Chương 225: Vô Cực bí cảnh
Trong lúc Lâm Phong mãi mê đào khoáng thạch thì ở một nơi khác bên trong bí cảnh, vài trăm tu sĩ đang tập trung gần một ngọn cự sơn.
Từ bên trong khe núi, một tia sáng lóe lên rồi biến mất, đó là dấu hiệu khi kích hoạt lệnh bài truyền tống trận.
- Lại có thêm một vị trận sự thất bại.
Vẻ mặt đám người gần đó ẩn hiện lo lắng, từ khi tìm được vị trí chính xác của thánh thụ thì đã có ba vị trận sư bị kỳ trận vây khốn buộc phải kích hoạt truyền tống trận.
Vô Cực bí cảnh chỉ mở ra ba tháng, hôm nay đã là ngày thứ mười ba, với tốc độ hiện tại cho dù có đợi thêm mười ngày vẫn không có cơ hội.
Một lão đầu nhíu mày.
- Đám trận sư của Ngự Thú thánh cung tại sao vẫn chưa đến ?
- Hình như bọn chúng đang đi tìm một loại khoáng thạch nào đó.
Lão đầu bên cạnh hừ lạnh.
- Xem ra bọn chúng không muốn giúp chúng ta.
- Lão phu nghe nói gần đây đám trận sư của Ngự Thú thánh cung đang nghiên cứu một loại trận pháp gì đó, có thể bên trong bí cảnh có tài liệu bọn họ cần.
Lão đầu gần đó xen vào.
- Không cần quan tâm đến bọn chúng, chỉ một cái trận pháp chẳng lẻ có thể ngăn được chúng ta sao?
Lão đầu vừa dứt lời thì bên trong ngọn núi lóe lên một tia sáng, lại có thêm một vị trận sư kích hoạt truyền tống trận.
Trong lúc ngũ đại thánh cung đang tìm cách tiến vào kỳ trận thì Lâm Phong lại cưỡi ảnh điêu bay tới dãy núi cách đó khá xa.
Theo lời của lão đầu thì loại khoáng mạch của Lâm Phong đào chỉ vừa hình thành cách đây vài trăm năm, số lượng khoáng thạch không nhiều, chất lượng thì chỉ đạt đến huyền cấp.
- Hèn gì mấy ngày nay lão tử không nhìn thấy ai.
Hắn đào khoáng gần ba ngày vẫn không gặp được bóng dáng của tu sĩ, có lẽ bọn chúng đã chạy đến chỗ có khoáng mạch tốt hơn.
Lâm Phong nhìn mấy cái khoáng mạch được đánh giấu trên địa đồ, trong lòng bắt đầu nghi ngờ, những nơi này đã bị đệ tử Vô Cực thánh cung khai phá bây giờ đến đó không biết còn khoáng thạch để đào hay không.
- Lão đầu cuối cùng thì lão cần bao nhiêu diệt hồn thạch ?
- Càng nhiều càng tốt.
Thiên Ảnh ma điêu bay được nữa ngày thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử xuống dãy sơn mạch bên dưới nhìn xem.
- Nhưng chỗ này đâu có khoáng mạch.
- Địa đồ không đánh dấu thì không có sao ?
Lâm Phong ra lệnh cho Thiên Ảnh điêu dừng lại, ảnh điêu vừa hạ cánh thì có vài thân ảnh xuất hiện, mỗi người đều mặt y phục của Vô Cực thánh cung, tay cầm binh khí sẵn sàng chiến đấu.
Thanh niên dẫn đầu nhìn thấy trên lưng ảnh điêu có người liền thu lại binh khí.
- Thì ra là Lâ·m đ·ạo hữu và Lãnh đạo hữu, ta còn tưởng là bị yêu cầm t·ấn c·ông.
- Các vị đạo hữu yên tâm, đầu yêu cầm này đã được ta thuần hóa.
Lâm Phong vừa dứt lời thì Phong Thanh Thanh xuất hiện, ánh mắt liếc nhìn mấy tên xung quanh sau đó dừng lại trên người tên dâm tặc.
- Chỗ này làm gì có khoáng mạch, ngươi không biết xem địa đồ sao?
- À thế à ?
Khi nhìn thấy đệ tử của Vô Cực thánh cung ở đây, Lâm Phong biết nhất định nơi này có khoáng thạch hơn nữa còn là loại khoáng mạch cao cấp.
Đám thanh niên bên cạnh nghe nói Lâm Phong muốn đào khoáng thạch thì có chút kinh ngạc, từ khi nào đan sư lại đi đào khoáng thạch rồi.
- Không biết Lâ·m đ·ạo hữu muốn đào loại khoáng thạch nào ?
Lâm Phong đảo mắt, trong đầu lóe lên một diệu kế.
- Thứ tại hạ muốn tìm là hồn thạch, nếu các vị đạo hữu có thì tại hạ sẽ dùng hồn đan trao đổi.
