Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 223: Vô Cực bí cảnh




Chương 223: Vô Cực bí cảnh

Linh Mộng nhìn hai đầu thiên xà trở về hang, ánh mắt ẩn hiện lo lắng, không biết Hàn Băng và tên khốn kia có kịp thoát thân không.

- Éc…

Cách đó vài dặm truyền đến tiếng yêu cầm, Linh Mộng vừa nhìn liền nhận ra đó là Thiên Ảnh ma điêu, bên trên còn có hai thân ảnh, nàng lập tức xoay người đuổi theo.

Hai giờ sau, bên trong một hang động cách Xích Viêm cốc vài chục dặm, Lâm Phong lấy ra một gốc linh dược đưa cho yêu nữ.

- Của ngươi.

Linh Mộng nhận lấy linh dược, thứ này đúng là địa hỏa tham vương nàng đang tìm kiếm.

- Ngươi ở trong hang động lâu như vậy chỉ lấy được nhiêu đây thôi sao ?

- Nếu không phải ai đó ngay cả hai đầu thiên xà cũng không ngăn được thì lão tử đâu có đi sớm như vậy.

- Ngươi...

Hai đầu thiên xà bên trong Xích Viêm cốc có sức mạnh tương đương với hai vị tôn giả, dù Linh Mộng là tuyệt thế thiên tài nhưng chỉ là vương giả sao có thể một mình ngăn được bọn chúng.

Lâm Phong giao linh dược cho yêu nữ xong liền rời đi, hắn còn phải làm rất nhiều chuyện trước khi bí cảnh kết thúc, không có thời gian ở đây tán dốc với nàng.

Linh Mộng cũng không muốn để ý đến hắn nhưng khi nhìn thấy Hàn Băng đi theo tên khốn kia thì nàng liền cất giọng.

- Muội muốn đi theo hắn?

Lâm Phong nghe yêu nữ nói thì xoay người, ánh mắt nhìn băng nữ đang bước tới bên cạnh.

Nếu là bình thường thì Lâm Phong sẽ rất vui nhưng bây giờ hắn còn phải đi tìm diệt thần thạch, có thể sẽ không kịp đến được chỗ của thánh thụ.

Lâm Phong không muốn băng nữ vì hắn mà bỏ qua đại cơ duyên lần này.

- Hàn Băng sư tỷ lần này đệ sẽ không đến chỗ của thánh thụ hay là tỷ đi theo nàng ta đi.



Linh Mộng mỉm cười.

- Xem như ngươi biết điều, với khả năng của ngươi dù có luyện thêm vài chục năm cũng không thể đến gần thánh thụ.

Hàn Băng nhìn Linh Mộng, ánh mắt vẫn lạnh như thường.

- Ta sẽ đi với hắn.

- Chẳng lẽ muội không muốn đến chỗ của thánh thụ sao ?

- Vạn sự tùy duyên.

Linh Mộng hiểu rõ tính tình của Hàn Băng, một khi đã quyết định thì rất khó thay đổi, ánh mắt nàng tức giận nhìn Lâm Phong, tất cả đều là vì tên khốn này.

Lâm Phong nhìn yêu nữ rời đi sau đó lại nhìn băng nữ bên cạnh, trong lòng âm thầm ghi nhớ có một nữ tử vì bảo vệ hắn mà bỏ qua cơ duyên hàng vạn tu sĩ mơ ước.

Lãnh Hàn Băng đối diện với ánh mắt của lưu manh, đôi gò má ửng đỏ, nhịp tim dần r·ối l·oạn, mỗi lần ở bên cạnh hắn nàng đều không giữ được bình tĩnh.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau, thời gian như dừng lại, không gian tĩnh lặng, bên trong đôi mắt chỉ còn lại hình ảnh của đối phương.

Đột nhiên có một giọng nói truyền đến phá tan tất cả.

- Hai ngươi định nhìn đến bao giờ đây ?

Phong Thanh Thanh xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, ánh mắt quét vài vòng qua người hắn sau đó nhìn nữ tử bên cạnh.

- Tên dâm tặc này có gì tốt mà ngươi lại thích hắn như vậy.

Lâm Phong nhíu mày.

- Ngươi ở đây làm gì ?

- Lão nương muốn đi đâu tiểu tử ngươi quản được sao.



- Hàn Băng tỷ đừng để ý đến nữ nhân này, chúng ta đi thôi.

Trong lòng Lâm Phong vẫn còn ghi hận bạo nữ, nếu lúc đó nàng ra tay ngăn cản Xích Viêm xà thì hắn đã hái được thêm vài gốc linh dược.

Bên trong Vô Cực bí cảnh tu sĩ vội vã tìm kiếm cơ duyên thì bên ngoài Nam Hoang sảy ra một sự kiện kinh thiên động địa, Ma giáo phát động t·ấn c·ông ngũ đại thánh cung trên quy mô lớn.

