Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 522: Chiến lợi phẩm




Chương 522: Chiến lợi phẩm

Sau khi thiên kiêu đại hội kết thúc, Lâm Phong nhận được mười cái danh ngạch tiến vào Hỏa Nguyên, lúc ở buổi đấu giá hắn đã hào phóng hứa tặng lão thành chủ hai cái.

Bây giờ đám người Linh Mộng đã trở về Nam Hoang, chỉ còn lại Huân Vũ và Thanh Thanh bên cạnh, vị chi vẫn còn dư năm cái danh ngạch.

Trên thực tế Lâm Phong có thể tự luyện chế bách hỏa tinh nguyên đan nhưng sau khi suy nghĩ hắn quyết định bỏ qua, lỡ như để đám người ngoài kia biết được hắn có gần chục gốc bách hỏa tinh nguyên thảo thì nhất định không để yên.

Chuyện danh ngạch tạm thời gác qua một bên, vấn đề quan trọng trước mắt là làm sao để đột phá vương giả.

Từ Lạc Sơn trở về, Lâm Phong lập tức đóng cửa bế quan, nhờ có hạt giống thần bí trợ giúp mà hắn chỉ cần tu luyện vài ngày đã bằng người khác tu luyện cả tháng.

Dù cho thời gian có tăng lên gấp mấy lần nhưng kết quả vẫn không thay đổi, ngay cả một chút bóng dáng của linh vực cũng không thấy.

- Lão đầu hình như cách của lão không ổn ?

- Không ổn chỗ nào ?

- Chẳng phải lão nói ta đi thực chiến một thời gian sẽ thu được cảm ngộ về linh vực sao ?

- Tiểu tử ngươi thực chiến lúc nào, sao lão phu không nhìn thấy ?

Bên trong Lạc Sơn, lão tôn giả và đám yêu nghiệt Ma giáo đều bị Lâm Phong dùng trận pháp và diệt hồn tiễn tiêu diệt, còn đám đạo tặc thì bị hắn dùng đan dược ám toán, như thế này mà cũng dám gọi là thực chiến.

Theo kế hoạch thì sau khi an táng cho bộ thánh cốt, Lâm Phong sẽ tìm vài đầu địa cấp yêu thú để bàn luận nhưng vì sợ Ma giáo truy đuổi nên hắn đã chạy một mạch thẳng về Đan thành.



- Còn không phải ta sợ lão bị đám yêu nghiệt đó bắt được sao.

- Muốn đột phá vương giả không chỉ dựa vào thiên phú mà còn phải xem cơ duyên và thời vận, cơ hội đột phá của tiểu tử ngươi vốn không cao nếu còn tạo thêm khẩu nghiệp thì lão phu cũng hết cách.

- Ý, lão nhìn xem hoa văn trên hạt giống khôi phục rồi này.

Lâm Phong nghe lão đầu nói cũng thấy hơi rén, hắn lấy ra hạt giống thần bí, vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc Lâm Phong kết thúc bế quan, lão đầu phát hiện một đường hoa văn bên trên hạt giống đã mờ đi, lão đoán thứ này sẽ tiêu hao trong quá trình sử dụng.

Bên trong thư tịch của Lý Quang thánh nhân để lại có ghi, muốn làm cho thứ này phát triển thì phải dùng đến bất diệt thạch còn muốn phục hồi thì chỉ cần dùng linh khí bình thường là được.

Sau khi tính toán, lão đầu đã đưa ra kết luận, nếu dùng hạt giống thần bí liên tục trong một ngày thì sẽ cần một ngàn trung phẩm linh thạch để khôi phục.

Một khi bước vào vương giả, bế quan liên tục trong một vài tháng là chuyện bình thường, tức là mỗi lần bế quan ít nhất phải tiểu tốn vạn khối trung phẩm linh thạch, chưa kể số linh thạch cần cho quá trình tu luyện.

- Hao dữ.

- Dùng linh thạch để đổi lấy thời gian, tiểu tử ngươi hời quá còn gì.

- Ta cũng biết vậy.



Dù là biết là như vậy nhưng Lâm Phong vẫn cảm thấy đau lòng, với thiên phú của hắn nếu không có đại cơ duyên trợ giúp thì chắc chắn sẽ không đủ thời gian đột phá tôn giả.

Sở dĩ lão đầu không cho Lâm Phong dùng đan dược mạnh mẽ đột phá vương giả là bởi vì lão muốn để lại cơ hội đó giúp hắn nhập thánh phi thăng.

