Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 354: Trở về.




Chương 354: Trở về.

Văn Tự Thiên nhìn đám đệ tử Ma giáo rời đi liền quay qua hỏi tên bên cạnh.

- Ngươi tự tin như vậy ?

- Lần này ta nhất định sẽ diệt sạch ngũ đại thánh cung.

- Nếu bọn họ không đến thì sao?

- Bọn họ nhất định sẽ đến.

Mấy hôm trước Qủy Ảnh đã cho người tung tin, nói rằng phát hiện hang ổ của Ma giáo, đợi khi ngũ đại thánh cung đuổi đến sẽ rơi vào thiên la địa võng.

- Lần này ngũ đại thánh cung tổn thất nặng nề, bọn chúng chỉ hận không thể truy cùng g·iết tận Ma giáo.

- Chỉ vậy thôi ?

- Thứ bọn họ cần nhất bây giờ là thời gian.

- Xem ra các ngươi đã chuẩn bị rất tốt.

Một khi tiểu thành trì thất thủ, thánh cung không chỉ mất đi địa bàn, tài nguyên và linh thạch mà hàng trăm vạn tu sĩ sẽ đổ dồn về đại thành trì, nếu không đủ tài nguyên cung cấp cho tu sĩ nhất định sẽ xảy ra tình trạng hỗn loạn dẫn đến b·ạo đ·ộng.

Chỉ cần ngũ đại thánh cung thành công tập kích Ma giáo thì Nam Hoang sẽ có được vài năm yên bình, đủ thời gian để thánh cung xây dựng lại thế lực.

Sáng hôm sau, Lâm Phong chạy tới chỗ Hàn Băng hỏi về chuyện địa đồ Bắc Hoang, đúng như lão đầu dự đoán, bên trong Lãnh gia có thứ mà hắn cần.

Hàn Băng nghe lưu manh hỏi, ánh mắt thoáng kinh ngạc.

- Ngươi tìm địa đồ Bắc Hoang làm gì ?

- Chuyện này có liên quan đến Huân Vũ tỷ.

Lâm Phong mang chuyện tổ địa Liễu gia toàn bộ nói ra, dù sau chuyện này băng nữ cũng biết nên hắn không cần phải che giấu.

- Người đợi một chút.

Lãnh Hàn Băng rời phòng, lúc sau nàng quay trở lại, ngọc thủ cầm theo một cái hộp ngọc.

- Bên trong là địa đồ của Bắc Hoang.

- Đa tạ sư tỷ.

- Khi ngươi đến Bắc Hoang có thể đưa ta đi không ?



- Không thành vấn đề.

Khoảng cách giữa hai Hoang Vực vô cùng rộng lớn, nếu có một ngày chạy tới Bắc Hoang dù Hàn Băng không muốn đi thì hắn cũng sẽ tìm cách dụ dỗ nàng đi.

Hai người trò chuyện thêm một lúc thì Lâm Phong rời đi, giải quyết xong chuyện tổ địa tiếp theo sẽ đến đồ long đao.

Nguyên liệu dùng đề phong ấn đao hồn đã chuẩn bị gần như đầy đủ, chỉ còn thiếu một vài thứ nữa là hoàn thành.

- Hi vọng là Vạn Bảo các sẽ có.

- Mấy thứ đó không khó tìm, tiểu tử ngươi không còn lo.

Lâm Phong khẽ gật đầu, nguyên liệu quang trọng đều có bên trong U Minh thánh khố nếu không hắn phải tốn thêm không ít thời gian và linh thạch.

Bên ngoài đại môn Lãnh gia, hai tên huyết y nhân vừa nhìn thấy một nam tử bước ra liền tiến tới ngăn lại.

- Chủ nhân có lệnh…

- Hiểu rồi, dẫn đường đi.

Huyết y nhân bị Lâm Phong cắt lời cũng không nổi giận, hai tên một trước một sau áp giải đối phương đến thánh nữ phủ.

Lúc sau, cả đám dừng lại trước phòng của Linh Mộng, hai tên huyết y nhân còn chưa kịp thông báo thì Lâm Phong đã đẩy cửa bước vào.

- Đứng lại.

Huyết y nhân vừa xong lên ngăn cản thì giọng nói trong phòng truyền ra.

- Để hắn vào.

- Tuân lệnh.

Lâm Phong nhìn huyết y nhân lui xuống, bộ dáng nghênh ngang bước vào, vẻ mặt bất cần nhìn yêu nữ.

- Tìm ta có chuyện gì ?

- Ngươi nói chuyện với bản thánh nữ như vậy sao ?

- Có gì thì nói mau, lão tử không có nhiều thời gian.

- Hừ.

Hồng ảnh lóe lên, Linh Mộng xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt ẩn hiện sát khí.



- Có tin ta g·iết ngươi không ?

- Không tin.