Đám đệ tử Vô Cực thánh cung nhìn nhau, dùng hồn thạch để đổi hồn đan, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được.
Một thanh niên bước lên hỏi.
- Không biết đạo hữu muốn đổi thế nào ?
- Cùng cấp bậc thì một viên hồn đan sẽ đổi lấy 10 cân hồn thạch, các vị đạo hữu thấy có được không ?
Thông thường một viên hồn đan có giá vào khoảng mười mấy cân hồn thạch, theo cách đổi của Lâm Phong thì kiểu gì đám người Vô Cực thánh cung cũng sẽ có lời.
Bây giờ Lâm Phong không thiếu linh thạch, thứ hắn cần là thời gian, đệ tử Vô Cực thánh cung đứng đầu về luyện khí nếu có thể giao dịch với đám người này thì hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Lâm Phong lấy ra mười mấy bình ngọc để trước mặt, mỗi bình chứa mười viên đan dược, trong đó có năm bình là hồn đan.
- Các vị đạo hữu nhìn xem, đây là số đan dược ta muốn trao đổi.
Sau khi quan sát đan dược, hai bên bắt đầu giao dịch, Lâm Phong dùng 15 viên hồn đan đổi lấy 150 cân hồn thạch, so với số hồn thạch hắn đào được nhiều hơn đến mấy lần.
- Lão đầu bao nhiêu đây hồn thạch đã đủ chưa ?
- Chưa đủ.
- Lão có thể cho ta biết còn thiếu bao nhiêu không ?
- Càng nhiều càng tốt.
Số hồn thạch trong tay Lâm Phong đủ để luyện chế vài thanh hồn khí địa cấp, cho dù lão đầu có muốn luyện chế hồn khí cũng không cần phải tìm nhiều hồn thạch như vậy.
- Chẳng lẽ lão muốn mở kho v·ũ k·hí sao ?
- Thiên cơ bất khả lộ.
- Không nói thì thôi.
Lâm Phong cưỡi Thiên Ảnh ma điêu bay vòng quanh sơn mạch, một giờ trôi qua hắn lại tìm được một chỗ đào khoáng thạch nhưng thứ đào được lại là một đống linh thạch.
- Muh ha ha ha… nhân phẩm của lão tử lại bạo phát.
Nữa giờ trôi qua, Lâm Phong đào được hơn 2000 khối trung phẩm linh thạch cùng với mấy vạn khối hạ phẩm linh thạch, tuy số lượng không nhiều nhưng ngửi thấy mùi linh thạch là tinh thần của hắn lại hưng phấn.
Trên đường đi thỉnh thoảng Lâm Phong lại gặp vài đệ tử thánh cung, hắn vừa đào khoáng thạch vừa giao dịch với đám đệ tử, số hồn thạch trong người không ngừng tăng lên.
Khi Lâm Phong bay tới gần một cái sơn mạch thì bị một đám người chặn lại.
- Nơi này tạm thời do Ngự Thú thánh cung tiếp quản, không phận sự miễn vào.
Lâm Phong nhìn cự sơn phía trước, thầm nghĩ bên trong nhất định có bảo vật, vẻ mặt do dự một lúc cuối cùng xoay người rời đi, hắn không sợ đám người này nhưng bây giờ phải tiết kiệm thời gian.
Nhìn Thiên Ảnh ma điêu đổi hướng bay đi, thanh niên dẫn đầu đệ tử Ngự Thú thánh cung nhỏ giọng nói với tên sư đệ bên cạnh.
- Bám theo tên đó.
- Tuân lệnh.
Lâm Phong vừa bay được một lúc thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi sắp gặp hạn rồi.
- Có chuyện gì sao ?
- Có một tên trong đám người lúc nãy đang bám theo.
Đám người lúc nãy lão đầu nói chính là đệ tử Ngự Thú thánh cung, Lâm Phong nhớ rõ hắn đâu có đắt tội với mấy tên này.
Bên trong sơn mạch, mười mấy người đang chăm chỉ đào khoáng thạch, trong đó có một lão đầu chỉ huy hai đầu yêu thú đào khoáng.
Lúc này có một thanh niên tiến lại gần bên cạnh lão.
- Chấp sự đại nhân lúc nãy đệ tử vừa nhìn thấy Thiên Ảnh ma điêu.
- Tên tiểu tử đó cũng đến đây ?
- Chính mắt đệ tử nhìn thấy.
- Cũng tốt, đỡ tốn công lão phu đi tìm.
Lão đầu nói xong liền mang theo hai đầu yêu thú cùng với thanh niên rời đi, yêu cầm từ bên trong sơn mạch bay theo hướng Lâm Phong rời đi, tốc độ còn nhanh hơn cả Thiên Ảnh ma điêu.
Cách đó không xa, ảnh điêu đột nhiên tăng tốc, Lâm Phong chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nhìn thấy một đầu yêu cầm bay lướt qua chắn ngay trước mặt hắn, trên lưng yêu cầm có một lão đầu và một thanh niên.