Lúc đầu Ma giáo chỉ tập kích một số thành trì nhỏ của Thánh cung, vài ngày sau đại thành trì đầu tiên ở Vô Cực thánh cung bị tập kích, Ma giáo dùng tà thuật mở ra một khe hở trên phong linh để đám yêu thú tiến vào, toàn bộ tu sĩ bên trong thành đều phải cầm binh khí giao chiến với yêu thú.

Trong vòng vài ngày đã có liên tiếp năm cái đại thành trì bị Ma giáo tập kích, bọn chúng chủ yếu phá vỡ phong linh để dẫn động thú triều.

Bên trong căn phòng sang trọng của Vô Cực thánh cung, mười mấy vị trưởng lão tụ tập để bàn luận kế sách.

Một lão đầu thở dài.

- Không ngờ đám Ma giáo lại có thể khai mở phong linh.

- Lão phu đã phái người điều tra, Ma giáo dùng trận pháp tạm thời mở ra phong linh, thời gian không quá ba ngày.

- Như vậy cũng đủ để bọn yêu thú xong vào.

Chỉ cần phong linh mở ra một ngày là đám yêu thú trong ngàn dặm xung quanh sẽ đánh hơi được, ba ngày đủ cho toàn bộ yêu thú trong vạn dặm kéo đến.

- Lão phu đoán bọn chúng muốn mượn thực lực của yêu thú để làm suy yếu sức mạnh của thánh cung, đợi hai bên lưỡng bại câu thương còn bản thân làm ngư ông đắt lợi.

Lão đầu bên cạnh nhíu mày.

- Dù là như vậy chúng ta cũng không có cách đối phó.

- Lão phu đề nghị bày thêm vài cái trận pháp hộ thành như vậy có thể giảm thiểu t·hương v·ong.

- Phong ngự không phải là cách tốt, chúng ta nên chủ động xuất kích tiêu diệt đám yêu thú.

Lão đầu đối diện lập tức phản đối.



- Làm như vậy t·hương v·ong sẽ rất lớn.

- Các ngươi yên tâm, chỉ cần thánh cung xuất kích chắc chắn sẽ có không ít tu sĩ ủng hộ.

Yêu thú là một trong những nguy hiểm lớn nhất đối với tu sĩ đồng thời cũng là tài nguyên tu luyện, nếu thánh cung ra lệnh t·ấn c·ông yêu thú nhất định sẽ có không ít tán tu vài thế lực cùng tham gia, lúc đó tổn thất của thánh cung sẽ giảm xuống.

Vài ngày sau, phong linh của Thất Tinh thành xuất hiện vết nứt, chưa tới nữa ngày đã có hàng vạn yêu thú xong vào.

- Các vị đạo hữu mau cùng lão phu tiêu diệt yêu thú.

Hai vị trưởng lão cùng mười mấy vị chấp sự thánh cung dẫn theo vô số tu sĩ đại chiến với yêu thú ngay bên trong Thất Tinh thành, trận chiến ác liệt diễn ra liên tục trong vài canh giờ kết quả là phần lớn yêu thú bị tu sĩ quét sạch, một số bỏ chạy cũng bị tu sĩ t·ruy s·át.

Bên trong bí cảnh, Lâm Phong vẫn chưa biết được tin tức về cuộc chiến tàn khốc bên ngoài, lúc này hắn đang tiến về một cái khoáng mạch với hi vọng đào được vài tấn hồn thạch.

Lâm Phong ra lệnh cho ảnh điêu dừng lại bên trên một đỉnh núi, theo đánh dấu trên địa đồ thì bên dưới dãy núi hắn đang đứng có một cái khoáng mạch.

- Cuối cùng cũng đến nơi.

- Khu vực này đúng là không tệ, tiểu tử ngươi qua bên kia tìm thử xem.

Thiên Ảnh ma điêu bay theo phương hướng của lão đầu, Lâm Phong lấy ra một quả bạch cầu cầm trên tay, một khi đến gần khoáng thạch thì bạch cầu sẽ phát sáng.

Lãnh Hàn Băng cũng có một quả cầu tương tự như lưu manh chỉ là quả cầu của nàng có màu lam.

Thiên ảnh ma điêu bay được một lúc thì cả lam cầu và bạch cầu đều phát sáng, Lâm Phong liền ra lệnh cho ảnh điêu dừng lại.

- Chính là chỗ này.

Sau khi xác định được vị trí khoáng thạch Lâm Phong bắt đầu đào, nữa giờ trôi qua hắn tìm được một khối khoáng thạch to như nắm tay.

- Lão đầu nhìn xem đây có phải diệt hồn thạch không ?

- Không.

- Vậy sao bạch cầu lại phát sáng ?

Bạch cầu trên tay Lâm Phong chỉ khi gặp được hồn thạch mới phát sáng còn lam cầu của Hàn Băng là dùng để tìm dị thạch.