Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 306: Cơ duyên




“Mộc Kim huynh”.

Nhìn về phía Lý Phong, trên mặt Lâm Vụ nở nụ cười, bỗng nhiên anh ta nói: "Nơi này của chúng ta có một cơ duyên, không biết ngươi có hứng thú không?"

"Cơ duyên?"

Nghe xong, Lý Phong dao động trong lòng.

Trong thế giới vực thắm Ma Vực, cơ duyên khắp nơi, giống như bậc thang Thập Hồn trước đó, còn có trứng Ma Vực của vùng đất đăm lầy kia, những cơ duyên này không biết giấu ở chỗ nào, nói không chừng may mắn có thể gặp được.

“Không biết là cơ duyên nào?” Lý Phong hỏi.

"Ở đó có quả Ý Cảnh!" Lâm Vụ nhìn về Lý Phong, không nhiều lời, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.

"Quả Ý Cảnh?" Lý Phong dao động trong lòng, đột nhiên trong đầu xuất hiện rất nhiều thông tin.

Quả Ý Cảnh đối với cường giả tu luyện hiểu rõ ý cảnh mà nói chắc chắn là bảo vật rất khao khát, nó có thể tăng cường uy năng ý cảnh của bản thân, cho dù không hiểu rõ ý cảnh, dựa vào quả Ý Cảnh vẫn có thể dễ dàng lĩnh ngộ hơn so với người khác.

Phải biết rằng, hiểu rõ ý cảnh, thực lực so với thiên tài cùng cấp bậc càng mạnh mẽ, lúc càng trẻ càng dễ lĩnh hội, lợi ích của bản thân càng lớn.

"Lý Phong, ngươi lĩnh ngộ ý cảnh, quả Ý Cảnh này. có tác dụng rất lớn với ngươi, ngươi nhất định phải đi tìm kiếm". Chính lúc này, giọng nói của Huyền Long trong lồng giam linh lực vang lên.

Dù sao, quả Ý Cảnh đối với thiên tài đã hiểu rõ ý cảnh mà nói có tác dụng lớn nhất.

Lý Phong không đồng ý, nhìn về phía Lâm Vụ, đột nhiên nói: "Nơi đó là nơi nào?"

Nghe xong, Chu Hàn mỉm cười nói: "Mộc Kim huynh, vùng đất cơ duyên này là do chúng ta dành thời gian rất lâu mới tìm ra, chúng ta có thể đưa ngươi đi, nhưng ngươi cần có thỏa thuận với chúng ta”.

Nghe thấy lời của anh ta, trong mắt của mười mấy người xung quanh đều sáng lên, đặc biệt là Tân Mộng, ánh mắt sáng long lanh, bộ dạng xem kịch hay nhìn Lý Phong.

“Hừ hừ, trước đó Mộc Kim yêu cầu tỉnh thạch Ma Vực của chúng ta, bây giờ đến lượt anh ta, xem anh ta nói sao”.

Bộ dạng cô ta như xem kịch, nhưng cô ta không thấy sắc mặt của Lý Phong thay đổi ra sao, không khỏi có chút thất vọng.

"Các ngươi muốn ta với các ngươi thỏa thuận gì?” Trầm mặc một lúc, Lý Phong liền hỏi.

"Quả Ý Cảnh ở đó không chỉ có một”. Nghe lời nói của Mộc Kim, Chu Hàn hơi mỉm cười nói, trong mắt anh ta hiển nhiên có vẻ mong chờ.

Quả Ý Cảnh ở bên ngoài rất hiếm thấy, anh ta vẫn chưa từng nuốt quả nào.

“Sau khi đến đó, chúng ta liên thủ phá vỡ trận pháp nơi đó, sau đó tranh giành quả Ý Cảnh hoàn toàn dựa vào phương pháp và thực lực của bản thân”.

Chu Hàn mim cười nói: "Vẽ thỏa thuận, nếu Mộc Kim huynh lấy được hai hoặc ba quả Ý Cảnh, nhất định phải đưa chúng ta một quả, lấy được bốn hoặc năm quả Ý Cảnh, nhất định đưa hai quả. Nếu lấy được trên sáu quả, nhất định phải đưa cho mỗi bên trong ba thế lực lớn chúng ta một quả, cũng chính là ba quả”.

Theo phán đoán của anh ta, có khoảng mười quả Ý Cảnh ở đó, cho dù Lý Phong may mắn lấy được một nửa, nhưng cũng phải đưa cho họ ba quả.

"Yêu cầu này của ngươi có hơi hà khắc rồi?" Nghe xong, Lý Phong hơi nhíu mày.

Theo ý của Chu Hàn, trên cơ bản quả Ý Cảnh hắn lấy được đều phải giao ra một nửa

"Mộc Kim, nếu chúng ta không nói cho ngươi vùng đất cơ duyên kia, đến một quả Ý Cảnh ngươi cũng không thể lấy được, yêu cầu của ta không hà khắc”. Trong hàng ngũ nhà họ Lâm, Lâm Vụ liền nói.

Lúc này, Quận chúa Thanh Lộ cũng bước ra, nhìn về Lý Phong, nhẹ giọng nói: "Trước đó yêu cầu của Mộc Kim ngươi cũng rất hà khắc, chúng ta cũng đồng ý rồi, cho dù chỉ lấy được một quả Ý Cảnh, ngươi cũng kiếm lời."

Hơi trầm mặc một lúc, Lý Phong nhìn nhóm người phía trước, cuối cùng hẳn gật đầu nói: "Đồng ý"

Hắn chấp nhận điều kiện này.

"Ha ha, nhóc con, thỏa thuận trước đó với nhóm người Chu Hàn rất thoải mái sao, bây giờ ngược lại rồi, trong lòng có phải rất khó chịu phải không”.

Tiếng cười lớn của Huyền Long vang lên trong đầu Lý Phong.

“Thế nhưng không cần lo lẳng, có ta ở đây, nếu lấy được cơ duyên trong vực thẩm Ma Vực, ngươi sẽ giành được ưu thế lớn hơn so với nhóm người Chu Hàn!"

Ông ta là cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh, cho dù chỉ còn lại một sợi tàn hồn, nhưng cũng không phải để thiên tài nhỏ bé cấp bậc Đan Nguyên Cảnh như Lý Phong có thể so sánh.

Cho dù ông ta không thế trao đối ý thức bên ngoài, nhưng lại có thể thăm dò phạm vi rất lớn, cơ duyên ở trước mặt ông ta cũng rất khó thật sự che giấu.

Nghe lời nói của Huyền Long, Lý Phong dao động trong lòng.

Lão già Huyền Long không biết sống bao nhiêu nghìn năm, cộng thêm linh hồn mạnh mẽ có thể tản ra, lúc tìm kiếm cơ duyên quả thực có thể trợ giúp rất lớn cho hắn.

"Vậy phải nhờ lão già ngươi rồi". Lý Phong nghiêm túc trả lời.

"Ha ha, chuyện nhở”. Huyền Long cười lớn nói.

Lúc này nhìn thấy Lý Phong gật đầu, nhóm người Chu Hàn cũng nở một nụ cười.

...

Đây là một vùng núi rộng lớn, trên đỉnh núi lúc này lại mọc một cái cây.

Cây này cao khoảng mười mấy mét, trên đó còn kết từng quả. Những quả này có màu xám, to bằng khoảng nắm tay, trên đó hơi hiện ra ánh sáng.

“Quả Ý Cảnh!”

Nhìn về loại quả này, trong mắt Lý Phong đột nhiên lộ tia sáng rất khiếp người!