Lý Chấn Quốc nói: "Nếu nói nơi có nhiều con gái, chính trường học. À đúng rồi cậu Trần, cậu chợt hỏi nên tôi cũng chợt nhớ ra. Dạo này sơn trang suối nước nóng. đang tổ chức hoạt động mà nhóm người Tư Dư cũng đang quay phim ở đó. Có rất nhiều người nổi tiếng đến, thu hút rất nhiều sinh viên nữ đến xem. Nếu nói đến nơi có nhiều con gái nhất thì chắc chắn sơn trang suối nước. nóng của chúng ta là một trong số những nơi lớn nhất, từ Nam đến Bắc, đâu đâu cũng có!"
"Được, vậy thì tốt quá, vậy trực tiếp đến sơn trang suối nước nóng đi."
Máy bay tăng tốc, bay thẳng đến sơn trang.
Nếu nói bây giờ có thứ gì thu hút sự chú ý của các cô gái thì cách tốt nhất chính là hiệu ứng người nổi tiếng.
Mà sau khi Trần Khiêm nói xong, lập tức bảo Lý Chấn Quốc gọi một chàng trai trẻ đang nổi tiếng vào chung.
Hơn nữa bảo họ bỏ hết tất cả những công việc đang làm, đến đây ngay.
Tiền sẽ gấp mười lần nên tất nhiên bọn họ vui vẻ đồng ý.
Không bao lâu sau, dường như toàn bộ Kim Lăng đều bùng nổ.
Người hâm mộ từ khắp nơi đổ ào về Kim Lăng.
Trần Khiêm cũng chen chúc trong đám người ở sươn trang Kim Lăng, chậm rãi dạo phố.
Chỉ có điều kết quả lại làm anh hơi thất vọng.
Đi dạo từ trưa đến chiêu mà chẳng có chút kết quả nào.
Cuối cùng Trần Khiêm ra sau núi, chỗ này đang có mấy tổ làm phim.
Trông như mới vừa quay xong, đang chuẩn bị kết thúc công việc.
Mà một cô gái xinh đẹp, chớp mắt đã thu hút được sự chú ý của Trần Khiêm.
Trần Khiêm khẽ cười lên.
Bởi vì cô gái đó không phải ai khác mà chính là Hàn Tư Dư.
Bây giờ, cô ta đã trở thành người nổi tiếng rồi, đóng hai bộ phim điện ảnh khá thành công, tích cực hoạt động trên màn ảnh.
Cô ta đeo tai nghe, kết thúc công việc rồi, đương nhiên sẽ có người chăm sóc riêng cho mình.
Đang đưa cô ta vào khách sạn trong sơn trang suối nước nóng.
"Hàn Tư DưI" Trần Khiêm gọi to, trừ vài người quay lại nhìn lướt qua Trần Khiêm thì những người khác làm như không hề nghe thấy gì cả.
“Ha ha, cậu bé, ngày nào số người đến tìm chị Tư Dư cũng nhiều như vậy hết, cứ từ từ xếp hàng đi!"
Vài diễn viên quần chúng nhìn Trần Khiêm cười.
Trần Khiêm lắc đầu cười gượng.
Gặp lại người quen cũ, lòng anh hơi rung động nên Trần Khiêm lập tức đuổi theo.
“Cô Tư Dư, đây là kịch bản mà một tác giả nhỏ trên mạng đã viết. Câu chuyện kể về một người nghèo vươn lên làm giàu, tôi đã liên lạc với tác giả qua wechat, không biết cô có hứng thú xem thử không?”
Người quản lí cầm xấp kịch bản hỏi.
Hàn Tư Dữ chỉ nhìn thoáng qua rồi bĩu môi: “Thôi, vứt sang một bên đi, hiện giờ tôi không có thời gian quan tâm những chuyện này, tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi!”
Hàn Tư Dư nói. Quản lý cũng không nói gì nữa.