Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 288: Thánh cung chiêu đồ.




Chương 288: Thánh cung chiêu đồ.

Sáng hôm sau, thánh cung chiêu đồ bước vào ngày thứ ba, hôm nay đến lượt Khí cung chiêu đồ, trời vừa sáng đã có rất nhiều tu sĩ đến xem nhưng số lượng so với hôm trước ít hơn vài phần vì nơi đây không có nhiều thứ để ngắm.

Quy tắc chiêu đồ của Khí cung khá giống với Đan cung, thành tích sẽ dựa vào chất lượng và thời gian để quyết định, ba trăm khí sư có thành tích tốt nhất sẽ trở thành đệ tử thánh cung.

Mỗi khí sư chọn một binh khí sở trường để luyện chế, các vị trưởng lão sẽ đứng trên cao quan sát, tên nào vừa mắt thì chọn làm chân truyền đệ tử.

Bên trong khu vực dành cho đệ của Đan cung, hai nữ tử đang hướng về căn phòng của Lâm Phong bước đến.

- Nguyệt Thần tỷ tỷ đợi muội một chút.

Lý Nguyệt Thần đang bước đi thì bị Lâm Hi ngăn lại, ánh mắt xinh đẹp nhìn tiểu muội.

- Muội muốn bài trò gì sao ?

- Muội muốn xem bản lĩnh của tên đó đến đâu.

Lâm Hi cẩn thận bước về phía trước, vừa đi được vài bước chân nàng lấy ra một cái trận kỳ cấm xuống đất sau đó lại tiếp tục bước đi, ánh mắt liên tục liếc nhìn xung quanh, bộ dáng thập phần mờ ám.

Bên trong căn phòng, Lâm Phong đang tu luyện ngon lành thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử có khách đến.

- Không thấy ta đang tu luyện sao, miễn tiếp.

- Có hai nha đầu đến tìm tiểu tử ngươi.

- Xinh không ?

Lão đầu im lặng một lúc rồi trả lời.

- Không tệ.

Lâm Phong lập tức ngừng tu luyện, lão đầu nói không tệ vậy nhất định là mỹ nhân rồi, hắn vừa bước ra mở cửa thì giọng nói của lão lại truyền đến.

- Có một nha đầu đang phá trận của lão phu, muốn chơi đùa một chút không ?



- Nhớ hạ thủ lưu tình đó.

Lâm Hi đang thuận lợi phá trận đột nhiên cảm giác có gì đó không ổn, đôi mắt đảo qua một vòng nhưng không thấy điều gì bất thường.

- Nguyệt Thần tỷ tỷ đâu mất rồi ?

Vừa rồi tỷ tỷ rõ ràng đứng phía sau nàng nhưng vừa xoay người đã không thấy đâu, dù tỷ tỷ có rời đi thì nàng cũng sẽ nhận ra.

- Dám dùng ảo trận với ta, đáng ghét.

Bên trong phòng, Lâm Phong điều khiển trận pháp theo sự chỉ dẫn của lão đầu, hắn đã đổi trận ba lần liên tiếp vậy mà đối phương vẫn tìm ra yếu điểm, đúng là lợi hại, đến cả lão đầu cũng tán thưởng.

- Nha đầu này không tệ.

- Hình như đối phương sắp phá được thế trận của lão rồi.

- Muốn phá được trận của lão phu thì nha đầu này phải học thêm vài vạn năm nữa, đổi trận.

Lâm Hi vừa phá xong ảo trận, Lý Nguyệt Thần liền hiện ra trước mặt nàng, đột nhiên một đầu hắc xà xuất hiện há miệng nuốt lấy tỷ tỷ của nàng sau đó tiếp tục t·ấn c·ông.

- Không ngờ hắn cũng biết dùng yêu trận.

Lâm Hi lấy ra một cái trận kỳ cấm xuống, hắc xà lập tức đổi hướng chạy đi, lúc này lại có thêm vài đầu yêu thú xuất hiện.

Lý Nguyệt Thần đứng gần đó nhìn tiểu muội la hét một lúc vẫn không phá được trận, xem ra lần này đã gặp phải cao thủ.

Cửa phòng hé mở, Lâm Phong từ bên trong bước ra, ánh mắt nhìn hai nữ nhân bên ngoài sau đó dừng lại trên người nữ hài đang chạy nhảy lung tung gần đó.

- Thì ra là nha đầu này.

Hắn vừa nhìn liền nhận ra lai lịch người đến gây rối chính là tiểu muội của Lâm Tử Tinh, nha đầu này mấy hôm trước từng đến chỗ của hắn bàn luận.

Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua chỗ nữ tử còn lại, càng nhìn hắn càng cảm giác nữ nhân này không đơn giản, tuy gương mặt đã bị bạch y che khuất nhưng dáng người đúng là chuẩn không cần chỉnh, hai to một nhỏ đều có đủ.

Lâm Phong hướng về phía đối phương hành lễ.

