Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 191: Ngũ cung đại hội




Chương 191: Ngũ cung đại hội

Dẫn đầu đoàn người vừa xuất hiện chính là chủ nhân của Vô Cực thánh cung, thánh chủ Lạc Quân.

Phía sau Lạc Quân là toàn bộ trưởng lão ngũ đại thánh cung, tiếp đến là một đám thanh niên thiếu nữ khí chất ngút trời.

Lâm Phong nhìn đám nam thanh nữ tú bên dưới trong đó có cả Linh Mộng và Trịnh Luân, có thể đứng chung mâm với yêu nữ thì đám người này chắc chắn là thánh tử, thánh nữ của tứ đại thánh cung còn lại.

- Một, hai, ba… tổng cộng mười tên, lão tử đoán chuyện như thần.

- Như hạch.

Như thường lệ, mở đầu ngũ cung đại hội là một bài diễn văn nhàm chán do thánh chủ tự đọc, tuy văn chương vừa dài dòng vừa dỡ hơi nhưng hàng vạn tu sĩ vẫn chăm chú lắng nghe, không một tên nào dám làm chuyện riêng trong giờ đọc.

- … Lời cuối cùng, trong lúc thánh cung bối rối nếu có điều gì sơ xuất hi vọng các đạo hữu bỏ qua, lão phu tuyên bố ngũ cung đại hội chính thức bắt đầu.

- Đù, câu này hình như ta nghe ở đâu rồi thì phải?

- Bài này giống y đại hội lần trước chứ đâu, lần nào chã nghe.

Thánh chủ vừa dứt lời thanh âm từ khắp nơi truyền đến, trên cao hàng ngàn tiên hạc lượn vòng, vừa bay vừa hót, dưới đất linh hoa đua nỡ, hương hoa tỏa khắp chủ cung.

- Là hồn dược, trong đống hoa đó nhất định có hồn dược.

Lâm Phong vừa hít vài hơi đã cảm thấy linh hồn thanh tịnh, ánh mắt hắn sáng rực nhìn vào hàng vạn đóa hoa bên dưới.

Lúc đầu hắn chỉ tưởng là hoàng dược bình thường nhưng bây giờ tu vi của hắn đã là linh giả ngũ cấp, chỉ có địa dược mới có tác dụng mạnh mẽ như vậy.

Tiếp theo là biểu diễn văn nghệ, múa kiếm, luyện đan, luyện khí… Lâm Phong chỉ ở lại xem một chút rồi rời đi, không chỉ có hắn mà phần lớn đệ tử tham gia thi đấu cũng rời đi để chuẩn bị cho phần thi hôm sau.

Lâm Phong và gian thương vừa bước khỏi chủ cung đã nhìn thấy Phi Dao và Huân Vũ đứng chờ ở đại môn.



- Tiểu Phong tử sau tới bây giờ đệ mới đến?

- Đệ cũng đâu có muốn, thánh chủ còn chưa đi sao đệ dám đi.

- Bỏ đi, chúng ta mau đi thôi nếu không kèo thơm sẽ bị dành hết.

Mỗi lần ngũ cung đại hội diễn ra đều có mở sòng đặt cược, lần này chủ sòng chính là Vô Cực thánh cung.

Khi đám người Lâm Phong đến nơi đã có khá nhiều tu sĩ đặt cược, phần lớn đều đặt vào vị trí của Nam Cung Như Mộng, Dương Phi, Ứng Trường Không số linh thạch đã đạt đến giới hạn, không thể đặt thêm.

Lãnh Phi Dao trừng mắt nhìn tên sư đệ bên cạnh.

- Đều tại đệ hết, bây giờ phải làm sao đây?

Lâm Phong đi vòng quanh khu đặt cược để quan sát tỷ lệ, cuối cùng hắn dừng lại ở chỗ dành cho Pháp cung, khóe miệng nhếch lên nụ cười gian manh.

- Không phải kèo thơm vẫn còn sao?

Vị trí đệ nhất thiên tài Pháp Cung có đến 9 ô đặt cược, trong đó ô của Lãnh Hàn Băng vẫn còn thiếu khá nhiều linh thạch.

Ngũ cung đại hội lần trước tu vi của Hàn Băng chỉ là linh giả ngũ cấp đỉnh phong, lúc đó nàng còn chưa lọt vào top 10 đệ tử đứng đầu Pháp cung nên tỷ lệ nàng trở thành đệ nhất thiên tài khá thấp, một ăn ba.

Lâm Phong lấy ra một cái túi trữ vật đặt vào ô của Hàn Băng, hắn tin chắc với khả năng của nàng nhất định sẽ giành được vị trí đệ nhất thiên tài pháp đạo Nam Hoang.

Phong Viêm cũng đặt cho Hàn Băng, thật lòng mà nói hắn không quá tin vào Hàn Băng nhưng hắn tin vào tên sư đệ yêu linh thạch hơn tính mạng này.

Phi Dao tất nhiên là phải đặt cho tỷ tỷ, cuối cùng chỉ còn lại Huân Vũ, ánh mắt nàng nhìn nam nhân bên cạnh.

- Đệ thật sự tin tưởng Hàn Băng như vậy sao?



- Nếu tỷ tham gia thì đệ sẽ dùng hết linh thạch để cược cho tỷ.

