Chương 541: Hỏa sơn
Cách Đại Nguyên sơn mạch mười mấy dặm, Lăng Tử Yên đứng trên một gốc đại thụ, ánh mắt nhìn về phía Hỏa Nguyên rộng lớn.
Nếu như không có vấn đề gì xảy ra thì bây giờ đám người Ung gia đã tiến vào bên trong sơn mạch, cũng đã đến lúc nàng xuất hiện.
Đúng lúc này một nữ tử mặt hắc y đi tới phía sau Lăng Tử Yên, giọng nói cung kính.
- Tiểu thư, người của Ung gia đã tiến vào sơn mạch.
- Ta biết rồi.
- Chúng ta không đuổi theo sao ?
- Không cần.
Trong số đám người Ung gia phái đi truy bắt Lâm Phong có một tên kim vệ, thực lực người này không thua kém thiên kiêu các vực, nếu khoảng cách quá gần có thể bị đối phương phát hiện.
Lăng Tử Yên nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của thuộc hạ, giọng nói bình thản.
- Có phải ngươi sợ để mất dấu bọn chúng ?
- Đúng là như vậy.
- Chỉ cần khoảng cách giữa hai bên không vượt quá vạn dặm thì bọn chúng có mộc cánh cũng khó thoát.
Khi Lăng Tử Yên giao bách hỏa tinh nguyên đan cho Ung gia đã lén bỏ thêm một ít dược hương vào, thứ này là bí pháp truy tung của Lăng gia, không chút độc hại, dù bọn chúng có kiểm tra cũng vô dụng.
Lăng Tiểu Thanh khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn nữ tử phía trước càng thêm cung kính, trong lòng nàng thì chủ nhân hoàn toàn không thua kém so với Lý Nguyệt Thần.
Ba ngày trôi qua, đám người Lâm Phong thuận lợi vượt qua ngọn cự sơn đầu tiên bên trong Hỏa Nguyên, tốc độ chậm như vậy là vì tộc nhân Lý gia còn phải thu thập linh dược trên đường đi.
Linh dược bên trong Hỏa Nguyên sinh trưởng ở khắp nơi, số lượng nhiều đến vô lý, còn tốt là tộc nhân Lý gia chỉ thu hoạch linh dược từ địa cấp trở lên theo danh sách chuẩn bị từ trước, dù là như vậy cũng phải mất gần cả ngày thời gian.
Lúc đầu Lâm Phong chỉ đứng một bên quan sát nhưng khi nhìn thấy mọi người làm việc vất vả hắn liền tự giác nhảy vào giúp đỡ, ngay cả Huân Vũ và Thanh Thanh cũng bị trưng dụng.
Sau khi thu hoạch được vài giờ, Lâm Phong phát hiện số lượng linh dược nơi này tuy nhiều nhưng phần lớn chỉ là loại thường, hiếm khi gặp được một vài gốc hỏa dược.
Thiên dược và linh dược có thể đột phá thiên dược hoàn toàn không nhìn thấy, điều này làm cho tinh thần hưng phấn của Lâm Phong giảm đi không ít.
- Chẳng lẽ có người đến nơi này trước rồi ?
- Tiểu tử ngươi nói đúng một nữa rồi đó.
Theo như lão đầu quan sát thì nơi này có vài gốc linh dược đã bị đào đi khá lâu, từ dấu vết để lại cho thấy thủ phạm không phải người mà là yêu thú.
Có thể là đám yêu thú sống trên mấy ngọn hỏa sơn đã đào linh dược mang về tổ của bọn chúng.
Lâm Phong nghe lão nói nhịn không được hỏi.
- Yêu thú cũng biết phân loại linh dược ?
- Bọn chúng dựa vào số lượng và chất lượng linh khí ẩn chứa bên trong linh dược để xác định.
Những loại linh dược có cấp độ càng cao không chỉ ẩn chứa càng nhiều linh khí mà độ tinh thuần cũng cao hơn so với linh dược thông thường.
Lâm Phong là một thiên tài đan đạo vạn năm chưa chắc đã có một tất nhiên thấu hiểu những điều này, chỉ là hắn không ngờ đám yêu thú cũng biết được.
- Chẳng lẽ trình độ của ta chỉ ngang với yêu thú ?
Đột nhiên Lâm Phong có cảm giác hoài nghi nhân sinh, còn tốt làm đám yêu thú kia không biết luyện đan nếu không hắn sẽ thất nghiệp mất.
Sau khi vượt qua hai ngọn cự sơn thì phía trước lại xuất hiện thêm một ngọn cự sơn, kích thước và hình dáng tương tự chỉ khác ở chỗ phía trên đỉnh cự sơn vừa xuất hiện có thêm một đám hỏa vân lơ lửng.
- Đây chính là hỏa sơn sao ?