- Vị đạo hữu này không biết xưng hô thế nào, vì sao lại làm phiền tại hạ tu luyện ?



- Thần Nguyệt nghe nói Lâ·m đ·ạo hữu tinh thông đan đạo nên muốn tìm đến thỉnh giáo.

- Đạo hữu đã có lòng như vậy tại hạ cũng không tiện từ chối, mời vào.

Lý Nguyệt Thần nhìn tiểu muội vẫn đang chạy nhảy gần đó, ánh mắt lo lắng.

- Lâ·m đ·ạo hữu có thể bỏ qua cho tiểu muội được không ?

- Đã làm sai thì phải chịu phạt, đạo hữu yên tâm trận pháp của tại hạ sẽ không thương tổn đến nàng, nữa giờ sau sẽ tự động phá giải.

Lâm Phong dứt lời liền bước vào phòng, Lý Nguyệt Thần đi theo phía sau, lần này đúng là tiểu muội của nàng phạm sai trước, nếu nàng là Lâm Phong không chừng sẽ ra tay nặng hơn.

- Đạo hữu mời ngồi.

Lâm Phong lấy ra mấy bình linh trà để lên bàn, thầm nghĩ lần sau phải đổi địa điểm bàn luận cho đỡ tốn.

Nguyệt Thần nhìn linh trà trước mặt, chỉ cần ngửi hương trà nàng có thể đoán được thành phần bên trong.

- Không ngờ Lâ·m đ·ạo hữu cũng am hiểu trà đạo.

- Chỉ là tùy tiện luyện chế, đạo hữu đừng chê cười.

- Linh trà này có thể dưỡng hồn, dùng trước khi tu luyện sẽ tăng cường khả năng giác ngộ, nếu dùng sau khi tu luyện sẽ làm cho cơ thể không còn mệt mỏi.

Linh trà này là Lâm Phong dựa theo cách thức của lão đầu để luyện chế, công dụng hoàn toàn giống với những gì đối phương đã nói, chẳng lẽ lão đầu đạo trà nên giờ bị người ta đến đòi lại.

- Lão đầu thứ này thật sự là do lão nghĩ ra sao ?

- Tiểu tử ngươi có ý gì ?

- Hàng của lão sao người ta lại biết rõ như vậy ?

- Chỉ cần là người tinh thông trà đạo vừa nhìn liền nhận ra.



Lão đầu nói xong liền đổi giọng.

- Tiểu tử thúi nhà ngươi dám nghi ngờ lão phu đạo trà ?

- Đâu có, một cao nhân như tiền bối sao có thể làm mấy chuyện mờ ám.

- Hừ.

Lâm Phong vuốt mông ngựa thành công liền thở phào một hơi, lúc này đi chọc giận lão đầu thì sẽ không ai giúp hắn bàn luận đan đạo.

- Không biết đạo hữu tìm tại hạ có chuyện gì ?

- Ta có vài vấn đề về đan thuật muốn thỉnh giáo đạo hữu.

- Đạo hữu cứ tự nhiên.

- Vậy Thần Nguyệt sẽ không khách khí.

Hai bên bắt đầu trao đổi đan đạo, Nguyệt Thần đặt câu hỏi còn Lâm Phong sẽ phiên dịch giúp lão đầu, hắn vừa làm người phát ngôn cho lão đầu vừa âm thầm ghi nhớ những lời lão nói, không chừng sẽ có một ngày hắn gặp phải những vấn đề như đối phương.

Nữa giờ trôi qua, một nữ hài từ bên ngoài xông vào phòng, ánh mắt tức giận nhìn Lâm Phong, ngọc thủ chỉ về phía hắn.

- Ta muốn khiêu chiến với ngươi.

Lý Nguyệt Thần ngồi bên cạnh liền ngăn tiểu muội lại.

- Lâm Hi không được vô lễ.

- Nguyệt Thần tỷ tỷ là hắn phi lễ với muội trước.

Lúc nãy bên trong trận pháp Lâm Phong đã thả ra một đám yêu khuyển rượt đuổi nàng, cả đời Lâm Hi chưa bao giờ phải trãi qua tình cảnh xấu hổ như vậy.

Lâm Phong mỉm cười nhìn nữ tử đối diện.

- Thì ra đạo hữu là đệ nhất thiên tài đan đạo Tây Hoang, Nguyệt Thần.

- Danh hiệu chỉ là thứ hư vô, cao nhân như đạo hữu chắc là sẽ không để ý đến.

- Đạo hữu quá khen.

- Hôm nay có thể cùng Lâ·m đ·ạo hữu bàn luận là cơ duyên của Nguyệt Thần, hi vòng ngày sau có thể cùng đạo hữu tiếp tục bàn luận.

Lý Nguyệt Thần dứt lời liền kéo theo Lâm Hi rời đi, Lâm Phong nhìn hai nữ tử đi mất sau đó cầm lấy túi trữ vật trên bàn, đây là tín vật của Nguyệt Thần để lại, chỉ có những người sở hữu tín vật thì mới có thể gặp được nàng.