Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 524: Tâm sự




Chương 524: Tâm sự

Bạch vụ từ bên trong thông thiên giới chỉ bay ra, lão đầu xuất hiện trước mặt Lâm Phong, ánh mắt nghiêm nghị nhìn hắn.

- Tu chân vô tận, đại đạo vô tình, người không vì mình trời tru đất diệt, với tâm tính của tiểu tử ngươi thì đừng mong vấn đỉnh thiên đạo.

- Lão có cần làm mặt nghiêm trọng như vậy không ?

- Những chuyện khác lão phu không quan tâm nhưng tiểu tử ngươi tuyệt đối phải ghi nhớ những lời lão phu vừa nói.

- Ta biết rồi.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của lão đầu chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý, trong lòng lại không cho là đúng, nếu còn đường hắn đi là vô tình đạo thì mấy vị lão bà phải làm sao bây giờ.

- Không đi đường này thì đi đường khác, lão tử không tin trên đời chỉ có một con đường hướng tới đại đạo.

Lâm Phong mỉm cười nhìn lão đầu.

- Vậy bây giờ phải làm sao đây ?

- Cho dù tiểu tử ngươi muốn làm gì thì cũng cần phải có thực lực, đợi ngươi đột phá vương giả rồi tính tiếp.

Nếu Lâm Phong có thể thuận lợi đột phá vương giả thì lão đầu sẽ tìm cách giúp hắn tiếp tục đột phá tôn giả, ngược lại thì tìm một nơi an nhàn để sống hết nữa đời còn lại.

Khi Lâm Phong và lão đầu bàn về đại kế tương lai thì bên trong một căn phòng sang trọng, hai vị đại mỹ nữ ngồi cạnh nhau nhỏ giọng tâm sự.

Nam Cung Như Mộng tò mò nhìn vị tỷ tỷ bên cạnh, nàng vừa tu luyện được một lúc thì bị gọi đến.

- Nguyệt Thần tỷ tỷ tìm muội có chuyện gì không ?

- Không có chuyện gì thì không thể tìm muội sao ?

- Muội không có ý đó.



- Lần này muội đoán đúng rồi, ta đúng là có chuyện muốn nói với muội.

Lý Nguyệt Thần lặng lẽ nhìn nữ tử bên cạnh, không khí bên trong căn phòng trở nên yên tĩnh, lúc sau thanh âm nhẹ nhàn vang lên.

- Như Mộng có thể nói thật cho ta biết mối quan hệ giữa muội và Lâm Phong là như thế nào không ?

- Sao tỷ lại hỏi chuyện này ?

- Sao khi muội trả lời thì ta sẽ nói.

- Muội…

Nam Cung Như Mộng khẽ cuối đầu, nàng cũng không rõ bản thân có cảm giác như thế nào với Lâm Phong, có thể là cảm kích vì hắn đã từng cứu nàng, cũng có thể là ngưỡng mộ vì thiên phú của hắn cao hơn nàng.

- Muội cũng không rõ.

- Nếu muội thật sự có cảm tình với Lâm Phong thì nên tranh thủ, vì thời gian của hắn không còn nhiều.

- Lâm Phong gặp chuyện gì sao ?

- Chỉ có thể nói thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Lý Nguyệt Thần khẽ gật đầu, nàng vừa nhận được tin tức Ma giáo ở Tây Hoang đang thu thập thông tin về Lâm Phong.

Theo những gì Nguyệt Thần tìm hiểu được thì thứ Ma giáo muốn không phải là Lâm Phong mà là một món đồ gì đó trên người của hắn.

Tuy Nguyệt Thần đã từng hứa sẽ bảo vệ Lâm Phong nhưng chỉ có hiệu lực đến khi Hỏa Nguyên mở ra, một khi cảm thấy tình hình không ổn thì nàng sẽ để hắn rời đi, cùng lắm thì bồi thường vài món bảo vật có giá trị ngang với thánh liên.

Nàng tuyệt đối sẽ không vì Lâm Phong mà để Lý gia đối đầu với một thế lực hùng mạnh như Ma giáo.

Như Mộng nghe đến đây, ánh mắt xinh đẹp ẩn hiện chút lo lắng.



- Nơi đây là Đan thành, muội nghĩ Ma giáo sẽ không dám động thủ.

- Đúng vậy.

Nhưng cơ nghiệp của Lý gia đâu chỉ có ở Đan thành, Ma giáo có thể t·ấn c·ông ở những nơi khác để gây áp lực.

- Dù bây giờ Ma giáo vẫn chưa có hành động nhưng một số vị trưởng lão đã bắt đầu gây sức ép với ta, chỉ sợ không thể tiếp tục để Lâm Phong ở lại Lý gia.