Lâm Phong nhếch mép, yêu nữ không có chuyện gì sẽ không tìm đến hắn, bây giờ hắn nằm kèo trên, không chiếm chút tiện nghi thì quá có lỗi với bản thân.

Linh Mộng biết không thể dọa được tên khốn này, nàng mỉm cười nhìn hắn.

- Ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp.

- Nói trước, ta sẽ không làm không công.

- Bản thánh nữ cũng không thích nợ ân tình của kẻ khác.

Chuyện là mấy ngày trước Ngự Thú thánh cung đã phát hiện ra hang ổ của Ma giáo, sau khi thương lượng thì ngũ đại thánh cung quyết định dùng toàn lực tập kích, đêm nay Cửu Huyền thánh cung sẽ xuất phát.

- Ta muốn ngươi cùng đi tập kích Ma giáo.

- Gấp vậy sao ?

- Đám yêu nghiệt này vô cùng nham hiểm, không thể để bọn chúng có thời gian chạy thoát.

Lâm Phong nhíu mày, vẻ mặt do dự.

- Chuyện này rất nguy hiểm, tuy ta là thiên tài vạn năm chưa chắc có một nhưng sở trường của ta không phải là chiến đấu, ngươi cũng biết ta yêu thích hòa bình không thích giao chiến...

- Nói điều kiện của ngươi đi.

- Không gian chi thạch, càng nhiều càng tốt.

- Ngươi tìm thứ đó làm gì?

Linh Mộng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn thanh niên bên cạnh, một tên đan sư bình thường sẽ không đi tìm khoáng thạch, tên này nhất định có âm mưu.

Lâm Phong nhìn ánh mắt nghi ngờ của yêu nữ, vẻ mặt bất cần.

- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, nếu ngươi không muốn giao dịch thì ta đi đây.

- Đợi đã.

Linh Mộng lấy ra một khối hắc thạch ném cho hắn.

- Cho ngươi.



Lâm Phong vội chụp lấy hắc thạch, ánh mắt vừa lướt qua liền nhận ra thứ này chính là không linh thạch, đúng là thứ hắn đang tìm nhưng hơi ít.

- Chỉ có một khối thôi sao?

- Còn phải xem biểu hiện của ngươi.

- Là sao?

- Ngu ngốc.

Linh Mộng ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ sau đó đi tới bên giường ngồi xuống.

- Lần này tập kích Ma giáo nếu ngươi biểu hiện tốt thì ta sẽ thưởng thêm cho ngươi vài khối không gian thạch.

- Cái này có chút không ổn.

- Ngươi sợ ta nuốt lời ?

Lâm Phong theo bản năng gật đầu rồi lại lắc đầu.

- Thánh nữ đại nhân thân phận cao quý sao có thể vì mấy khối khoáng thạch mà nuốt lời.

- Không cần ngụy miệng, ngươi muốn gì nói đi.

- Hay là thế này, trước tiên thánh nữ đưa đệ tử vài khối không gian chi thạch, đợi khi tập kích kết thúc nếu đệ tử thể hiện không tốt sẽ mang khoáng thạch trả lại.

- Hừ.

Lâm Phong vừa dứt lời liền cảm giác trước ngực truyền đến hàn khí lạnh người, lúc này mũi kiếm của Linh Mộng chỉ cách hắn một lớp y phục, giọng nói lạnh lùng truyền đến.

- Đừng tưởng bản thánh nữ sủng hạnh ngươi thì có thể ăn nói tùy tiện.

- Thánh nữ yên tâm, đệ tử nhất định sẽ vì thánh cung dốc toàn lực t·ruy s·át Ma giáo.

- Cút.

Linh Mộng nhìn tên nam nhân trước mặt xoay người rời đi, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt ẩn hiện tiếu ý.

Trên đời có một số loại nam nhân không thể nhường nhịn, bây giơ nàng đã hiểu vì sao Hàn Băng xem hắn quan trọng hơn cả sinh mệnh nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng.

Đêm khuya, khi phần lớn tu sĩ vẫn đắm chìm trong tu luyện thì một đám người lặng lẽ rời Cửu Huyền hướng về phía Đoạn Vân cốc.

Cách Ngự Thú thánh cung năm trăm dặm về phía Tây có một cái sơn mạch gọi là Thiên Phong, nơi này địa hình hiểm trở, núi cao trọc trời, được xem là nốc nhà của Nam Hoang.

Đoạn Vân cốc nằm sâu bên trong Thiên Phong sơn mạch, muốn đến được nơi đó phải trèo qua mười mấy ngọn cự sơn.

Ngân thành là một trong bát đại thành trì của Cửu Huyền thánh cung, lúc này truyền tống trận bên trong thành lóe sáng, vài trăm người đồng loạt bước ra.

Đám người vừa xuất hiện lập tức hướng ra bên ngoài thành trì chạy đi, vừa rời phong linh Lâm Phong lập tức thả ra thiên ảnh ma điêu.