Lâm Phong nhìn ngọn cự sơn cách hắn vài chục dặm, tuy không thể so với Thiên Hỏa Sơn nhưng vẫn làm cho người đối diện có cảm giác to lớn hùng vĩ.
Trên đỉnh cự sơn, hỏa vụ cuồn cuộn bốc lên tạo thành những đám hỏa vân bay về phía Đại Nguyên sơn mạch, đây chính là nguyên nhân tạo thành độc vụ xung quanh Hỏa Nguyên.
Lâm Phong chỉ đứng nhìn một lúc rồi rời đi, hắn sẽ không vượt qua ngọn hỏa sơn này mà sẽ tìm cách đi vòng qua.
Từ chỗ Lý gia, Lâm Phong biết được linh dược trên ngọn hỏa sơn phía trước nhiều gấp mấy lần hai ngọn cự sơn hắn vừa đi qua, thiên dược và dị dược đều có đủ, hơn nữa số lượng còn không ít.
Nhưng bên trên hỏa sơn không chỉ có linh dược phong phú mà nơi đó còn là hang ổ của một đàn độc giác cự xà, xà khẩu ước tính lên đến hàng vạn, thiên thú có hơn mười mấy đầu.
Với thực lực của Lý gia hoàn toàn có thể xông lên núi c·ướp lấy linh dược nhưng bọn họ lại chọn cách đi đường vòng để tránh v·a c·hạm với đám yêu xà.
Nguyên nhân là vì bên trên ngọn hỏa sơn đó không có loại linh dược Lý gia cần tìm, một khi giao chiến với đám yêu xà thì dược lực bên trong cơ thể bọn họ sẽ bị hao tổn dẫn đến không đủ thời gian để tìm số linh dược còn lại.
Lâm Phong không chỉ đi đường vòng mà hắn còn phải tránh né bầy độc giác cự xà nên không thể hiên ngang cưỡi đà la yêu cầm như trước, thời gian vượt qua ngọn hỏa sơn còn dài hơn thời gian hắn vượt qua hai ngọn cự sơn lúc trước.
Phía sau ngọn hỏa sơn là một ngọn cự sơn, nơi này chỉ có một loại linh dược Lý gia cần thu thập cho nên bọn họ chỉ tốn một ngày thời gian là vượt qua.
Dù có một đám người không mời mà đến nhưng Hỏa Nguyên vẫn như trước, không chút biến đổi, hỏa vụ lượn lờ, không gian tĩnh lặng bao trùm một vùng thiên địa.
Lối vào Hỏa Nguyên có năm thân ảnh đang vận công, khí tức vương giả ẩn hiện làm cho đám yêu thú xung quanh không dám đến gần.
Nhóm người này chính là tộc nhân Ung gia, bọn họ vừa vượt qua Đại Nguyên sơn mạch, sắc mặt mỗi tên đều rất khó coi.
Thực lực bọn họ không bằng đám người Lâm Phong nên yêu thú không cần phải nể mặt, gặp là đánh, để vào được Hỏa Nguyên cả năm tên phải giao chiến với ba bầy yêu thú, dược lực trong cơ thể chỉ còn lại hơn một nữa.
- Đại ca, thương thế của tứ đệ vẫn chưa khôi phục, bây giờ phải làm sao đây ?
- Nếu tiếp tục ở lại nơi này thì chúng ta sẽ không đuổi kịp tên tiểu tử Lâm Phong kia.
- Nhưng Hỏa Nguyên rộng lớn như vậy chúng ta biết đi đâu tìm cái tên đó, hơn nữa dược lực cũng không còn nhiều.
- Không cần phải tìm hết Hỏa Nguyên.
Hỏa Nguyên tuy rộng lớn nhưng số linh dược nổi danh cũng không nhiều, bọn họ chỉ cần đi đến những nơi đó không chừng sẽ gặp được Lâm Phong.
Thanh niên cầm đầu suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Tứ đệ ở lại nơi này, nếu không tìm được Lâm Phong thì chúng ta sẽ phuc kích hắn ở lối ra.
- Làm như vậy rất nguy hiểm.
Thiên kiêu các vực có thể sẽ tụ tập ở lối ra để cùng nhau vượt qua Đại Nguyên sơn mạch, tập kích Lâm Phong lúc đó là chuyện vô cùng nguy hiểm.
- Ám vệ một khi chấp hành nhiệm vụ thì có trả bất cứ giá nào cũng phải hoàn thành.
- Tuân lệnh.
Sau khi thương lượng xong, lão tứ sẽ ở lại lối ra để canh giữ, những người còn lại chia nhau ra tìm, một khi phát hiện Lâm Phong tuyệt đối không được động thủ mà phải kích hoạt tín hiệu để mọi người tập hợp.