Thiên La

Chương 320: Thượng cổ chiến trường.




Chương 320: Thượng cổ chiến trường.

Trong lúc đám người Lâm Phong đang đi tìm linh mạch thì bên trên băng đảo đang diễn ra một trận chiến không công bằng, mấy chục đầu hải cẩu vây đánh một lam y nữ tử.

Hai bên liên tục giao chiến suốt nữa canh giờ vẫn bất phân thắng bại, hải cẩu dựa vào số lượng áp chế đối thủ, lam y nữ tử sỡ hữu hàn khí kinh người khiến cho đám hải cẩu không dám đến gần.

- Xem ra đám người Mẫn Quân vẫn chưa đến nơi này.

Nữ tử vừa giao chiến với đám hải cẩu vừa quan sát xung quanh, khi hai bên bắt đầu giao chiến nàng đã phát ra tín hiệu, trong vòng trăm dặm nếu có đồng môn sẽ lập tức chạy tới hỗ trợ.

Một tiêu lần này của nàng không chỉ có băng nguyên thạch mà còn có Vạn Cốt sơn cho nên không thể ở lại nơi này quá lâu.

Trong lúc lam y nữ tử thoáng suy tư thì hai đầu địa cấp hải cẩu phóng về phía nàng, hai thanh niên vừa đến gần thì bị một luồn hàn khí quét qua, cơ thể lập tức hóa băng rồi rơi xuống vỡ thành từng mảnh.

Trường kiếm trong tay nữ tử chém về phía đám hải cẩu, một đạo kiếm ảnh mang theo hàn khí phá không lướt đi, đám hải cẩu vội tránh qua hai bên mở ra một con đường nhỏ.

Lam y nữ tử lập tức rời đi, hải cẩu đuổi theo sau nhưng chỉ có vài đầu thiên cấp theo kịp, mấy chục tên còn lại bị bỏ phía sau.

Cách đó vài vạn dặm, tu sĩ và hải sa đã bắt đầu giao chiến, hai bên chủ yếu thăm dò thực lực đối phương, tu sĩ lăng không phi hành dùng pháp chỉ, pháp bảo và các loại binh khí t·ấn c·ông đám yêu thú, trước tiên phải xác định thực lực của đối thủ từ đó tìm ra cách tiến vào Vạn Cốt sơn.

Đám hải sa cũng không phải dạng vừa, bọn chúng ẩn mình trong thủy vực dùng thủy kích t·ấn c·ông, vô số dòng thủy lưu từ bên trong đại hải bắn về phía tu sĩ.

Một khối thủy cầu có bán kính rộng vài chục trượng từ trong đại hải bay ra nhắm thẳng vào một đám tu sĩ trên không.

- Để đó cho lão phu

Lão đầu bay tới phía trước đám tu sĩ, trường kiếm trong tay giơ lên, hư ảnh cự kiếm xuất hiện.

- Phá.

Cự kiếm chém về phía thủy cầu, hai bên vừa v·a c·hạm liền tạo ra uy lực chấn động làm cho đám linh giả xung quanh bị đẩy lùi.

- Rống…

Thêm một thanh cự kiếm từ bên trong đại hải nhô lên, mũi kiếm mang theo yêu lực hùng mạnh chỉ về phía lão đầu.



- Đây là… chạy mau.

Lão đầu thu lại trường kiếm xoay người bỏ chạy, đám đệ tử chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một đạo yêu lực kinh thiên đánh tới, cả đám vội kích hoạt pháp chỉ chạy đi.

Yêu lực xuyên qua đám tu sĩ, vài tên phản ứng chậm bị trúng đòn rơi vào đại hải, ngay cả thiên vân trên cao cũng bị thủng một lổ.

- Không ngờ đầu kiếm ngư đó lại chạy đến đây.

- Lúc đó chúng ta nên ra tay diệt đầu yêu nghiệt này.

Một số lão đầu từng giao chiến với kiếm ngư nên biết rõ sự bá đạo của đối thủ, lúc trước bọn họ muốn thu phục đầu yêu nghiệt này nên đã không ra sát chiêu, đúng là thả cá về biển.

Bên trên băng đảo, lam y nữ tử phi hành hơn nữa canh giờ thì tìm thấy một cái lổ lớn xuyên qua lớp băng thông xuống thủy vực, nàng lập tức tiến vào, đám hải cẩu phía sau cũng nhảy xuống.

Bên trong một cái thông đạo, Lâm Phong và đồng bọn vẫn đang tìm kiếm nguyên thạch, đã vài canh giờ trôi qua tuy chưa tìm được khối nguyên thạch nào nhưng đã đào được không ít linh thạch.

Phần lớn là trung phẩm linh thạch và vài chục khối thượng phẩm linh thạch, càng đi sâu xuống dưới thì chất lượng linh thạch càng tăng lên.

