Thiên La

Chương 185: Đấu giá hội




Chương 185: Đấu giá hội

Hôm sau, bên trong thánh thành trở nên vô cùng náo nhiệt, hàng vạn tu sĩ kéo nhau đến Vạn Bảo các xem đấu giá hội.

Nghe nói để tổ chức buổi đấu giá lần này Vạn Bảo các đã huy động toàn bộ vật phẩm tốt nhất của tất cả các phân nhánh ở Nam Hoang trong vài năm trở lại đây, chỉ có 200 vật phẩm được chọn ra từ hàng vạn vật phẩm chuyển đến.

Ngoài trừ xem được những vật phẩm hiếm có thì còn có thể nhìn thấy những thiên tài ưu tú nhất Nam Hoang, nổi bậc nhất phải kể đến Nam Hoang nhị mộng, Âm Dương song hùng.

Lâm Phong nghe đám người bên cạnh bàn luận đến Linh Mộng, hắn chợt nhớ ra từ khi tiến vào địa bàn của Vô Cực thánh cung hình như không thấy yêu nữ xuất hiện.

- Không biết yêu nữ kia chạy đi đâu rồi ?

- Đệ muốn tìm yêu nữ làm gì ?

Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh hỏi, nàng rất n·hạy c·ảm với hai chữ yêu nữ, mỗi lần nghe đến đều có phản ứng.

- Có phải đệ đã thầm thương trộm nhớ yêu nữ kia rồi đúng không ?

- Sư tỷ đừng có dọa đệ, tiểu đệ đây vẫn còn yêu đời lắm.

- Ta cảnh cáo đệ, tốt nhất nên tránh xa yêu nữ đó ra nếu không ngay cả tỷ tỷ cũng không cứu được đệ đâu.

Lâm Phong gật đầu, muốn sống yên ổn thì phải tránh xa tiểu nhân và mỹ nữ, loại tuyệt thế mỹ nữ như Linh Mộng càng không nên động vào.

Lúc này cả đám vẫn đang đứng bên ngoài Vạn Bảo các, nhìn cả vạn tu sĩ đang xếp thành hành, Phong Viêm nhỏ giọng hỏi.

- Lâm sư đệ đến khi nào chúng ta mới vào bên trong đây ?

- Còn hai giờ nữa mới bắt đầu đấu giá, vào sớm cũng không có gì làm không bằng đứng đây tìm cảm hứng tu luyện.

Lâm Phong chỉ một đám người đang tiến vào, lão đầu mặt y phục Trường Hà thánh cung đi đầu, phía sau là một đám già trẻ lẫn lộn, nổi bậc nhất phải kể đến nữ tử đi bên cạnh lão đầu, nàng chính là đệ nhất thiên tài đan đạo Nam Hoang, Nam Cung Như Mộng.

Phong Viêm dùng ánh mắt tán thưởng nhìn tên sư đệ, đứng ở đây đúng là có thể tìm thấy rất nhiều cảm hứng.



Lãnh Phi Dao đột nhiên hét lên làm cho hai tên nào đó bị dọa hết cả hồn.

- Mau nhìn kìa, tên đó chính là Lưu Hoa Vân.

Cả đám nhìn qua thì thấy một thanh niên bước vào Vạn Bảo các, trên người mặt y phục Âm Dương thánh cung, lưng đeo trường kiếm, ánh mắt như hai thanh lợi kiếm khiến người đối diện không dám nhìn thẳng.

Trong trận chiến ngũ cung đại hội lần trước Lưu Hoa Vân là người đoạt được danh hiệu đệ nhất thiên tài chiến đạo Nam Hoang, nghe thiên hạ đồn thanh niên này có thể đánh bại Ngạo Minh trong vòng năm trăm chiêu.

Lâm Phong chỉ liếc qua rồi thôi, hắn chẳng có hứng thú với nam nhân, ánh mắt hắn dừng lại trước đại môn Vạn Bảo các nơi đó có một dàn mỹ nữ đang bước vào, gương mặt xinh đẹp, dáng người chuẩn chỉnh, chẳng khác gì tiên nữ hạ phàm.

Nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, gói lạnh thổi qua làm Lâm Phong tỉnh người, hắn lập tức nhắm mắt dưỡng thần.

Phong Viêm cũng cảm giác được có chuyện bất thường, ánh mắt nhìn tỷ muội Lãnh gia bên cạnh, tỷ tỷ vẫn lạnh như thường, muội muội thì mỉm cười đắt ý nhất định là do nha đầu này tố cáo.

Lâm Phong đang dưỡng thần chợt mở mắt, hắn vẫy tay về phía Vạn Bảo các.

- Huân Vũ tỷ tỷ, đệ ở bên này.

Liễu Huân Vũ xoay người nhìn xung quanh, ánh mắt nàng dừng lại trên người thanh niên vừa hét vừa vẫy tay cách đó không xa, từng bước tiến về phía hắn.

Lâm Phong bước tới tiếp đón, ánh mắt sáng rực nhìn nữ tử đối diện, hôm nay nàng vẫn mặt hồng y bảo thủ, eo bó sát để lộ dáng người trưởng thành, tay cầm trường kiếm, khí chất hiên ngang, anh khí hơn người.

- Huân Vũ tỷ tỷ chỉ có mình tỷ thôi sao?

- Ưm.

Huân Vũ khẽ gật đầu, theo kế hoạch thì nàng sẽ cùng với trưởng bối trong tộc tham gia đấu giá nhưng Lâm Phong nữa đường xuất hiện làm nàng phải thay đổi kế hoạch.

- Đệ đợi ta lâu không ?



- Không lâu.

Huân Vũ nhìn đám người phía sau Lâm Phong, nàng khẽ hành lễ chào hỏi, Phong Viêm nhìn nữ tử vừa xuất hiện tuy không bằng Tuệ Vân của hắn nhưng cũng là mỹ nhân hiếm thấy, thầm than sư đệ có phúc.

Cách đây không lâu Lâm Phong từng nhờ hắn dò la tin tức của Huân Vũ nhưng bị Hàn Băng ngăn cản, dù vậy hắn vẫn tiếp tục tìm hiểu chỉ là không nói cho Lâm Phong biết, nhờ đó mà biết được vài chuyện về Huân Vũ.

Dù là Hàn Băng hay Huân Vũ đều là nữ tử tài sắc song toàn, không hiểu sao lại rơi vào tay tên sư đệ, càng nghĩ hắn lại càng cảm thương cho số phận của bản thân.

Tình hình của Lâm Phong cũng không tốt hơn gian thương bao nhiêu, lúc đầu hắn rất vui khi nhìn thấy Huân Vũ nhưng về sau lại không nói được câu nào ra hồn.

- Huân Vũ tỷ tỷ, Hổ ca và Lưu đoàn trưởng không đến sao ?

- Bọn họ có chuyện cần giải quyết.

- Vậy sau, đệ còn muốn dẫn họ đi tham quan phòng đấu giá.

Lãnh Phi Dao nhìn đôi nam nữ bên cạnh nói chuyện vui vẻ liền xen vào.

- Tiểu Phong tử không còn sớm nữa, mau vào thôi.

- Được rồi.

Đoàn người tiến đến đại môn, Lâm Phong lấy ra thẻ bài lão quản lý đã tặng hắn lúc trước, bảo vệ nhìn thấy liền cho qua, vừa bước vào bên trong thì được một nữ tử tiếp đón, dẫn vào tận phòng.

Nữ tử mỉm cười nhìn Lâm Phong, nàng lấy ra vài cái lệnh bài đưa cho hắn.

- Đây là đấu giá lệnh, khách quan muốn đấu giá chỉ cần truyền thần thức vào là được, mỗi đấu giá lệnh chỉ được dùng 3 lần.

Lâm Phong nhận lấy mấy cái thẻ bài, nhìn qua có vẻ rất bình thường, ngoại trừ số phòng của hắn được ghi trên thẻ thì chẳng có gì đặt biệt.

- Mấy lần trước ta đến sao không thấy thứ này ?

- Đây là lần đầu tiên Vạn Bảo các dùng đến thứ này, nếu khách quan không muốn dùng có thể trực tiếp báo giá.



- Ta hiểu rồi.

Đợi nữ tử rời đi, Lâm Phong đưa mỗi người một cái thẻ bài, tổng cộng có sáu cái thẻ bài như vậy hắn có thể đấu giá tối đa 18 vật phẩm nếu muốn.

Khi đưa đấu giá bài đến tay Phi Dao, hắn nở nụ cười đắt ý.

- Tiểu sư tỷ đừng quên đánh cược giữa chúng ta đó.

- Bản sư tỷ nói được thì làm được, hừ.

Lãnh Phi Dao nhận lấy thẻ bài rồi tìm một chỗ ngồi xuống, đôi mắt xinh đẹp đảo qua lại nghĩ cách giải quyết, nàng chỉ hứa sẽ luyện đan cho hắn nhưng không nói sẽ luyện bao nhiêu đan dược.

- Mỗi năm một lô chắc là được rồi.

Nghĩ đến đây tâm tình Phi Dao tốt hơn rất nhiều, gương mặt nhỏ nhắn lại xuất hiện nụ cười thường thấy.

Lâm Phong ngồi đối diện cũng nở một nụ cười, hắn có hàng trăm cách để sư tỷ tự nguyện luyện đan, sau này chỉ cần ngồi một chỗ chờ linh thạch đến là được.

Bên trong phòng đấu giá càng lúc càng đông, số chỗ ngồi trên kháng đài ngày một ít dần, từ trên nhìn xuống có thể thấy được hàng ghế đầu tiên đầy những nhân vật nổi danh, phần lớn là chân truyền đệ tử của thánh cung.

Phong Viêm nhìn thiên tài Phong gia ngồi bên dưới, thường ngày mấy tên này không xem hắn ra gì cuối cùng cũng có ngày ngồi dưới hắn.

- Lâm sư đệ đúng là lợi hại, ngay cả phòng chữ huyền cũng lấy được.

- Sư huynh quá lời, chỉ là tiểu đệ gặp mai thôi.

Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt khiêm tốn của tên sư đệ, rõ ràng là cố ý làm cho ai đó xem liền bỉu môi.

- Đúng là chó ngáp phải ruồi.

Lâm Phong nhắm mắt dưỡng thần mặt kệ người đời nói gì, lòng hắn vẫn lặng như nước.

Liễu Huân Vũ ngồi bên cạnh không nhịn được mà nở nụ cười, mấy năm không gặp hắn vẫn không thay đổi, vẫn thích giả trang quân tử.