn giản, tôi thấy một mìnhTrần Khiêm làm là được rồi!"
"Trần Khiêm, cậu cũng đừng bất mãn, đừng cho rằng tôi ghim cậu, thực ra tôi cũng là vì muốn tốt cho cậu thôi. Cậu nghĩ mà xem, tuy răng hiện giờ cậu trúng được một lần xổ số có tí tiền, thế nhưng vài đồng bạc ấy đủ cho cậu tiêu trong bao lâu? Cậu nhìn lại bản thân cậu bây giờ đi, không chịu khó nỗ lực bẵng trước đây, trong khi mấy đứa Hách Lan Lan vẫn chịu khó vẫn nỗ lực tiến tới, cho nên cô giáo thật tâm lo lắng. Cậu cứ tiếp tục như vậy sẽ hỏng cả đời đấy!"