Chương 341: Thượng cổ chiến trường.
Vạn niên huyền thiết có thể luyện chế thiên cấp binh khí tất nhiên cứng rắn vô cùng, với tình hình của hắn bây giờ bước đi còn khó thì làm sao có thể đào khoáng.
- Hay là thả hai tên tiểu đệ ra xem bọn chúng có cạp được khối nào không ?
- Thả hai tên tiểu yêu đó ra thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của bọn chúng.
Sở dĩ Lâm Phong có thể bước đi bên trong thông đạo là nhờ kim quang hộ thể, một khi cự xà và cự giải xuất hiện sẽ lập tức bị uy áp nghiền nát.
- Lợi hại như vậy sao ?
- Dù là thánh thú cũng không dám tùy tiện bước vào nơi này.
Lâm Phong thở dài, ánh mắt bất lực liếc nhìn thông đạo vài cái sau đó tiếp tục bước đi, những thứ không thuộc về hắn có cưỡng cầu cũng vô dụng.
Sau khi đi được vài bước, trước mặt xuất hiện một không gian rộng lớn, Lâm Phong vừa nhìn qua liền bị dọa cho đứng hình.
Cách hắn không xa có một đầu yêu thú đang nằm im bất động, thanh niên này có hình dáng tương tự như yêu thử, trên đầu có một cái sừng, cơ thể cao đến mấy chục trượng.
Lâm Phong có thể cảm giác được đạo uy áp khinh thiên động địa đang đè lên người hắn chính là do đầu yêu thú trước mặt tỏa ra, bây giờ mà tên kia tỉnh lại thì hắn xác định.
- Lão… lão đầu hình như chủ nhà ngủ rồi, chúng ta không nên làm phiền.
- Tiểu tử ngươi sợ cái gì, tên đó đăng xuất rồi.
- C·hết rồi sao ?
- C·hết queo rồi.
Tuy hai bên cách nhau mấy chục trượng nhưng lão đầu vẫn có thể cảm giác được đầu yêu thú trước mặt không còn khí tức sinh mệnh.
Lâm Phong nghe lão đầu nói liền thu lại ma trận trong tay, trước khi tiến vào đại môn hắn đã thủ một cái ma trận bên ngoài đề phòng có biến.
Nhìn đầu yêu thú trước mặt, ánh mắt hắn vẫn chưa hết hoảng sợ, tên này c·hết rồi mà vẫn tỏa ra uy áp bá đạo như vậy không biết lúc còn sống mạnh đến mức nào.
Trong lúc Lâm Phong đang cảm thán thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi đừng có đứng ngây ra đó nữa, còn không mau động thủ.
- Hả ?
- Không gian giới chỉ.
- Đúng rồi.
Với khoảng cách như thế này thì thần thức của Lâm Phong không thể thu đầu yêu thú này vào giới chỉ, trước tiên hắn phải tới gần đối phương.
Nhưng càng đến gần thì áp lực càng mạnh đến khi cách đầu yêu thú mười mấy trượng thì hắn đã không thể chịu nỗi.
- Lão đầu ta chịu hết nổi rồi.
- Chuyện gì cũng phải đến tay lão phu, mau ném giới chỉ qua bên đó.
Lâm Phong lập tức làm theo lời lão đầu, hắn dùng toàn bộ sức lực ném giới chỉ về phía đầu yêu thú.
Thông thiên giới chỉ bay một vòng rồi rơi xuống chỗ yêu thú, cơ thể to như một ngọn tiểu sơn thoáng cái đã biến mất như chưa từng xuất hiện.
Yêu thú không còn, áp lực cũng biến mất, Lâm Phong cảm giác cơ thể lại tràn trề sinh lực, hắn đi tới nhặt lấy thông thiên giới chỉ.
- Lão đầu tình hình sao rồi ?
Hắn đợi một lúc vẫn không thấy lão đầu hồi âm, vẻ mặt thay đổi.
- Lão đầu còn sống không, alo alo…
- Tiểu tử ngươi không thể im lặng một chút sao ?
- Ta thấy lão không trả lời nên sợ lão gặp chuyện.
- Vậy sao ?
Giọng nói lão đầu mang theo chút khinh bỉ.
- Đừng tưởng lão phu không biết, có phải tiểu tử ngươi sợ lão phu độc chiếm đầu yêu thú kia không ?
- Làm gì có, ta là thật tâm lo cho lão.
Lâm Phong ngẩn đầu, ánh mắt ngay thẳng, vẻ mặt tràn đầy chính khí, hắn thật sự lo cho lão, lo lão một mình độc chiếm thành quả.
- Lão kiểm tra thế nào rồi.
