Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1697




"Cậu Trần Khiêm!"
Bây giờ Mã Tiến cũng đứng lên.
Từ khi Trân Khiêm sử dụng châm pháp Thiên Mệnh thì Mã Tiến đã bắt đầu kính trọng Trần Khiêm.
"Bác sĩ Mã, có chuyện gì không?”
Trần Khiêm nhìn ông ta.
"Xin cho tôi được hỏi, cậu đã học châm pháp Thiên Mệnh này ở đâu? Có phải cậu quen với ông Ngô Tam
Phong của quân khu không?"
Mã Tiến nghi ngờ hỏi.
"Không quen... Còn việc tôi học được ở đâu, xin lỗi không thể trả lời!"
Trần Khiêm lạnh lùng nói.
Danh tính của bác Tần cực kỳ bí ẩn, tất nhiên không thể nói một cách dễ dàng được.
"Châm pháp Thiên Mệnh là một loại châm pháp đã bị thất truyền nhiều năm. Bởi vì có duyên nên ông Ngô 'Tam Phong đã học được ba châm của châm pháp, trở thành truyền thuyết của quân khu. Vốn dĩ tôi cho rằng, ông ấy là truyền nhân duy nhất, không ngờ lại có người còn biết nhiều hơn ông ấy, hơn nữa còn trẻ như vậy, đúng là không ngời”
Mã Tiến ngạc nhiên cảm thán.
"Ông nói có người biết.
Câu nói này làm Trần Khiêm ngây ngẩn.
Châm pháp Thiên Mệnh là một trong những thứ bác Tân đã truyền thụ cho mình.
Lúc đó bác Tần đã từng nói với mình rằng châm pháp này đã thất truyền từ lâu rồi.
Trên đời này, chỉ có bác Tân và mình mới được quyền biết, đến sư đệ của ông ấy cũng không.
Từ trước đến nay, những gì bác Tần nói đều rất đúng.
Chắc chăn sẽ không nói giỡn lừa mình, hoặc là dựa vào điều này để nâng cao bản thân.
Tại sao lại có người biết?
"Ông Ngô Tam Phong kia cũng biết châm pháp này? Ông chắc không?"
Trần Khiêm không thể không nghỉ ngờ.
“Tất nhiên rồi, cách châm ba kim trước của ông ấy khá giống cậu Trần Khiêm, hơn nữa, sau khi ông Ngô về già đã có duyên gặp được một người, cũng giúp người nọ một chuyện, vì để cảm ơn ông Ngô nên đã cho ba chương của châm pháp..