Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 317: Thượng cổ chiến trường.




Chương 317: Thượng cổ chiến trường.

Cực phẩm linh thạch chia làm hai loại, một loại vô sắc vô vị có nồng độ linh khí gấp 100 lần thượng phẩm linh thạch, loại còn lại là dị thạch không chỉ ẩn chứa linh khí mà còn có cả nguyên khí thiên địa.

Loại dị thạch này chỉ xuất hiện ở dị mạch, ví dụ như băng linh châu chỉ xuất hiện ở băng linh mạch, hỏa linh châu chỉ xuất hiện ở hỏa linh mạch...

Tương truyền chỉ cần có được chín khối nguyên thạch sẽ có thể tạo ra một cái linh thể, tuy nhiên loại linh thể tạo ra từ nguyên thạch không thể so với thiên địa linh thể, mặt dù vậy giá của nguyên thạch vẫn vô cùng đắt đỏ, mỗi khối không dưới vạn thượng phẩm linh thạch.

Cự giải không lấy được linh dược đành phải tiếp tục gặm nước đá, đôi càng lớn gắp một viên băng châu bỏ vào miệng.

Tiếng thét thảm thiết chợt vang lên bên cạnh.

- Dừng càng lại…

Lâm Phong liều mạng phóng tới ôm lấy cái càng to lớn của cự giải, hắn dùng toàn bộ sinh lực kéo viên băng châu ra khỏi cặp càng của đối phương nhưng bất thành.

- Ngươi đang làm trò gì vậy ?

- Ta đổi ý, ta muốn trao đổi.

- Mỗi khối năm gốc linh dược.

Cự giải nghe Lâm Phong nói liền đưa ra một cái giá trên trời, Lâm Phong lập tức lắc đầu.

- Một gốc linh dược đổi lấy năm khối.

- Một khối ba gốc.

- Một gốc ba khối.

- …

Phong Thanh Thanh đứng gần đó quan sát, trước mặt nàng là cảnh tượng vô cùng đặt sắc, một thanh niên đang bám vào một cái càng cự giải, hai tên mắt lớn trừng mắt nhỏ không tên nào chịu nhường tên nào.

- Chẳng lẽ dâm tặc là cự giải chuyển thế ?

Nàng nghe nói có một số loài yêu thú khi gặp được đại cơ duyên có thể hóa kiếp thành người, giờ nhìn kỹ thì bộ dáng của hắn cũng có vài phần giống với cự giải.

Sau một lúc thương lượng trong yên bình thì cả hai quyết định lấy một đổi một, Lâm Phong thu ba khối băng nguyên thạch vào cổ nhẫn sau đó ném ba gốc thiên dược cho đối phương.

- Lão cắn được mấy khối này rồi ?

- Ta chỉ ăn có vài khối, thứ này mùi vị không tệ còn có tác dụng giải nhiệt.



- Đậu xanh.

Dùng nguyên thạch để giải nhiệt sớm muộn gì lão cũng bị trời phạt, Lâm Phong nhìn mấy khối nguyên thạch trong giới chỉ mà lòng đau như cắt, nếu hắn đến sớm hơn một chút đã kiếm được thêm vạn khối thượng phẩm linh thạch rồi.

Đột nhiên hắn chợt nhớ ra một chuyện quan trọng liền quay qua hỏi cự giải.

- Lão giải mấy thứ đó của lão lấy được ở đâu vậy ?

- Trên một cái băng đảo.

Cự giải vừa gặm một gốc linh dược vừa bổ sung.

- Cách nơi này cũng không xa, với tốc độ của ta thì bơi chục ngày là tới.

- Lão đưa ta tới đó xem thử có được không ?

- Ngươi muốn đào băng thạch ?

- Đúng vậy.

Lâm Phong lập tức gật đầu, dù sao bây giờ hắn cũng đâu có gì làm không bằng đi đào một ít nguyên thạch về tặng cho băng nữ, không chừng lúc đó nàng sẽ cảm động mà lấy thân báo đáp.

- Chuyện này không dễ đâu.

- Có vấn đề gì sao ?

- Nơi đó là địa bàn của đám hải cẩu, mấy tên này rất manh động, đụng là đánh.

Lần trước cự giải lợi dụng lúc đám hải cẩu nghỉ ngơi đã đào một cái thông đạo dài đến mười mấy dặm nối thẳng vào băng đảo, lão bỏ ra mấy ngày để đào kết quả chỉ tìm được gần mười khối băng nguyên thạch.

- Á đù.

Lâm Phong nghe lão nói mà nhói lòng, mấy ngày đào hang của lão bằng mấy năm luyện đan của hắn, đột nhiên hắn có cảm giác muốn đổi lão sư.

- Cái hang đó của lão còn không ?

- Bị bọn hải cẩu đánh sập rồi.