- Lão giải sắp tới chưa ?

- Còn vài dặm nữa là tới rồi.

Càng đi sâu vào thông đạo thì hàn khí càng nồng đậm, nơi này đối với một tên linh giả như Lâm Phong đã ngoài sức chịu đựng chỉ còn cách chui vào cơ thể cự giải ở tạm.

Bên dưới thân cự giải có một không gian trống dùng làm nơi ở cho đám con cháu, bây giờ đã được Lâm Phong thuê với giá nữa gốc thiên dược một ngày.

Tuy cự giải không biết chính xác vị trí của nguyên thạch nhưng lão có thể thông qua nồng độ mạnh yếu của hàn khí để xác định.

- Tiểu tử ở bên kia có mấy khối đá tốt kìa, có lấy không ?

- Ở đâu ?



Cự giải bới tới gần vách thông đạo, đôi càng lớn đào một cái lổ nhỏ, vài khối thượng phẩm linh thạch từ bên trong vách thông đạo rơi ra.

- Oa… lợi hại, sao lão biết nơi này có linh thạch vậy ?

- Ta ngửi được.

- Linh thạch cũng có mùi sao ?

Lâm Phong thử ngửi vài lần, ngoài trừ cảm giác lạnh như băng ra thì không có gì khác thường.

- Có mùi gì đâu ?

- Không chừng cái mũi của ngươi có vấn đề.

Một canh giờ sau, đám người Lâm Phong đã tiến đến nơi cuối cùng của thông đạo, bên dưới không còn là hố sâu mà là một lớp băng dày trong suốt như thủy tinh tỏa ra hàn khí lạnh người.

- Tới rồi.

Lần trước cự giải tìm được nguyên thạch ở một chỗ có hàn khí tương tự như thế này, giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Đây chính là băng linh mạch, đáng tiếc đã không còn hoạt động.

Băng linh mạch có hình dáng như một dòng đại hà chứa đựng linh tuyền chảy bên dưới đại địa, cái linh mạch này đã hoàn toàn hóa băng chứng tỏ đã ngừng hoạt động từ rất lâu.

- Không hoạt động cũng không sao, chỉ cần có nguyên thạch là được.

Lâm Phong lấy ra một tời pháp chỉ kích hoạt, hoàng kim đại đao từ trên đâm thẳng xuống lớp băng bên dưới.

- ẦM…

Thông đạo khẽ rung lên, mặt băng xuất hiện một cái lổ có kích thước gần một trượng cùng với vài vết nứt xung quanh.

- Cứng dữ.

Chiêu vừa rồi của hắn tuy chỉ sử dụng có năm viên yêu đơn nhưng có thể so với một đòn của vương giả, vậy mà không thể phá hủy được lớp băng.



- Nhìn ta mà học hỏi này.

Cự giải liên tục dùng đôi càng lớn đâm xuống lớp băng dưới chân, tốc độ nhanh khủng kh·iếp, chỉ một lúc đã đào được cái lỗ to gấp mấy lần cái lỗ Lâm Phong tạo ra.

Lâm Phong nhìn mà thấy rén.

- Xem ra ta không có duyên với cái nghề đào hang này rồi.

- Tìm thấy rồi.

Cự giải đột nhiên dừng lại, cặp càng lớn rút ra một khối băng thạch từ bên trong lớp băng, hàn khí bức ngươi.

Cự giải ném khối nguyên thạch cho Lâm Phong sau đó tiếp tục đào lổ, chỉ một lúc trôi qua đã tìm được khối nguyên thạch thứ hai.

- Thật sự là nguyên thạch sao ?

Lâm Phong nhìn thanh niên trước mặt đào mà thấy ham, hắn cảm giác đào nguyên thạch còn dễ hơn so với đào linh thạch.

- Lão đầu có chắc thứ này là nguyên thạch không ?

- Nó đó.

Không chỉ Lâm Phong mà ngay cả lão đầu cũng cảm thấy kinh ngạc trước tốc độ đào nguyên thạch của cự giải.

- Thời của tiểu tử ngươi tới rồi.

- Dừng… chẳng phải ta đã nói lão đừng dùng câu này nữa rồi sao.

Trong thời gian chờ đợi, Lâm Phong nhìn qua hai tên bên cạnh, cự xà tuy là thiên thú nhưng lại không có v·ũ k·hí đào lổ, ánh mắt hắn dừng lại trên người bạo nữ.

- Phong chấp sự không muốn đào chút nguyên thạch sao ?

- Thứ này đối với ta không có nhiều tác dụng.

Phong Thanh Thanh sỡ hữu phong linh thể nên không thể luyện hóa nguyên lực bên trong băng nguyên thạch, quan trọng là nàng không muốn thiếu ân tình của tên dâm tặc này.