Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 463




Lý Phong chỉ có thể thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp một lăn, nếu Tháp Hỗn không rời đi, vậy thì hắn sẽ không còn lực ngăn cán nữa.

Cuối cùng, hẳn đã thắng cược, hiển nhiên Tháp Hỗn không dám mạo hiểm nữa, cho dù cảm giác được rên người hắn có chút không thích hợp, nhưng cũng không dám lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn.

"Với tiềm lực của ngươi, không cần phải mạo hiểm vì những con kiến này”

Huyền Long lắc đầu nói: "Ngươi vẫn là quá thiện tâm."

Nghe vậy, Lý Phong mim cười, không nói gì thêm.

Con đường tu luyện, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, hắn đã có hơn 50% nắm chắc giành được thẳng lợi cuối cùng, thế thì sao lại không chọn chiến đấu một phen?

Hơn nữa, có xác suất thẳng lớn như vậy, nếu hắn không dám chiến đấu, thì cũng không tốt lắm đối với việc bồi dưỡng tâm tính.

Đương nhiên, lúc trước thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp, làm trọng thương Tháp Hỗn, nếu Tháp Hỗn vẫn không lựa chọn rời đi, thì hắn cũng sẽ không quan tâm đến quận Thanh Vô nữa, mà trước tiên sẽ nhanh chóng rời đi.

Đã không có cơ hội chiến thắng nào, nếu không rời đi, thì chính là tên ngốc.

Xem xét vết thương của mình một chút, Lý Phong bất đắc dĩ.

"Thân thể của ta đã bị thương nặng, linh hồn cũng thế, xem ra phải tu dưỡng một thời gian ngắn!"

Với thực lực của hắn hoàn toàn không đủ để thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp, lúc trước lại miễn cưỡng thi triển, cho nên bị phản phệ, không chỉ linh hồn Tháp Hồn bị thương nặng, mà linh hồn của hắn cũng thế.

Vung tay phải lên, lập tức trước mắt xuất hiện từng dòng linh dịch màu đen, đây là suối linh hồn!

Có suối linh hồn, Lý Phong hoàn toàn không căn lo lắng cho vết thương linh hồn.

Hơn nữa hắn còn có hoa Thiên Hồn, cũng rất có ích đối với chữa trị vết thương linh hồn.

"Huyền Long, giúp ta chú ý xung quanh một chứ hiện tại ta muốn toàn tâm toàn ý chữa trị linh hồn của mình” Lý Phong trực tiếp nói.

"Được”

Nghe vậy, Huyền Long gật gật đầu, nói: "Nếu xung quanh xảy ra chuyện, ta sẽ lập tức đánh thức ngươi."

"Cảm tạ”

Lý Phong mỉm cười, chữa trị linh hồn cần hao tốn rất nhiều tính lực, hẳn không muốn phân tâm chú ý xung quanh, như vậy không thể nghĩ ngờ sẽ khiến cho thời gian chữa trị linh hồn bị kéo dài rất nhiều.

Tiếp đó, Lý Phong trực tiếp ngồi xếp bắng xuống, vận chuyển điểm sáng thần bí, bắt đầu hấp thu năng lượng của suối linh hồn.

Ông....

Một tia năng lượng dung nhập vào trong cơ thể hắn, sau đó hắn cảm thấy linh hồn bị tổn hại của mình giống như được rót suối nguồn vào, bắt đầu chậm rãi khôi phục.

"Hả?"

Đang khôi phục, bỗng nhiên trong lòng Lý Phong vừa động, một tia ý thức của hẳn tiến vào bên trong tiểu tháp mười tầng, đi tới tầng thứ sáu.

Đây là tầng đối ứng với phách thứ sáu của thân thể người!

"Lúc chữa trị linh hồn, cảm ngộ của minh đối với phách thứ sáu này thế mà đang được chậm rãi làm sâu thêm”

Lý Phong cảm nhận một chút, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.

Trước Thất Phách cảnh đều là tu luyện thân thể, trên thực tế, chỉ cần có đủ tài nguyên, hoàn toàn có thế giúp một người bình thường tích lũy lên đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong.

Cho dù người này có thiên phú rất bình thường, cũng không có khó khăn gì.

Nhưng mà sau khi đột phá đến Thất Phách cảnh, muốn nâng cao cảnh giới, thì thứ cần có chính là ngộ, bằng vào nghiên cứu, cảm ngộ của mình đối với linh hồn, chậm rãi ngưng tụ ra phách thứ nhất, phách thứ hai, v.v...

Nếu may mắn, vào một lúc nào đó sẽ bỗng nhiên thông suốt, cảm ngộ ra được rất nhiều, có thể lập tức ngưng tụ ra một phách.

Nhưng mà, cũng có thể sẽ không cảm ngộ được gì cả, dừng lại ở một cảnh giới nào đó, mãi cho đến khi hết tuổi thọ.

Trên thực tế, đây là tình huống của hơn 90% cường giả Thất Phách cảnh.

Trong một thời gian dài, chỉ có một bộ phận cực nhỏ có thể vượt qua thêm một cảnh giới nhỏ.

Tính ra, Đế quốc Thiên Vũ có rất nhiều cường giả Đan Nguyên cảnh, trong bốn đại lục, mỗi một đại lục đều có vô số quận thành, mỗi một quận thành đều có cường giả cấp bậc Đan Nguyên cảnh!

'Vê phần Thất Phách cảnh, số lượng sẽ giám mạnh, mà số lượng cường giả Tam Hồn cảnh so với Thất Phách cảnh, lại càng giảm mạnh hơn nữa.

Có thể thấy được tu luyện khó khăn thế nào.

Lý Phong có tiểu tháp mười tầng này, cảm ngộ đối với phách thứ sáu rõ ràng đang chậm rãi sâu thêm.

Đợi đủ thời gian, hẳn liền có thể thành công ngưng tụ ra phách thứ sáu!

Mà hiện tại sử dụng suối linh hồn chữa trị linh hồn, cho dù không có tiểu tháp mười tầng, hẳn cũng đột nhiên sinh ra một tia cảm ngộ đối với phách thứ sáu.

“Quả nhiên, chiến đấu cùng cường giả mạnh hơn là biện pháp tốt nhất để tăng thực lực lên!"

Trong lòng Lý Phong vui sướng, Tháp Hỗn chính là một vị cường giả Tam Hồn cảnh, một vị Thất Phách cảnh như hắn chiến đấu với ông ta, rõ rằng thu hoạch tiềm tàng còn nhiều hơn so với hẳn tưởng tượng.

Nếu trực tiếp rời đi giống như Huyền Long nói, khả năng thời gian hắn đột phá sẽ kéo dài rất nhiều.

"Kết hợp với tiểu tháp mười tăng này, ta cảm ngộ phách thứ sáu sẽ càng nhanh hơn!”

Hắn tự mình chạm đến phách thứ sáu, mà kết hợp với không gian tầng thứ sáu của tiểu tháp mười tầng, hiển nhiên lĩnh ngộ của hẳn đối với một phách này đang không ngừng gia tăng.

“Hiện tại, vừa chữa trị linh hồn, vừa phân ra một tia ý thức tiến vào tầng thứ sáu của tiểu tháp mười tầng”