- Không sao, sập cái này chúng ta đào cái khác, không thể vì một chút thất bại mà bỏ cuộc, chỉ cần lão kiên trì đào tiếp nhất định sẽ có ngày thành công, ta tin lão.

- Thôi bỏ đi.



Cự giải nói xong liền quay đầu, lão vừa nuốt một gốc thiên dược cần phải tìm một chỗ yên tĩnh để luyện hóa dược lực.

Lâm Phong vội đuổi theo phía sau, lần này hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải học được nghề đào hang của lão giải.

Mười mấy ngày sau, bên trên hoàng kim đại hải lấp lánh, hai đầu cự thú lướt đi như một cơn gió.

- Hú hú…

- Ngươi có im đi không.

Hai tay Lâm Phong nắm hai càng cự giải, vẻ mặt vô cùng hưng phấn, cảm giác lướt sóng còn kích thích hơn lúc bay lượn trên trời.

Phong Thanh Thanh thì ngược lại, thỉnh thoảng dâm tặc ở bên cạnh lại hú lên làm cho nàng không thể tập trung vận công.

- Ngươi không thích thì có thể đi chung với lão xà.

- Cẩn thận lão nương cắt ngươi.

- Éo… cổ nhân nói không sai độc nhất chính là lòng dạ đàn bà, hình như ngươi còn chưa phải đàn bà sao lại độc như vậy.

Lâm Phong lập tức che lại hạ thể, vẻ mặt đề phòng nhìn bạo nữ, có một số chuyện tuyệt đối không thể đùa được.

Phong Thanh Thanh nhìn bộ dáng của dâm tặc, ánh mắt vừa tức vừa thẹn.

- Ngươi… ngươi nghĩ cái gì vậy ?

- Không phải ngươi muốn cắt của ta sao ?

- Cái ta muốn cắt chính là cái lưỡi của ngươi.

- Hù, làm hết hồn.

Từ sau khi biết được nơi xuất hiện băng nguyên thạch dù là ngày hay đêm Lâm Phong đều bám chặc lấy cự giải, cuối cùng sau mấy ngày kiên trì lão cũng đồng ý dẫn hắn đi.

Bên cạnh đó hắn còn biết được địa bàn của đám hải sa chỉ cách băng đảo nữa tháng đi đường, nếu mọi chuyện thuận lợi thì sau khi đào được một mớ băng nguyên thạch hắn sẽ chạy đi tìm mảnh hộ thần giáp.

Hai đầu cự thú nghe Lâm Phong nói muốn đến thăm hỏi đám hải sa liền ngăn lại.

- Tốt nhất tiểu tử ngươi đừng đến chỗ đó.

- Lão yên tâm, ta chỉ tìm vài thứ ở đó rồi rời đi, tuyệt đối sẽ không động chạm vào đám hải sa.



- Không chừng lão kiếm ngư đã chạy tới chỗ đám hải sa.

Sau khi trận chiến ở địa bàn của đám cự hà kết thúc, lão kiếm ngư không chỉ bị trọng thương mà còn phải thiêu đốt huyết mạch để chiến đấu, thời gian tiếp theo thực lực của lão sẽ tạm thời suy giảm nên phải tìm một nơi an toàn để khôi phục.

Mối quan hệ giữa kiếm ngư và hải sa khá tốt, lần trước khi thượng cổ chiến trưởng mở ra thì lão kiếm ngư chính là một trong những đồng minh của phe hải sa.

- Nói vậy là đám hải sa vẫn còn đồng minh khác ?

- Có vài tên còn mạnh hơn cả lão kiếm ngư.

- Dữ vậy sao.

Lâm Phong nghe đến đây có chút rén, một lão kiếm ngư đã đuổi hắn thừa sống thiếu c·hết nếu thêm vài tên thì đúng là xác định.

Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ có nên đi đến Vạn Cốt sơn hay không thì một luồn hàn khí từ đâu thổi đến làm cho hắn lạnh cả người.

- Kétttttttttttt…

Cự giải phanh dài một đường trên đại hải sau đó dừng lại.

- Tới rồi.

Lâm Phong mở to mắt nhìn xung quanh cuối cùng thấy được một khối băng có kích thước như một hòn tiểu đảo cách đó vài dặm.

- Lão giải sao ta không thấy tên hải cẩu nào hết vậy ?

- Còn chưa tới địa bàn của đám hải cẩu.

- Không phải lão nói bọn chúng ở trên băng đảo sao ?

- Đúng vậy.

Lâm Phong chỉ khối băng lớn phía trước.

- Đó không phải địa bàn của bọn hải cẩu sao ?

- Không phải.

- Đậu xanh.

Cự giải nhìn vẻ mặt hoang mang của tiểu tử bên cạnh liền giải thích.

- Thứ đó chỉ là một tản băng trôi, không phải băng đảo.

- Có loại băng trôi lớn như vậy ?

- Có chứ, lần trước ta đã đào được một khối băng thạch trên đó.