Huân Vũ lấy ra một túi trữ vật đặt vào vị trí của Hàn Băng, sau khi đặt xong thì Lâm Phong lại tiến tới một chỗ khác, hắn dừng lại ở chỗ đặt cược cho đệ tử Đan cung.

Ánh mắt đảo qua một vòng cuối cùng dừng lại ở ô của hắn.

- Đậu xanh.

Linh thạch trong ô của hắn còn nhiều hơn ô của băng nữ, chỉ còn thiếu một khối trung phẩm linh thạch là đạt đến giới hạn, nhất định là có người cố ý chơi hắn.

Muốn đặt hết một ô cần phải có 20 vạn trung phẩm linh thạch, vừa có nhiều linh thạch vừa có thù với hắn chỉ có một người mà thôi.

- Chắc chắn là yêu nữ kia dỡ trò.

Tỷ lệ của Lâm Phong có hai cái, lọt vào vòng trong là một ăn hai, trở thành đệ nhất thiên tài thì một ăn năm.

Nếu hắn thật sự đánh bại Nam Cung Như Mộng chẳng khác nào tặng không cho yêu nữ 100 vạn trung phẩm linh thạch, càng nghĩ càng không cam lòng.

Không thể đặt cược cho bản thân Lâm Phong quyết định ném linh thạch vào ô của gian thương, tỷ lệ của Phong Viên giống y với tỷ lệ của hắn.

Vừa ném linh thạch xong Lâm Phong cảm giác có gì đó không đúng, hắn xoay người lại thì gặp phải ánh mắt dọa người của tiểu sư tỷ.

- Có chuyện gì sao?

- Đệ đúng là một tên vô sỉ.

Lúc nãy Phi Dao vì nghe lời Lâm Phong đã đặt hết toàn bộ linh thạch cho tỷ tỷ, bây giờ chỉ còn một ít linh thạch để phòng thân.

Gian thương lấy ra một túi trữ vật ném vào ô của hắn, lần này hắn lại kiếm thêm một mớ kha khá.



Hôm sau, ngũ cung đại hội chính thức bắt đầu, hàng vạn tu sĩ đã có mặt ở chủ cung từ sớm, Lâm Phong vừa đến đại môn đã nghe thấy tiếng hò hét từ bên trong truyền ra.

- Hi vọng là bên trong vẫn còn chỗ trống.

- Còn không phải do đệ chậm chạp không chịu đi sao?

Lãnh Phi Dao trừng mắt nhìn tên sư đệ bên cạnh, nghe nói để chuẩn bị cho trận thi đấu hôm nay Vô Cực thánh cung đã biến một phần chủ cung thành đại trận, số lượng chỗ ngồi giảm xuống không ít.

Lâm Phong vốn không muốn đi vì hắn nghe nói ngũ cung đại hội lần trước Cửu Huyền chỉ xếp thứ tư trong phần thi trận đạo, quan trọng là hôm nay cả Hàn Băng và Huân Vũ đều không tới.

Đúng như dự đoán, bên trong chủ cung đã chậc kín chỗ, hai người bon chen một lúc cuối cùng cũng tìm được vài chỗ trống.

Lúc này toàn bộ đệ tử tham gia đều đã có mặt, bọn họ đang lắng nghe lão chấp sự thông báo quy tắc thi đấu.

Thử thách lần này chính là ngũ môn vạn linh đại trận, cái tên đã nói lên tất cả, đại trận có ngũ môn, mỗi cung một môn, bên trong đại trận có một vạn tiểu trận với đầy đủ cấp độ từ hoàng cấp đến thiên cấp.

Tâm trận có hai cái kim bài, nhiệm vụ của đệ tử tham gia thi đấu là dùng mọi cách để lấy được kim bài, khi cả hai kim bài bị lấy xuống thì đại trận sẽ tự đống lại.

Hai đội giành được kim bài sẽ tiến vào vòng tiếp theo, ba đội còn lại sẽ dựa vào số tiểu trận phá được để xác định thứ hạng.

Đội hạng nhất sẽ giành được 25 danh ngạch tiến vào Vô Cực bí cảnh, đội thứ hai có 20 danh ngạch, đội thứ ba có 15 danh ngạch, đối thứ tư có 10 danh ngạch và đội xếp cuối cùng có 5 danh ngạch.

Sau khi công bố quy tắc tất cả đệ tử hướng về phía chân núi thẳng tiến, ngũ môn vạn linh đại trận bao trùm cả một ngọn núi, kim bài được đặt trên đỉnh núi.

Lâm Phong nhìn ngọn núi phía xa với thị lực của hắn hoàn toàn không nhìn thấy cảnh vật trên núi chứ đừng nói đến xem mấy thanh niên kia thi đấu.

- Thấy chưa, biết vậy ở nhà cho khỏe.

- Ngốc tử, mau nhìn bên kia kìa.

Lãnh Phi Dao chỉ vào trung tâm của chủ cung, nơi đó một lão đầu đang lơ lửng trên không, trước mặt lão là một tờ pháp chỉ.

- Đi…

Năm mặt gương lớn xuất hiện trên không phản chiếu hình ảnh của năm đội thi đấu, khung hình sắc nét, sống động đến từng giây.