Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 2029




Hai người đi tới ôm châm lấy nhau.
“Ha ha, Phỉ Phỉ, để anh giới thiệu với tụi em, đây là người bạn lúc anh đi du học ở Pháp, mà anh hay nhắc. với em, Khương Dũng - cậu chủ nhà họ Khương đã có mấy đời kinh doanh nổi tiếng ở nước €, hơn nữa, cũng có quan hệ mật thiết với Hiệp hội Võ đạo Quốc Tết Tài sản trong nhà đã gần trăm tỷ:
Mã Binh giới thiệu.
Anh ta vừa nói xong, mọi người đều há hốc mồm nhìn về phía Khương Dũng.
Ai cũng biết sức ảnh hưởng của nhà họ Khương ở nước €, nhưng không ngờ người bạn của Mã Binh lại là cậu Khương.
Còn Long Phỉ Phi, vì là người có gia cảnh, nên lúc cô ta tiếp xúc với người khác, khó tránh khỏi có cảm giác ưu việt hơn người.
Nhưng sau khi cô ta biết rõ bối cảnh của Khương Dũng, mắt Long Phỉ Phỉ cũng không khỏi sáng lên.
Cũng nhìn cậu Khương này nhiều hơn. Sau cuộc trò chuyện đơn giản. Khương Dũng hỏi: “Đúng rồi Mã Binh, sao bây giờ các cậu mới tới? Chẳng phải cậu đã đồng ý với tớ, là tới đây từ mấy ngày trước sao?”
Cậu đừng nhắc nữa, khoảng thời gian này, cục diện thế giới ngầm trong toàn bộ tỉnh Ký Châu chúng tớ, thậm chí là cả Hoa Hạ, đã xảy ra biến động nghiêm trọng, tớ phải ở lại bên cạnh ba tớ để hỗ trợ đối phó!”
Mã Binh nói.
“Tớ biết rồi, nghe nói là Điện Huyền Dương đúng không? Bên đó mới có một thế lực lớn nổi lên, nghe ba tớ nói, ngay cả một số thế lực ngầm, thậm chí là nhà quyền thế ở nước C cũng tới đó quy thuận rất nhiều, nghe nói Điện chủ của Điện Huyền Dương là một người rất hung ác, chỉ cần dựa dâm vào anh ta, thì chắc chắn gia tộc sẽ không suy tàn trong thời gian dài.”
Khương Dũng nói.
Một số gia tộc lớn đều như vậy, bởi vì bọn họ đã có đủ của cải rồi, cho nên những người bọn họ tiếp xúc sẽ khác với người bình thường.
Ví dụ như chuyện gia tộc giàu có dựa dẫm vào thế gia môn phái, người bình thường sẽ cảm thấy chuyện này hơi hoang đường.
Nhưng đối với những người có xuất thân lớn mạnh, thì đây là chuyện bình thường như cơm bữa.
“Đúng rồi Mã Binh, ba cậu đang ở Ký Châu, vậy nhà cậu có móc nối được quan hệ vói Điện Huyền Dương không?”
Khương Dũng hỏi.
Mã Binh không khỏi lắc đầu đáp: “Chuyện này thật sự rất khó, có rất nhiều thế gia tới phụ thuộc, nhưng hình như Điện chủ Điện Huyền Dương có rất nhiều của cải, cho nên khinh thường không ít thế gia, muốn móc nối quan hệ với bên đó, phải trải qua sự kiểm duyệt tầng Tầng lớp lớp.”
“Hừ, mấy gia tộc kinh doanh như các anh cũng xứng móc nối quan hệ với Điện Huyền Dương ư, các anh biết anh Trần trong Điện Huyền Dương là người thế nào không? Hơn nữa anh ấy là người ở cấp bậc lớn mạnh thế nào, đâu phải ai quy thuận cũng được?”
Long Phỉ Phỉ nghe thấy thế thì không khỏi khinh thường lắc đầu.
“Hả? Phỉ Phỉ, anh biết gia tộc của em có quan hệ với Điện Huyền Dương mà, nói vậy là Điện chủ đại nhân họ Trần sao? Hơn nữa em đã gặp mặt anh Trần chưa?”
Mã Binh không khỏi kinh ngạc hỏi.
“Sao tôi có thể gặp được chứ, nhưng tôi rất rõ sự lợi hại của anh Trần, hơn nữa thuộc hạ của anh ấy đều là người thông minh mạnh mẽ, cũng có quan hệ không tệ với ông nội tôi!”
Lúc nói ánh mắt Long Phỉ Phỉ không khỏi thoáng qua tia tiếc nuối.
Cô ta vẫn nhớ rất rõ, lúc ông nội kể chuyện anh Trần cho mình nghe, ánh mắt ông nội hiện lên vẻ kính nể.
Hơn nữa, trước khi đi tới đây, ông nội còn đặc biệt căn dặn mình, nhưng chỉ nói bốn chữ:
Năm lấy cơ hội!!!
Nhưng lúc cô ta hỏi ông nội phải năm lấy cơ hội gì, thì ông nội nhất quyết không chịu nói.
Chẳng lẽ ông nội đang ám chỉ buổi tiệc này? Trong lòng Long Phỉ Phỉ thầm nghĩ.
Cho nên lúc nhìn thấy Khương Dũng, ánh mắt Long Phỉ Phỉ không khỏi dừng trên người anh ta mấy giây.
Trong lúc mọi người đang cười nói với nhau, thì đã đi tới nơi tổ chức buổi tiệc.
Sau khi mọi người rời khỏi bến cảng chưa được bao. lâu.
Thì một chiếc thuyền kỳ lạ giống như quỷ ảnh, chiếc thuyên vốn là hư ảo, nhưng lại dần dân biến thành thực thể.
Cuối cùng đột ngột xuất hiện trên mặt biển.
Chiếc thuyền quỷ dị này từ từ cập bến.
Bởi vì nó xuất hiện quá nhanh quá tĩnh lặng.
Cho nên không một ai cảm nhận được điều khác thường.
Sau khi cập bến. Khoang thuyền mở ra.
Có hai cô gái mặc đồ trắng với khí chất bất phàm đi xuống thuyền.
Nhưng cả hai cô gái này đều che mặt bằng vải mỏng.
Để những lúc người khác cố gắng muốn nhìn thấy khuôn mặt của hai người, sẽ có cảm giác mơ mơ hồ hồ.
“Chị, chúng ta thật sự cứ giấu chị Hân ra ngoài thế này à? Dù gì lần này chúng ta tới thế giới Địa Cầu cũng là vì nhiệm vụ đặc biệt.”
Một cô gái trong đó vừa tò mò nhìn những người muôn màu muôn vẻ ở xung quanh, vừa hơi lo lắng hỏi.
“Em sợ cái gì, em yên tâm đi, không sao đâu! Em mau nhìn xem, ở đây có rất nhiều người, chúng ta mau đi tới đi!"