Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 337: Một tấm bia đá




Ông...

Luồng dao động kỳ diệu này nhanh chóng phát ra, thoáng cái liền bao phủ khắp bốn phía, sau đó bọ mọi người ở đây cảm nhận được, một ít tin tức truyền vào trong đầu bọn họ.

Tiếp xúc đến những tin tức này, tất cả mọi người đều biến sắc.

“Tiến vào dãy núi Thiên Khiển cần có chìa khóa!”

"Vừa rồi chìa khóa đã xuất hiện cùng với những Tinh thạch Ma Vực này!”

"Ai chiếm được?”

Nháy mắt sắc mặt mọi người trở nên khó coi, sau khi đánh nát trận pháp, thế mà còn không thể tiến vào. Bọn họ hoàn toàn không biết chìa khóa là cái gì

"Hừ!"

Một vị thiên tài có khuôn mặt lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng bay lên trước, muốn mạnh mẽ tiến vào bên trong dãy núi Thiên Khiển

Nhưng mà lúc anh ta đi tới lối vào, liền kêu thảm một tiếng, thân thể lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược ra ngoài. Toàn bộ phía trước lối vào của dãy núi lại mơ hồ xuất hiện một tầng màng mỏng.

Ầm!

Đúng lúc này, trong hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng phá gió kịch liệt.

"Có thứ gì đó sắp rơi xuống!”

Nghe thấy giọng nói này, gần như tất cả mọi người đều ngẩng đầu.

Ở dưới ánh mắt bọn họ, một điểm đen xuất hiện, sau đó nhanh chóng phóng đại, tiếp đó rốt cuộc đáp xuống trên mặt đất.

Đây thì ra là một tấm bia đá có màu đen, trên toàn bộ tấm bia đá có khắc họa những bí văn vô cùng kỳ diệu, phía trên còn phát ra một tia dao động.

"Đây là cái gì?”

"Một tấm bia đá?"

"Chìa khóa! Đúng, chìa khóa tiến vào Vực thẳm Ma Vực chính là một tấm bia đá, này nhất định chính là chìa khóa!"

"Đi, nếu chìa khóa xuất hiện, vậy chúng ta nhất định có thể đi vào!”

Tất cả mọi người trở nên kích động, nhanh chóng tiến lên, nhưng mà lúc bọn họ vừa đi tới lối vào, thân thể lại bay ngược ra ngoài.

Xoạt!

Bỗng nhiên, trên tấm bia đá cao tới hơn mười mét xuất hiện một vị thanh niên, thanh niên đứng thẳng, nhìn xuống mọi người.

"Là Lý Phong!" Nhìn thấy thanh niên, mọi người đều khiếp sợ. Lý Phong đột nhiên biến mất thế mà lại xuất hiện ở trên tấm bia đá.

Ánh mắt lạnh như bằng quét mắt liếc mọi người một cái, Lý Phong lạnh nhạt nói: “Chìa khóa của dãy núi Thiên Khiển ở trong tay ta, muốn tiến vào, căn trả một lượng Tỉnh thạch Ma Vực nhất định!"

Giọng nói của hắn không lớn, nhưng đều truyền vào trong tai mỗi người. Đọc 𝘵r𝒖yện hay, 𝘵r𝒖y cập ngay ﹛ TR ÙMTR𝖴YỆ𝑁.𝑣n ﹜

"Cái gì? Hiện tại tấm bia đá này bị Lý Phong khống chế?”

"Muốn đi vào dãy núi Thiên Khiển cần giao ra Tinh thạch Ma Vực?”

Nghe được lời của Lý Phong, sắc mặt rất nhiều người lập tức thay đổi thật lớn.

"Lý Phong!” Nhìn thấy Lý Phong lại xuất hiện, Kim Lệ lập tức tức giận nói.

Mà ánh mắt Hàn Nguyên kia lạnh như băng, bóng dáng vừa động, liền đi thẳng tới trước người Lý Phong, ra tay mạnh mẽ, muốn bắt lấy hắn.

Nhưng mà lúc tay của anh ta còn cách Lý Phong chưa đến 10cm thì liền dừng lại, có một loại màng mỏng vô hình ngăn cản anh ta tiếp tục đi tới.

"Hàn Nguyên, dưới tình huống hiện tại, ngươi còn có thể đối phó ta sao?”

