Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 255: Tàn tích U Minh




Chương 255: Tàn tích U Minh

Hắc y nhân nhìn ngũ đại thánh cung bị yêu thú vây hảm, ánh mắt âm trầm.

- Đợi khi thần lực của lão phu hoàn toàn hồi phục sẽ giải quyết hết bọn chúng.

Một tên hắc y nhân bên cạnh mỉm cười.

- Tam trưởng lão đã đề cao đám tiểu bối này rồi, không cần đến thần lực thì lão phu vẫn có thể đập c·hết bọn chúng.

Lâm Phong lượn vài vòng nhìn thấy không ít cao thủ xuất chiêu, kinh nghiệm chiến đấu thu được kha khá, cách hắn vài chục trượng Ngạo Minh đang đối chiến với một đầu thiên thú.

Thanh niên này vừa đột phá vương giả liền được thánh cung thăng cấp lên làm ngoại môn chấp sự nên chiến đấu rất hăng.

- Thiên ảnh nhất thức.

Ngạo Minh xoay người chém ra một kiếm, tốc độ nhanh đến mức thiên thú cũng không kịp phản ứng, kiếm khí chém sâu vào yêu thể.

Lâm Phong vừa quan sát vừa nghe lão đầu giản giải, muốn đánh bại đối thủ không nhất định phải dùng đến tuyệt chiêu mạnh nhất, một chiêu vừa rồi của Ngạo Minh là thức cơ bản nhất trong Thiên Ảnh kiếm.

Giọng nói của lão đầu lại truyền đến.

- Tới lúc rồi, không đi sẽ muộn.

Thiên Ảnh ma điêu từ trên không lao thẳng xuống bên dưới, thân ảnh Lâm Phong hoàn toàn biến mất bên trong hắc vụ.

Hắn lấy ra một bộ hắc bào mặt vào, khí tức tu sĩ hoàn toàn biến mất, ngay cả Phong Thanh Thanh ngồi bên cạnh cũng không thể cảm nhận được vị trí của hắn.

Phía sau Lâm Phong xuất hiện một đôi ngân dực, giọng nói của hắn vang lên giữa hắc vụ âm u.

- Chuẩn bị xong chưa ?

- Nếu ngươi dám làm loạn, lão nương lập tức chặt tay của ngươi.

- Ngươi yên tâm, ta không bao giờ thừa nước đục thả câu.



Phong Thanh Thanh hít sâu một hơi, ngọc thủ điểm lên vài huyệt vị trên cơ thể phong ấn hoàn toàn linh lực, lúc này nàng giống như một phàm nhân.

Khi tới gần trận pháp chỉ cần phát ra một ít khí tức cũng có thể bị đám hắc y nhân phát hiện.

Một cánh tay vươn tới ôm chặt eo thon của nàng, ánh mắt nàng do dự một lúc sau đó dùng ngọc thủ quấn lấy cổ đối phương.

Lâm Phong thu Thiên Ảnh ma điêu vào thú châu, ngân dực lóe sáng, cả người hắn lơ lững giữa trên không nhưng lại không phát ra một chút dao động của linh lực.



- Đi.

Lâm Phong như một đầu yêu cầm bay xuyên qua hắc vụ đến khi đụng phải trận pháp thì dừng lại, hắn lấy ra Thông Thiên lệnh cầm trên tay.

- Phá...

Thông Thiên lệnh biến lớn, đến khi kích thước ngang với Lâm Phong thì ngừng.

Hắn đặt lệnh bài lên trận pháp chắn trước mặt, hắc vụ xung quanh đột nhiên bị hút vào bên trong.

- Thành công rồi.

Lâm Phong lấy ra một cái ống pháo hướng lên trời kích hoạt sau đó theo hắc vụ chui vào, hắn vừa tiến vào lập tức lật lại Thông Thiên lệnh, trận pháp khôi phục như lúc đầu.

Từ bên trong đại trận nhìn ra có thể thấy được trận chiến bên ngoài, lúc này đám hắc y nhân đang quay lưng về phía Lâm Phong đúng là một cơ hội lý tưởng để xuất kích, nhưng đánh sau lưng người khác không phải là đạo quân tử, chuyện này hắn sẽ không làm.

Lâm Phong hướng về ngọn núi gần nhất lướt đi, bên trong đại trận có lục điện, mỗi cung điện nằm trên một ngọn sơn phong, bên ngoài sơn phong đều có trận pháp bảo vệ.

Nhờ có Thông Thiên lệnh Lâm Phong dễ dàng xuyên qua trận pháp phòng hộ tiến, vào bên trong toà cung điện gần nhất.

Hắn vừa bước vào thì nghe thấy giọng nói của bạo nữ truyền đến.



- Thả ta ra.

Lâm Phong lập tức buôn tay, lúc này ánh mắt của hắn đã hoàn toàn bị Thông Thiên lệnh hấp dẫn.

- Thứ này quá đỉnh.

- Tiểu tử ngươi nghĩ thông thiên tam bảo chỉ có hư danh thôi sao ?

Theo lời của lão đầu thì thông thiên tam bảo có thể sánh ngang với thần khí, Thông Thiên lệnh trong tay hắn chính là khắc tinh của trận pháp, cấm chế, phong ấn… chỉ cần liên quan đến linh lực đều bị thông thiên lệnh vô hiệu hóa.

- Hắc hắc… trời độ lão tử.

Thông thường bảo vật bên trong động phủ, di tích đều có cấm chế bảo vệ, có Thông Thiên lệnh trong tay thì không một món bảo vật nào có thể thoát khỏi ma chưởng của hắn, nghĩ đến đây gương mặt hắn tràn đầy hưng phấn.

Phong Thanh Thanh đứng bên cạnh nhìn thấy dâm tặc đang vuốt ve tấm lệnh bài trong tay, vẻ mặt vô cùng nguy hiểm, nàng vô thức lùi lại vài bước để đề phòng.

- Thứ đó là gì vậy ?

- Thiên cơ không thể tiết lộ.

Lâm Phong lập tức thu lại Thông Thiên lệnh, lỡ như bạo nữ nổi lòng tham thì toan, bây giờ hắn vẫn chưa phải là đối thủ của nàng.

Bên ngoài đại trận, trong lúc hai bên đang giao chiến thì một vệt sáng từ bên trong hắc vụ bắn thẳng lên trời sau đó nổ tung thành vô số mảnh nhỏ.

Lãnh Hàn Băng lấy ra ma trận kích hoạt, cả nàng và Linh Mộng tan biến giữa không trung, đầu thiên thú đối diện cảnh giác đề phòng, ánh mắt liên tục nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh của đối thủ.

Bên trong một tòa cung điện, Lâm Phong và Phong Thanh Thanh đứng đợi một lúc thì ma trận trên mặt đất lóe sáng, Hàn Băng và Linh Mộng cùng lúc xuất hiện.

Ánh mắt Linh Mộng nhìn xung quanh, nơi này rất lớn có thể so với đại sảnh của thánh cung, trước mặt nàng có một tấm bảng lớn ghi hai chữ Khí Cung.

- Khí cung.

- Ta đâu có bị mù.

Lâm Phong vừa dứt lời thì cảm giác lạnh người, hắn vội im lặng đi theo yêu nữ, đi được một lúc thì cả đám đến trước luyện khí phòng, Linh Mộng đẩy cửa bước vào.



Bên trong căn phòng có vô số binh khí phần lớn đều bị hư hại, một số binh khí vẫn chưa luyện thành.

Linh Mộng chỉ đứng ở cửa nhìn vào, ánh mắt đảo qua một vòng liền rời đi, những thứ bên trong căn phòng không có thứ nào lọt vào pháp nhãn của nàng.

Sau khi đi thêm được một lúc thì cả đám dừng lại trước một căn phòng, bên trên ghi hai chữ Thạch phòng.

Lần này không cần đợi yêu nữ động cước, Lâm Phong lập tức bước tới mở cửa phòng, vừa nhìn thấy vật phẩm bên trong hai mắt hắn lấp lánh hào quang.

- Trúng lớn rồi.

Bên trong căn phòng chứa vô số khoáng thạch, lớn nhỏ đều có đủ, số lượng có lẽ lên đến hàng vạn khối, Lâm Phong vừa cầm lên một khối nhìn thử thì giọng nói của yêu nữ truyền đến.

- Bỏ xuống.

- Ngươi muốn độc chiếm một mình hử ?

- Ngu ngốc.

Lâm Phong vừa định bật lại yêu nữ thì nghe được giọng nói của lão đầu.

- Bên trên khoáng thạch có ấn ký.

- Hiểu rồi.

Một khi thu khoáng thạch vào túi trữ vật thì liên kết giữa tu sĩ và khoáng thạch sẽ biến mất, lúc đó đám hắc y nhân bên ngoài nhất định sẽ phát hiện ra có người đột nhập.

Lâm Phong ném lại khối khoáng thạch rồi rời đi, tạm thời để số khoáng thạch này ở lại chút nữa hắn sẽ quay trở lại lấy.

Bên trong thánh cung nơi lưu trữ nhiều bảo vật nhất chính là Chủ cung, nơi này không chỉ có bảo khố mà còn có cả tàng thư các.

- Lão đầu có nhìn thấy Đan cung ở đâu chưa ?

- Phía sau Chủ cung.

Một tiêu của Lâm Phong chính là số đan dược và linh dược bên trong Đan cung, chỉ cần hốt được một ít thì cả đời sau hắn không cần phải lo chuyện linh thạch.