- Đầu yêu thú này không đơn giản.
- Cái này ta cũng biết, cho qua đi.
- Tiểu tử ngươi thì biết cái gì.
Sau khi kiểm tra một lúc lão đầu phát hiện đầu yêu thú này không thuộc về đại lục, rất có thể thanh niên này đến từ ngoại vực hoặc là một nơi cao hơn.
- Ý của lão là thiên giới sao ?
- Không rõ.
Nơi cao hơn mà lão đầu nói chính là thiên giới trong truyền thuyết, là nơi mà tất cả tu sĩ trên đại lục mơ ước nhưng Lâm Phong lại không nằm trong số đó, hắn chỉ quan tâm thanh niên này có giá bao nhiêu mà thôi.
- Lão đoán xem tên này đáng giá bao nhiêu linh thạch ?
- Có thể xem là bảo vật vô giá.
- Quá thơm.
- Cũng có thể xem là phế vật không đáng một xu.
Lâm Phong chợt cảm giác như rơi từ thiên đường xuống đáy vực, ánh mắt căm tức nhìn lão đầu.
- Lão có thể nói hết một lần được không.
- Có một tin vui và một tin buồn, tiểu tử ngươi muốn nghe tin nào trước.
- Cả hai.
- Cấp độ của đầu yêu thú này vượt xa thánh thú, rất có thể là thần thú trong truyền thuyết.
Tương truyền yêu tộc không phải do thiên địa khai sinh mà là đến từ ngoại vực, yêu tộc đầu tiên xuất hiện được gọi là thần thú sở hữu sức mạnh kinh thiên.
Trãi qua hàng trăm vặn năm truyền thừa, huyết mạch yêu tộc trở nên hỗn tạp dẫn đến sức mạnh yêu tộc dần suy giảm.
- Chẳng lẽ thanh niên giống chuột đó là một trong những đầu yêu thú đầu tiên xuất hiện trên đại lục ?
- Có thể.
Phong ấn nơi này đã xuất hiện từ thời Thần Ma nhị tộc, lúc đó thủy tổ của đám yêu tộc có khả năng vẫn còn sống.
Lâm Phong khẽ gật đầu, phân tích của lão đầu không khác gì hắn.
- Lần này thơm rồi.
Nếu thanh niên giống chuột này là một trong những thủy tổ của yêu tộc nhất định phải có giá liên thành, chỉ tính riêng giá trị lịch sử đã có thể lên đến hàng vạn khối thượng phẩm linh thạch.
- Muh ha ha ha ha…
- Tiểu tử ngươi cười cái gì, lão phu còn chưa nói hết.
- Hay là lão đừng nói sẽ tốt hơn, tim của ta dạo này không tốt.
- Tuy là thần thú nhưng không thể sử dụng thì cũng vô dụng.
Với hiểu biết về luyện kim thuật của lão đầu có thể khẳng định vào thời đại suy thoái như bây giờ thì không đủ điều kiện luyện chế được đầu yêu thú này.
- Không luyện chế được cũng có thể chưng chơi cho vui mà.
- Nếu để thiên hạ biết tiểu tử ngươi sở hữu một đầu thần thú thì có vui nổi không ?
- Lúc đó vui vẻ gì nữa.
Chuyện hắn sở hữu thần thú một khi truyền ra nhất định sẽ làm cho đại lục dậy sóng, hắn sẽ trở thành một tiêu săn đón của tất cả các thế lực, tên tuổi của hắn sẽ vang danh thiên hạ.
Tuy áp lực của thần thú đã hoàn toàn biến mất nhưng Lâm Phong lại cảm giác khó thở, ôm một núi linh thạch trong người mà không thể sử dụng, định mệnh cuộc đời.
- Tuy thứ này không thể sử dụng nhưng cũng không hoàn toàn vô dụng.
- Tiền bối có cao kiến gì chăng ?
- Chuyện này để sau này nói, trước tiên phải tìm được lối ra khỏi nơi này.
- Lão đợi đó.
Lâm Phong nghe lão đầu nói cũng chỉ biết làm theo, ánh mắt đảo qua vài vòng xung quanh, nơi này ngoài đầu thần thú ra thì còn có một bộ hài cốt đang ngồi vận công.
Nhìn vẻ bề ngoài có lẽ bộ hài cốt này đã ở đây một thời gian rất dài, y phục bên ngoài đã hoàn toàn mục nát chỉ còn lại bộ xương trắng.
- Thánh cốt.
- Cái gì là thánh cốt ?
- Là hài cốt của thánh nhân.
Trong lúc Lâm Phong đang đánh giá bộ hài cốt thì giọng nói của lão đầu truyền đến làm cho hắn thất kinh.