Khóe miệng Lý Phong mang theo vẻ hờ hững, vung tay phải lên

Ầm!

Một luồng dao động khủng bố chợt phát ra, cho dù là Hàn Nguyên, thiên tài mạnh nhất Vực thẳm Ma Vực hiện tại tiếp xúc tới dao động này cũng có chút ngăn cản không được, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.

"Ta nói rồi, hiện tại dãy núi Thiên Khiển do ta quản lý, muốn tiến vào, thì giao Tinh thạch Ma Vực ra!" Sau khi đánh lui Hàn Nguyên, Lý Phong chắp hai tay sau lưng, vừa nhìn xuống mọi người phía dưới vừa nói.

Lúc trước lệnh bài chỗ trái tìm hẳn đã cảm ứng được tin tức này trước, sau đó thậm chí trực tiếp đoạt lấy chìa khóa kia.

Cho nên Lý Phong hoàn toàn không nóng vội cướp đoạt Tinh thạch Ma Vực, trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch tương ứng.

“Tiểu tử chết tiệt!"

Thân thể bị đánh lui, Hàn Nguyên nhìn chằm chằm Lý Phong, trên mặt không còn vẻ thong dong nữa, chỉ có vẻ vô cùng âm trầm.

Trong thời gian ngắn ngủn, thế mà cục diện đã biến thành như vậy, Lý Phong lập tức trở thành người chủ đạo, nắm giữ số người tiến vào dãy núi Thiên Khiển!

"Ha ha, Lý Phong, không nghĩ tới ngươi còn có át chủ bài như vậy” Lúc này Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cười to nói.

Hiện tại, cục diện đã hoàn toàn bị Lý Phong khống chế.

"Chỉ Lan tỷ, Lý Phong ca lại xuất hiện, lại nằm giữ chìa khóa tiến vào dãy núi Thiên Khiến” Cách đó không xa, Tân Mộng khiếp sợ nhìn về phía Lý Phong, sau đó vội vàng nói với Tân Chỉ Lan.

“Lý Phong biểu đệ.. ” Vẻ mặt Tân Chỉ Lan kinh ngạc.

Sắc mặt mọi người khác nhau, sắc mặt Chu Hàn của Vương phủ quận Viêm Võ chợt thay đổi, trên mặt chúa Thanh Lộ ở bên cạnh anh ta cũng không giữ được vẻ thong dong, cô ta nhìn chằm chằm Lý Phong, người từng có hôn ước với mình, đang chắp hai tay đứng ở trên tấm bia đá.

Ánh mắt quét mắt liếc nhìn mọi người một cái, bỗng nhiên Lý Phong mở miệng nói: "Phủ Thần Văn có thể trực tiếp tiến vào dãy núi Thiên Khiển”

Nghe vậy, trên mặt đám người Linh Hân, Văn Thiến, Ngô Hạo lập tức lộ ra vẻ vô cùng kích động, mà ngay cả Vương Tuấn cũng như thế, khó nén vẻ vui mừng.

Bọn họ nhanh chóng bay lên trước, sau đó không hề trở ngại tiến vào bên trong dãy núi Thiên Khiển.

"Người của phủ Thần Văn đi vào”

"Hiện tại Lý Phong đã hoàn toàn nằm giữ lối vào, hắn muốn cho ai tiến vào thì cho người đó tiến vào”

Thấy thế, sắc mặt mọi người xung quanh đều cực kỳ khó coi, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

"Oa, Lý Phong, ngươi quá lợi hại.”

Linh Hân, Văn Thiến và tất cả những người khác đều hưng phấn nói với Lý Phong.

Về phần Tân Chỉ Lan lại nhịn không được nói: "Lý Phong, còn nhà họ Tân.. ”

Lúc này bọn người Tần Quân, Tân Mộng đang nhìn Lý Phong, trong mắt có một chút chờ mong.

Trầm mặc một chút, Lý Phong mở miệng nói: “Nhà họ Tần có thể trực tiếp tiến vào dãy núi Thiên Khiển”

Hắn không có ác cảm gì với mấy người nhà họ Tần, hơn nữa lúc trước cũng không có xung đột gì.

Nghe được lời của Lý Phong, trên mặt đám người Tân Quân lập tức lộ ra vẻ vui sướng, bọn họ nhanh chóng bay lên trước, cũng không hề trở ngại mà tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển.