Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1499




Từ trên chiếc tàu lớn đó, có một người mặc áo bào đen, đeo một chiếc mặt lạ kì lạ bước xuống, hắn ta chỉ vào chiếc quan tài mà tiên nữ đang an nghỉ.
Xem đến nơi đây, thần kinh Trần Khiêm đột ngột căng thẳng.
Bởi vì theo như miêu tả giống hệt như điều mà chị Lam đã thấy trong Thái Dương Đồ, chính là bọn họ.
Lễ nào, tương lai không xa, mình sẽ bị người của Hội Thái Dương giết chết?
Trần Khiêm cau mày, tiếp tục nhìn.
Hình như những kẻ đó muốn mang chiếc quan tài này đi.
Tiếp đó, ông lão ăn mày chợt bay vọt lên chiếc tàu lớn kia, nhanh chóng tiến vào bên trong.
Bức bích họa thứ tư.
Bức tranh này kể tiếp đến việc những người mà ông lão ăn mày dẫn theo tiếp tục xuất phát, còn chuyện ông lão đi lên chiếc tàu trên không lại chỉ lướt qua như vậy mà không được kể thêm.
Mãi cho đến khi bọn họ đã đi tới gần Cung Tiên nữ. 'Thế nhưng Trần Khiêm lại phát hiện ra một chuyện kì lạ, vốn có ba mươi sáu người đi lúc này lại chỉ còn hai mươi bảy người, thiếu mất chín người.
Những người đó đi đâu?
Trần Khiêm không ngẫm nghĩ vấn đề này.
Bởi vì nội dung của bức bích họa kế tiếp khiến cho. Trần Khiêm có chút mù mờ.
Trên đó nói rằng, bọn họ đi tới đáy biển nơi có Cung Tiên nữ đã đụng mặt một con rồng lớn bị thương nặng đang quay cuồng trong lòng biển.
Hoặc nói rõ hơn, là nó đang đau đớn quản quại ngay trên đỉnh của Cung Tiên nữ.
Ông lão ăn mày vì muốn giảm bớt nỗi đau đớn của con rồng mà đã đánh vỡ sọ não của nó, kết thúc tính mạng của con vật ấy.
Tiếp theo, mưa lớn bỗng chốc ập đến, sấm chớp rền vang rung trời.
Con thuyền bị mưa gió thổi lật úp.
Mọi người đều vô cùng sợ hãi, quỳ trên sàn tàu mà bái lạy ông trời.
Bức bích họa thứ năm.
Bức tranh nói về việc quan tài của tiên nữ được đưa xuống chìm sâu vào lòng biển, ngay cả thi thể của con rồng lớn kia cũng đồng thời bị chôn vùi ở đây.
Một vài thông tin về Cung Tiên nữ được miêu tả trong này gồm: ở đáy biển, kiến trúc giống như long cung dưới đáy biển.
Nếu không nhờ ông lão ăn mày kia bản lĩnh cao. cường, e rằng không ai có thể lặn xuống tới đó, thậm chí còn ở lại một khoảng thời gian lâu như vậy.
Bởi vì chỗ này đã có giao kèo, trước khi xuống biển, ông lão ăn mày từng đưa cho bọn họ một món đồ.
Bức bích họa thứ sáu.
Chuyện này khiến Trần Khiêm cảm thấy vô cùng tò mò.
Bởi vì đến lúc mọi người về đến trên tàu rồi, bỗng nhiên lôi ra một chiếc quan tài.
Đó là một chiếc quan tài bằng thủy tinh.
Quan tài không lớn, Trần Khiêm ước lượng bên trong hẳn là không đặt thi thể của người trưởng thành.
Mọi người đều cẩn thận trông chừng nó.
Nhưng vào lúc này, một người lại không cầm chắc. Chiếc quan tài lập tức rớt xuống, lật sang một bên. Hả?
Mà bức bích họa đến chỗ này thì kết thúc rồi.
Trần Khiêm suy đoán đây là do một trong ba mươi sáu người ở trên thuyền năm đó đã khắc ra câu chuyện này.
Thế nhưng Trần Khiêm không hiểu nổi, chiếc quan tài thủy tinh kia chui từ đâu ra cơ chứ?
Không nhìn hết kết cục câu chuyện khiến Trần Khiêm cảm thấy trống trải.