Khi đột phá đại cảnh giới thì mỗi tu sĩ chỉ có một cơ hội dùng đan dược, một khi đã sử dụng thì cánh cửa của cảnh giới tiếp theo gần như đã đóng lại.

Lâm Phong lấy ra hai viên đan dược cầm trong tay, một viên là phá vương đan hỗ trợ đột phá vương giả, viên còn lại là bạo vương đan chỉ cần nuốt vào sẽ lập tức trở thành vương giả nhưng cảnh giới sẽ mãi mãi dừng lại.

Lão đầu từng nói trong vòng mười năm không đột phá được vương giả thì Lâm Phong chỉ có thể dùng bạo vương đan để kéo dài chút hơi tàn.

Lâm Phong tất nhiên không muốn dùng đến bạo vương đan, hắn muốn trở thành một mãnh nam, không thể suốt ngày cứ nấp sau lưng lão bà, quá nhục nhã.

- Đúng rồi, chút nữa thì quên mất.

Lâm Phong thu lại đan dược, thay vào đó là hai cái giới chỉ được hắn nắm trong tay, một cái của lão tôn giả, cái còn lại là của tên thiên kiêu Ma giáo Ung Ngạn.

Thần thức Lâm Phong đảo qua giới chỉ của lão tôn giả vài lần, vẻ mặt hài lòng.

- Cũng không tệ.

Nếu là lúc trước thì khi nhìn thấy những thứ bên trong giới chỉ Lâm Phong sẽ lập tức cười như lên cơn nhưng thế sự biến thiên, hắn bây giờ đã khác, trở thành một nam nhân trưởng thành và trầm ổn, có được vài phần phong phạm của lão đầu.

Bên trong giới chỉ có một núi nhỏ linh thạch trung phẩm, số lượng ước tính vài chục vạn, thượng phẩm có hơn một vạn, thiên cấp linh dược hai gốc nhưng đáng tiết đã không còn sinh mệnh.

Thiên cấp đan dược có năm bình, trong đó có hai bình chữa thương, một bình dùng để tu luyện, một bình bạo linh và một bình độc đan.



- Thất tuyệt đan, không ngờ lại gặp được thứ này.

Thất tuyệt đan là một trong những kỳ độc trong thiên hạ, muốn luyện chế loại đan dược này cần phải có bảy loại thiên cấp độc dược làm tài liệu, uy lực của đan dược hoàn toàn phụ thuộc vào nguyên liệu dùng để luyện chế.

Lâm Phong do dự một lúc quyết định bỏ qua ý định thử đan, ánh mắt nhìn về viên bạo linh đan, thứ này hắn đã từng thấy lão tôn giả sử dụng trong ảo cảnh, cảnh tượng tương tự mấy đầu yêu thú lúc thiêu đốt huyết mạch.

Tiếp theo là một thanh hắc côn, đây chính là binh khí của lão tôn giả, theo lão đầu phán đoán thì thứ này là một thanh thiên cấp trung phẩm binh khí.

Lâm Phong chỉ nhìn vài lần rồi ném qua một bên, tiếp theo là một số bảo vật có giá trị, nổi bật là một quyển côn pháp thiên cấp hạ phẩm nhưng không mấy thích hợp với hắn.

- Cái này hình như là đan thư.

Bên trong một chiếc gương lớn, Lâm Phong tìm được vài quyển thư tịch có vẻ ngoài cổ xưa, bên trong có ghi chép về rất nhiều loại linh dược, một ít trong số đó gần như đã không còn, có thể thấy thứ này có niên đại khá lâu.

Ngoài linh dược thì còn có cả đan thuật và bút ký, Lâm Phong đọc sơ qua một lần, hắn chắc chắn đây là bút ký của một vị thiên cấp đan sư.

- Chắc là lão tôn giả này đã tìm được động phủ của một vị đan sư nào đó, nhân phẩm cũng không tệ.

Sau khi lấy hết số thư tịch, Lâm Phong phát hiện bên dưới đáy gương có một cái đan đỉnh, ánh mắt hắn vừa liếc qua liền đứng hình mất mấy giây.

- Đùa nhau à…

Lâm Phong cắn một cái vào đầu lưỡi, cảm giác đau đớn truyền đến giúp hắn khẳng định đây không phải là giấc mơ.

Trước mặt Lâm Phong là một cái đan đỉnh, trên thân có chín đầu hoàng kim tiểu long quấn quanh, hoa văn kỳ dị nhưng lại vô cùng quen thuộc với hắn.