“Ông chủ, bản đồ này đang nói gì?” Thầy Quỷ nhìn vẻ mặt của Trần Khiêm hỏi.
“Tổng cộng có hai tấm bản đồ, một tấm là cửa vào. Giới Vực. Tấm kia thì hình như có đánh dấu vị trí của Nguyên Tâm Thảo ở một nơi giao nhau giữa Địa Cầu và Giới Vực!”
Đây là chỗ làm Trần Khiêm thấy kinh ngạc.
Bình thường thì việc tìm kiếm Nguyên Tâm Thảo khó. như tìm cát giữa sa mạc mênh mông bát ngát.
Nhưng Trần Điểm Thương lại có những thứ này, còn đánh dấu vị trí của Nguyên Tâm Thảo.
Phát hiện này làm Trần Khiêm cực kỳ vui vẻ.
Chỉ tội cho Trần Điểm Thương, trăm phương nghìn kế lên kế hoạch tính toán hẳn hoi rồi lại không thành, tất cả những thứ này là của hồi môn cho mình.
Xem ra Trần Điểm Thương đã biết vị trí của Nguyên Tâm Thảo, nhờ nó Trần Điểm Thương sẽ có thể đột phá cảnh giới Chân Nhân trong truyền thuyết, nếu thêm Cửu Chuyển Nguyên Thần của mình vào, đúng là ông ta có thể đạt đến cảnh giới cực kỳ cao.
Ông ta chỉ sót một bước.
Cho dù ông ta đã sử dụng cả đại trận Diệt Long thì cũng không phải đối thủ của mình.
Thảo nào khi sắp chết, ông ta cực kỳ không cam tâm.
“Ông chủ, còn có món này nữa, xem ra hình như nó là nhẫn trữ đồ trong truyền thuyết!
Tiếu Thương Sinh mang một chiếc nhẫn đã cổ đến. Trần Khiêm vừa nhìn, chẳng phải đây là pháp khí của chị Tử Yên hay sao, pháp khí của thời kỳ thượng cổ, nhẫn trữ đồ.
“Chắc là Trần Điểm Thương đã có được quá nhiều
Trần Khiêm quan sát nhẫn trữ đồ một cách cẩn thận.
“Ông chủ, ngài biết dùng món này không? Tôi chỉ được nghe vài mẩu chuyện trong sách cổ mà thôi!”
Tiếu Thương Sinh nghi ngờ hỏi. 'Trần Khiêm khẽ mỉm cười: “Có gì khó đâu!” Linh thức của anh xuyên thấu qua nó.
Trong nháy mắt đã dựng lên cây cầu kết nối giữa hai người.
Trong nhãn trữ đồ có không gian rộng khoảng hai trăm mét vuông, bên trong còn có rất nhiều đồ Trần Điểm Thương đặt vào.
Trần Khiêm dùng linh thức nhìn lướt qua.
Phần lớn là một ít dược liệu quý báu, thậm chí là dược liệu đã tuyệt tích.
Thu.
Linh thức vừa chuyển động đã thấy túi dê trong tay mình hóa thành một luồng ánh sáng, được thu vào trong nhẫn trữ đồ.
Tiếu Thương Sinh hô lên hay quá.
Trần Khiêm cũng thu thi thể của Lăng Tiêu vào nhẫn trữ đồ, nếu sau này có cơ hội, anh vẫn muốn giao anh Lăng Tiêu cho chị Tử Yên.
“Tôi chuẩn bị mượn sức mạnh của ngọc bội Long Huyết để thiết lập pháp trận phong ấn lại, thầy Quỷ, ông hãy phái người của Điện Huyền Dương canh chừng cho. kỹ!"
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Trần Khiêm dặn dò.
“Tôi hiểu!”
“Ừ, trong khoảng thời gian này, tôi muốn khôi phục ký ức cho Mộc Vũ, cô ấy bị người khác cho sử dụng một loại dược liệu đặc biệt, tẩy não mất rồi. Nếu kéo dài sẽ để lại vết thương rất lớn trong cơ thể nên trong những ngày này, ba người các ông hãy xử lý những chuyện trong điện!”
Trần Khiêm nói.
Xử lý nhà họ Trần đã như rắn mất đầu, tất nhiên không phải nói chơi.
Mà bây giờ Trần Khiêm đã có linh nguyên và tất cả bảo vật của Trân Điểm Thương.
Đặc biệt là một vài dược liệu quý hiếm Trần Điểm Thương để lại, nó giúp ích rất nhiều cho việc khôi phục ký ức của Tô Mộc Vũ.
Tất nhiên nước C bỗng dưng không còn chỗ dựa nữa, nên bây giờ họ còn trông mong Vua Bắc Cảnh có thểvào ở luôn trong khu vực tháp Trấn Long. Vậy nên khu vực tháp Trấn Long trở thành khu vực cấm, thuộc sở hữu của Điện Huyền Dương.
Chỉ cần Trần Khiêm có thể đồng ý bảo vệ nước C bình an.
Đối với Trần Khiêm mà nói, đây là cuộc giao dịch cực kỳ có lợi.
Tất nhiên linh nguyên không phải chuyện nhỏ, dễ dẫn đến sự tranh giành của các thế lực khắp nơi.
Cho nên vì sợ bị quấy rố, Trần Khiêm cũng che giấu tỉn tức.
Nguồn linh nguyên này Trần Khiêm không chỉ sử dụng riêng cho bản thân mà còn phân ra cung cấp cho người Điện Huyền Dương tu luyện.
Chớp mắt trạng thái này đã kéo dài suốt năm năm...