Trịnh Duyệt sắp sốt ruột đến phát điên luôn rồi.
Mặc dù Hứa Siêu làm người ta thấy rất phiền nhưng Trịnh Duyệt cũng không quá ghét anh ta, nếu hôm nay anh †a ra tay đánh Trần Khiêm, vậy thì anh ta có chết cũng không.
biết mình chết thế nào!
“Tiểu Duyệt, em lại đánh anh, vì một thăng trai bao như vậy mà em lại đánh anh sao!”
Hứa Siêu vừa xấu hổ vừa giận dữ, siết chặt nắm đấm, dứt khoát xoay người rời đi.
Quăng lại cho Trần Khiêm một ánh mắt cảnh cáo.
Anh ta cũng không dám tiếp tục ở lại đây nữa vì thấy có người đang cầm điện thoại chụp ảnh.
Vừa hay lúc này điện thoại của Trần Khiêm vang lên.
Liếc mắt nhìn, lại là Lâm Y Y.
Hôm nay làm sao vậy chứ!
Trần Khiêm thầm cười khổ.
“Alo!”
“Cậu Trần, tôi muốn thông báo với cậu về lễ hội Carnival cuối tháng sẽ được tổ chức ở du thuyền Thịnh Thiên, địa điểm đều đã được đặt xong cả rồi, đến lúc đó cậu nhất định phải đến nhé, bọn Tiểu Phi nghe nói cậu đến đều rất vui đấy!"
Lâm Y Y nhẹ giọng nói.
“Ồ, du thuyền Thịnh Thiên à? Được thôi!"
“Vậy hôm đó tôi đến đón cậu nhé, cậu Trần?”
“Đón tôi? Không cần đâu, tôi có xe rồi, cuối tháng chắc. là có thể lấy được băng lái, lúc đó cô cho tôi địa chỉ, tôi tự lái xe tới!”
“Được!”
Nói xong, Trần Khiêm cúp máy.
Quay lại thì thấy Hứa Nam, Lâm Kiều, Giang Vi Vi và Vương Dương đều đang kinh ngạc nhìn mình.
“Du thuyền Thịnh Thiên? Cậu đi dạ hội tổ chức ở du thuyền Thịnh Thiên cuối tháng này?” Vương Dương hoảng. sợ hỏi.
“Cậu tự lái xe đi? Trần Khiêm, cậu có xe à?”
Giang Vi Vi cũng rất sửng sốt.
“Dạ hội trên du thuyền Thịnh Thiên, tên trai bao này. chẳng lẽ đần rồi sao, nghe nói lần này là nhà giàu có bậc nhất Kim Lăng, thậm chí cả người thừa kế của nhà họ Từ rất giàu có ở phía Nam cũng sẽ đến chơi, trên mạng đang bàn
tán xôn xao, tên trai bao này vẫn còn tỏ vẻ được à?”
“Haha, chắc là tìm cho mình chút mặt mũi đó mà, nhìn cái nết của cậu ta xeml”
Mọi người cười cợt như đang nhìn một kẻ điên vậy.
Trần Khiêm nghe mấy câu châm biếm này, anh thật sự muốn vả vào mặt mấy tên kia.
Rất đơn giản, tự mình đến công viên, lái chiếc Reventon ra rồi lượn quanh trường một vòng là được rồi. Nhưng như: vậy thật sự không phải là tính cách của Trần Khiêm.
Haha, mấy người muốn nói sao thì cứ nói đi!
Trần Khiêm nói một câu cảm ơn với Trịnh Duyệt sau đó dứt khoát quay người bỏ đi.
“Mẹ nó, một đứa được người ta bao nuôi thì vênh váo cái gì chứ! Tao sẽ làm cho mày đẹp mặt!” Hứa Nam nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, dữ tợn nói.
Trần Khiêm thì vẫn cứ đi thẳng đến sân dạy lái xe.
“Trần Khiêm!”
Bỗng nhiên phía sau truyền đến giọng của Tô Mộc Vũ..