Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1985




Chỉ có một điểm Vạn Diệu Tông có thể khẳng định.
Đó chính là con gái mình chắc chắn sẽ xem thường kiểu người như Trần Khiêm, rõ ràng Vạn Diệu Tông rất yên tâm về mắt nhìn của con gái.
“Vậy được, cho dù thế nào thì ba cũng sẽ đứng về phía con. Nhưng chuyện kết hôn của con với Thiếu Tông con cũng nên cân nhắc đi. Tuyết Tuyết, con phải chuẩn bị tâm lý, tương lai của Thiếu Tông rất rộng mở".
Sau khi để lại câu này, thấy con gái không quá phản kháng, lúc này Vạn Diệu Tông mới yên tâm ra khỏi phòng Vạn Tuyết.
“Trần Khiêm...
Có lẽ vì vừa rồi nghe ba nhắc đến hai chữ này, đột nhiên vẻ mặt Vạn Tuyết buồn bã thì thầm một câu, dường như trong đầu lại bắt đầu hiện lên bóng dáng của chàng trai này.
Khiến trái tim người ta loạn nhịp.
Hai ngày sau, buổi lễ dưới lòng đất bắt đầu.
Đúng giờ, những danh gia vọng tộc đến từ trời Nam đất Bắc cùng †ề tựu về đây.
Đương nhiên có rất nhiều người nhận được thư mời đặc biệt cho nên bí mật đến.
Bởi vì theo như hình thức trước đây, ai có thể giành được chiến thắng ở buổi lễ dưới lòng đất thì sẽ tồn tại giống như minh chủ võ lâm.
Có thể hưởng quyền phân phối một số vật thần bí.
Có rất nhiều gia tộc nhờ sự giúp đỡ của buổi lễ dưới lòng đất này mà một bước trở thành gia tộc lớn nhất nhì thế giới.
Vì vậy mọi gia tộc đều vô cùng coi trọng.
Tất nhiên cũng có không ít gia tộc đầu óc ngu muội bị lời tuyên truyền của hoạt động ngầm này thu hút đến phát ngốc rồi bị người khác bãy tiền.
Bởi vì, phàm là người trong cuộc thì đều biết.
Buổi lễ thế này, người bình thường đến xem náo. nhiệt thì được, bởi vì đây là trận đấu của thần tiên thật sự.
Không ai dám quay video lại, cũng sẽ không có bất cứ thông tin liên quan nào được tiết lộ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Bởi vì một khi tiết lộ thì điều phải đối mặt có thể là sự diệt vong của cả gia tộc.
Nơi diễn ra buổi lễ vẫn là sơn trang Hộ Long.
Chỉ là chia thành hai nơi, trên mặt đất và dưới lòng đất.
Nói thế nào nhỉ, trên mặt đất thì giống như mẫu giáo, còn dưới lòng đất mới là trung tâm trường đại học.
Một bên thì dỗ dành một số ông chủ vui chơi, còn một bên là đạn thật súng thật!
Trần Khiêm đến cùng với nhà họ Tân.
Đi cùng với Trần Khiêm, ngoài cấp cao của nhà họ Tần ra thì còn có Lâm Cửu và người nhà họ Thẩm.
Và chắc chăn bọn họ sẽ đi xuống lòng đất. “Trần Khiêm, sao anh có thể đến đây?”
Lúc một nhóm người chuẩn bị đi vào thì ở bên ngoài cửa, vài cô gái oanh yến nói cười đi tới.
Rõ ràng khi thấy Trần Khiêm, cô gái đứng đầu giật mình.
“Là cô à”
Trần Khiêm thấy cô gái thì không khỏi nở một nụ cười bất lực.
“Hừ, tất nhiên là tôi rồi. Sao, mới mấy ngày không gặp mà anh đã không nhận ra tôi rồi à! Vả lại anh mau khai đi, chẳng phải anh không có vé vào cửa sao, sao có thể vào được đây hả?”
“Hơn nữa đúng lúc tôi đang muốn tìm anh, nhờ anh giúp tôi một việc đây, ha hai”
Cô gái này chẳng phải ai xa lạ, chính là Tú Tú, bạn thân của Vạn Tuyết.
Còn bên cạnh đều là mấy cô bạn của Tú Tú với Vạn Tuyết.
Rõ ràng Vạn Tuyết là một trong những vai chính của hoạt động hôm nay, tất nhiên không thể vui chơi cùng với nhóm chị em giống như trước đây rồi.
Hơn nữa, mặc dù thấy có nhiều người đi cùng với Trần Khiêm.
Nhưng có thể trong tiềm thức cô ta đã nhận định thân phận của Trần Khiêm rồi, cho nên Tú Tú cũng
không kiêng dè lắm.
Mà ngược lại vô cùng tự nhiên kéo cánh tay Trần Khiêm, bảo Trần Khiêm đi cùng cô ta đến một nơi.
“Đại sư...”
Tần Dũng thấp giọng thì thầm một câu, muốn nói gì đó.
Dù sao thì hiện nay nhà họ Tần không còn nắm quyền quản lý thành phố Ký Châu nữa nhưng thực lực cũng không phải hạng xoàng.
Thế mà lại có người dám vô lễ với đại sư, đương nhiên nhà họ Tân phải dạy cho một bài học.
Chỉ là bị Trần Khiêm dùng ánh mắt ra hiệu cho lùi lại.
Dù sao ngoài việc có hơi tùy hứng thì cô gái này cũng không làm gì sai.
“Vậy mọi người vào trước đi, tôi đi xem cô ấy có gì cần tôi giúp rồi sẽ đi tìm mọi người...”
Lúc này anh chỉ bất lực cười khổ một tiếng...