“Việc gì cậu phải chạy trốn mệt mỏi như vậy? Đi theo †a đi, trước khi tới hẹn ước Thánh Thủy, ta muốn tiến thêm một bậc nữa!”
Mạc Thương Long đứng một bên nhàn nhạt nói.
“Ông đừng có mà mơi”
'Trân Khiêm nghiến răng nghiến lợi, dùng hết sức mình định liều mạng với lão.
VútI
Một âm thanh vang lên, từ đâu phóng ra một con dao găm.
Bay thẳng về hướng lồng ngực Mạc Thương Long.
Nhưng Mạc Thương Long phản ứng cũng vô cùng nhanh nhạy, giơ hai ngón tay kẹp được lưỡi dao đó.
“Định phóng ám khí ám sát tôi sao? Nhóc con, cậu còn non lắm!”
Lão cười gượng.
Còn Trần Khiêm lúc này vô cùng tuyệt vọng.
Anh vốn cho rằng mình vẫn còn một con đường sống sót, kể cả cho dù có phải chết đi thì trước khi chết anh vẫn phải đến hẹn ước Thánh Thủy một lần.
Nhưng không ngờ rằng ngày hôm nay anh đã bị lão già Mạc Thương Long này tóm được.
Thay vì bị lão tóm được và phải chịu đựng hành hạ trong đau khổ, chẳng thà bây giờ anh tự tử chết quách cho xong!
'Trong ánh mắt Trần Khiêm chợt lóe lên một tia sát ý, đang định giơ tay tự sát.
Bỗng nhiên.
Xoet xoẹt xoẹt...
Con dao găm mà Mạc Thương Long đang kẹp trong tay bỗng dưng phát ra một tiếng ngân.
Và bắt đầu không ngừng lắc lư. Trần Khiêm sững sờ.
Mạc Thương Long càng ngạc nhiên hơn gấp bội, lão đồn lực vào ngón tay, định khống chế con dao găm đó.
Tuy nhiên, con dao găm đó từ một màu đen bóng ban đầu bỗng nhiên trên bề mặt lưỡi dao lóe lên một
màu đỏ sáng rực.
Trong tích tắc lưỡi dao đó như thể vừa được lấy ra khỏi lò.
ShhI
Cảm giác nóng bỏng khiến Mộ Thương Long hét lên một tiếng đầy thảm thương.
Lão buộc phải buông con dao gămcon dao găm ra.
Ngay lập tức con dao găm đó bay thẳng vào tay của Trần Khiêm.
“Pháp khí! Đây chính là pháp khí!"
Mạc Thương Long hô lên một tiếng đầy kinh hãi. Hai mắt lão nóng rực.
"Thật không ngờ ngoài Thái Dương Đồ ra, nhà họ Trần của cậu thật sự có loại pháp khí có uy lực lớn như vậy. Nếu như tôi có thể điều khiển được loại pháp khí này, thì Mạc Thương Long tôi sế không khác gì hổ mọc thêm cánh, tôi sẽ trở nên bất bại, tôi sẽ trở nên vô cùng tỏa sáng ở hẹn ước Thánh Thủy này!”
Lão tự sướng như thể sắp phát điên lên rồi.
Trần Khiêm hơi lảo đảo, không ngừng lùi về phía sau.
"Nhờ ơn của trời cao. Ta không chỉ điều khiển được Huyền Kính, mà giờ ta còn tóm được Trần Khiêm với thể chất đặc biệt. Lại có thêm loại pháp khí này trong tay, chắc chắc ta sẽ trở nên bất khả chiến bại!"
Lão hào hứng, hai mắt lấp lánh tiến về phía Trần Khiêm.
Ô...
Bỗng nhiên lão đứng khựng lại.
Vai phải của lão bắt đầu không ngừng run rẩy.
Các tĩnh mạch bên trên dần dần biến thành màu đỏ
của máu và phồng rộp lên như thể hàng loạt con giun đất đang bò loằng ngoằng trên đó.
Ngay cả sắc mặt lão cũng dần chuyển sang màu tím tái.
Một cảm giác đau đớn lướt qua khuôn mặt lão
. “Phản phệ?”