Đột nhiên, Tân Dũng quỳ phịch xuống.
“Hửm?” Trần Khiêm tò mò nhìn anh ta.
“Thưa đại sư, đại sư là ân nhân của anh em tôi, lại có sức mạnh thần thông như vậy, tôi cầu xin đại sư, có thể bảo hộ cho nhà họ Tân, trở thành khách quý của nhà họ Tần tôi không?”
Năm đó, chính vì nhà họ Tân không có chỗ dựa nên mới bị đuổi ra khỏi thành phố Ký Châu.
Cho dù là một gia tộc ẩn dật. Nhưng Tần Dũng biết rất rõ, một phần nhỏ con người trên trái đất này, sự tồn tại của bọn họ còn vượt qua khỏi hàng ngũ của võ sĩ nội kình.
Gia tộc nào có người mạnh như vậy bảo vệ thì thực. lực của gia tộc đó sẽ lớn mạnh vượt bậc.
Dựa vào chút thần thông mà bậc đại sư này vừa để lộ ra, Tân Dũng đã hiểu, đây chắc chắn là sự tồn tại vượt qua cả võ sĩ nội kình.
Thậm chí có thể nói đây chính là tương lai của nhà họ Tần.
“Khách quý?”
Trần Khiêm cau mày.
“Có nghĩa là từ nay về sau, đại sư có thể trở thành người bảo hộ của nhà họ Tần, các thế hệ của nhà họ Tân chúng tôi đều sẽ tôn kính đại sư!”
Tần Dũng cầu xin.
Trần Khiêm hiểu điều này.
Ví dụ, trước đây mình tưởng rằng Lâm Cửu chịu oan ức để ở nhà họ Đoạn, sau này Lâm Cửu mới nói cho mình biết, thực ra ông ta là thần bảo hộ của nhà họ Đoạn, ha ha, chỉ là mình đã tiêu diệt nhà họ Đoạn rồi.
Rõ ràng nhà họ Tần muốn mình bảo hộ cho bọn họ.
Bản thân Trần Khiêm cũng không có hứng thú với những chuyện này.
Nhưng hiện tại, quả thực mình cần một gia tộc có thể có được vé vào cửa, gia nhập với bọn họ, thứ nhất là có thể ngụy trang cho mình thật tốt, thứ hai là không gây trở ngại đến việc của mình.
Có thể nói là một công đôi việc.
“Được!”
Nghĩ đến đây, Trần Khiêm gật đầu đồng ý.
Tất nhiên, ở một mặt khác cũng quan trọng không kém, đó là nhìn người thanh niên này hết lòng bảo vệ em
gái đã khiến Trần Khiêm hơi cảm động.
'Thoáng chốc, Tân Dũng phấn khích gọi điện về cho. gia tộc của mình. Thách 𝘵hánh 𝘵ì𝒎 được ﹎ T r 𝐔 𝒎 T r 𝙪 𝓎 ệ n﹒vn ﹎
Trong lúc chờ đợi, Tân Dũng cũng kể đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ra, hôm nay Tân Dũng đưa em gái đi bàn chuyện.
Kết quả đám sát thủ này xuất hiện. Về phần là ai cử đến thì hiện tại Tân Dũng không chắc, nhưng rõ ràng cũng có thể đoán được là do ai làm rồi.
Đó chính là nhà họ Vạn đang thống trị thành phố Ký Châu.
Hai mươi năm trước, chính nhà họ Vạn đã đuổi nhà họ Tân ra khỏi Ký Châu.
Bởi vì chỗ dựa đằng sau bọn họ, quả thực là một sự tồn tại không ai dám dây vào.
Chẳng bao lâu sau có mười mấy chiếc xe chạy tới. Là người của gia tộc ẩn dật nhà họ Tần.
Hiện tại Lâm Cửu đã bảo vệ Thẩm Phiêu Phiêu rời đi rồi.
Mình về cũng không có việc gì, đã đồng ý với Tân Dũng rồi, phải bảo hộ cho nhà họ Tân bọn họ.
Thế nào thì mình cũng phải nghiêm túc một chút. Lúc này Trần Khiêm mới đi theo Tân Dũng.
Vào trong trang viên hiện tại nhà họ Tân đang ở. “Dũng Nhi, Mi Mi, hai đứa không sao chứ?”
Xe vừa dừng lại.
Thì thấy một người phụ nữ trung niên vội vàng chạy qua.
Người này chính là bà Tân, mẹ của Tân Dũng.
Ở cửa có một người đàn ông trung niên đang đứng với vẻ mặt đầy lo lắng.
Phía sau người đàn ông trung niên cũng có ông lão, những người trung niên khác và con cháu trẻ tuổi.
Rõ ràng đây là cả gia tộc họ Tần.
“Ba mẹ, bọn con không sao, hơn nữa là nhờ đại sư Trần cứu bọn con, nếu không con đã không thể quay về gặp mọi người rì
Tần Dũng kích động nói. “Hửm? Đại sư Trần?”
Người đàn ông trung niên giật mình, ngay cả mấy ông lão cũng kinh ngạc nhìn Trần Khiêm...