- Tỷ muốn đuổi hắn đi sao ?

- Tạm thời chỉ có thể để Lâm Phong ở lại Tây Hương Lâu, hắn có thể ở được bao lâu còn phải xem vào thái độ của Ma giáo.

Nếu Ma giáo chỉ động khẩu thì Nguyệt Thần có thể đảm bảo an toàn cho Lâm Phong còn nếu bọn họ thật sự động thủ thì nàng cũng hết cách.

Tây Hương Lâu là sản nghiệp của Lý gia nhưng lại do Lý Nguyệt Thần toàn quyền quản lý, cho dù trưởng lão trong tộc muốn đuổi người cũng phải hỏi qua ý của nàng.

Ngọc thủ Như Mộng nắm chặt, dù Tây Hương Lâu là nơi do Nguyệt Thần tỷ quản lý nhưng nếu gia chủ có lệnh đuổi người thì cũng phải tuân theo.

Ánh mắt Như Mộng lóe lên, nàng nhìn về phía vị tỷ tỷ ngồi cạnh.

- Tỷ tìm muội đến đây có phải là đã nghĩ ra cách giải quyết rồi không ?

- Muội đánh giá vị tỷ tỷ này quá cao rồi.

Lý Nguyệt Thần lắc đầu, dù nàng có thiên phú tuyệt thế cũng không thể một mình cân cả Ma giáo được.

- Ta chỉ muốn nhắc nhỡ muội, nếu có gì với Lâm Phong thì nên sớm nói ra, cứ để ở trong lòng có thể sẽ không còn cơ hội.

- Muội…

Lý Nguyệt Thần lấy ra hai cái hộp ngọc đưa cho Như Mộng.



- Thứ này tặng cho muội.

- Đây là...

- Là thứ mà Lâm Phong nằm mơ cũng muốn có được.

Như Mộng mở hộp ngọc ra xem, bên trong là một khối cửu sắc thạch và một mảnh hắc giáp.

Khối cửu sắc thạch thì Như Mộng đã từng nhìn thấy ở đại hội đấu giá, lúc đó Lâm Phong cũng tham gia tranh giành, còn mảnh hắc giáp thì nàng chưa từng thấy qua.

Bên trong bảo khố của Lý gia vốn có hai mảnh hắc giáp nhưng Nguyệt Thần đã lén giấu đi một mảnh, không chỉ như vậy mà tất cả vật phẩm có từ hai thứ trở lên đều bị nàng lén lấy đi một phần.

Nguyên nhân là vì nàng muốn giữ lại một phần sau này sẽ dùng để trao đổi thánh liên với Lâm Phong nhưng hắn đã đưa ra điều kiện nên những thứ này được nàng giữ lại.

Như Mộng nghe nói mảnh hắc giáp được lấy ra từ bảo khố của Lý gia, lập tức từ chối.

- Thứ này quý giá như vậy sao muội có thể nhận.

- Không sao, mảnh hắc giáp này vốn là một cặp, bây giờ chỉ có một mảnh đã không còn nhiều tác dụng.

Mảnh hắc giáp nằm bên trong bảo khố Lý gia mấy trăm năm nhưng vẫn không tìm ra được cách sử dụng, Nguyệt Thần đã sớm muốn ném đi cho trống chỗ, đối với nàng thì thứ gì không thể dùng được đều là thứ vô dụng, dù đó là tuyệt thế bảo vật.

Như Mộng do dự một lúc cuối cũng vẫn thu lại hai chiếc hộp ngọc, ánh mắt cảm kích nhìn vị tỷ tỷ đối diện.

- Ân tình của tỷ tỷ kiếp này Như Mộng sẽ không bao giờ quên.

- Chỉ cần câu nói này của muội cho dù ta có bỏ ra cái giá gấp mười lần cũng xứng đáng.

Nơi nào đó ở Tây Hoang, bên trong động phủ có một lục y nữ tử vận công tu luyện, nếu lão đầu ở đây nhất định sẽ nhận ra.

Nàng chính là nữ tử đã phá giải chu thiên tinh thần đại trận mang theo thuộc hạ rời đi, sau đó tìm một nơi kín đáo gần đó ẩn nấp.

Thứ nhất là để phục kích Lâm Phong, thứ hai là chờ đợi những người còn lại nhưng nàng đợi liên tục một ngày một đêm vẫn không có kết quả.

Đến ngày thứ ba thì có hai tên đệ tử Ma giáo thoát khỏi đại trận, nàng lập tức đuổi theo bọn chúng, sau khi tra hỏi một lúc, nữ tử lập tức dẫn theo thuộc hạ rời đi.