Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1716




Theo bản năng, Trần Khiêm vội vàng lùi về phía sau một bước.
Thấy nó hoàn toàn bất động, chỉ bình thản nhắm mắt, lúc này Trần Khiêm mới bình tĩnh trở lại.
Trước mắt Trần Khiêm, ở một góc trong sơn động, có một người ngồi khoanh chân, ông ta mặc áo đạo sĩ, tóc đã biến thành màu muối tiêu.
Sắc mặt người này hồng hào, nhắm mắt lại, giống như nhà sư già đang ngồi thiền vậy.
Không phải tự dưng trong hang động này lại có một người ngồi, lại còn là một người đang còn sống, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ bị giật mình.
Trên tay ông ta phủ đầy bụi bặm, vô cùng bình thản.
Trần Khiêm thử đi đến xem.
Kiểm tra hơi thở của ông ta.
Mới phát hiện, ông ta đã không còn hơi thở nữa.

Cũng vào lúc Trần Khiêm kề sát lại gần, thì thấy sắc mặt hồng hào của đạo sĩ già lập tức đen lại.
Sau đó là da dẻ khô quắt.
Trong nháy mắt biến thành một cỗ xác khô.
Trần Khiêm vội vàng tránh ra.
Nhìn Chấn Thiên Thạch cao chừng khoảng bằng con người rồi lại nhìn cái xác khô này.
Anh thầm suy đoán.
Chẳng lẽ ngoài việc tiến hành lễ rửa tội của Thiên Đạo cho người ta ra thì Chấn Thiên Thạch.
Còn có một công dụng khác là làm con người giữ được trạng thái trẻ trung mãi mãi?
Đúng rồi! Trần Khiêm nhớ ra rồi, hai lần nhìn thấy quan tài 'Trường Sinh thì quan tài Trường Sinh đều rực rỡ ngũ sắc, giống y như Chấn Thiên Thạch.
Chẳng lẽ tảng đá dưới đáy của quan tài Trường Sinh chính là biến thể của Chấn Thiên Thạch à?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Trần Khiêm không khỏi liên tưởng.
Lập tức cúi đầu, vừa nhìn thì phát hiện, phía trước người của đạo sĩ già có khắc một hàng chữ!
Giống như là di chúc của ông ta.
Trần Khiêm xuất thân từ khoa Văn học, nhận biết những chữ này, đương nhiên không phải vấn đề gì to tác.
Hình như đây là một bức di chúc khi ông ta còn sống.
"Ta là thiên mệnh chân nhân, sáu mươi tuổi bước vào cảnh giới Tông sư, may mắn được tham gia hẹn ước Thánh Thủy, chỉ tiếc đường xá hung hiểm, cũng biết rõ bí mật quan trọng của hẹn ước Thánh Thủy, vội vàng chạy. trốn đến tận đây, nhưng dầu đã cạn nên đèn đành phải tắt, hỡi ôi đau xót thay! Hẹn ước Thánh Thủy, chỉ được tiến về phía trước, nhất định không được quay đầu! Nếu như đời sau của Tông sư nhìn thấy lời này, tất phải ghi nhớ! Ngăn cản mọi thứ!"
Chỉ viết một đoạn như vậy.
Hóa ra đạo sĩ già này, năm đó cũng là Tông sư tham gia Hẹn ước Thánh Thủy.
Hơn nữa cũng là một nhân vật xuất sắc, có thể trốn thoát ra ngoài.
Ông ta nhắc đến việc phát hiện bí mật quan trọng của hẹn ước Thánh Thủy, nhưng không viết ra bí mật này làm lòng Trân Khiêm hơi bồn chồn.
Quả thực, hẹn ước Thánh Thủy cực kỳ thần bí, chỉ được đi về phía trước, rất hiếm khi thuận lợi trở về.
Nhưng hẹn ước Thánh Thủy có một bí ẩn lớn nhất liên quan đến Hội Thái Dương.
Bản thân anh lại có lời nguyền sẽ bị chết, bất cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản được Trần Khiêm, cho dù chết cũng phải biết rốt cuộc hẹn ước Thánh Thủy này có bí mật gì!