Chương 178: Trở về Thương Vân
Sau khi rời Thánh Đan các, ba người đi dạo thêm nữa ngày rồi quay về khách điếm, Lâm Phong vừa vào phòng liền lấy ra hai cái hộp ngọc đặt lên bàn.
Bên trong hộp ngọc là đại linh thụ và thất diệp đoạn hồn thảo, hắn cẩn thận đưa hai thanh niên này vào thông thiên giới chỉ.
- Không ngờ lại có một thứ thú vị như vậy.
Lão đầu cẩn thận kiểm tra hai cái hộp ngọc phát hiện bên trong có một loại trận pháp dùng để phong ấn sinh mệnh chi lực, hiệu quả có thể kéo dài đến vài ngày.
Khi linh dược được lấy ra thì trận pháp cũng tan biến, bên trong hộp ngọc hoàn toàn trống không.
Lâm Phong nhìn lão đầu vẫn cố chấp quan sát hộp ngọc liền nhắc nhở.
- Lão đầu mau nhìn xem hai gốc linh dược này có thể tiến cấp được không ?
Nếu hai gốc linh dược này không thể tiến cấp thì lần này hắn lổ to rồi.
- Nhìn cho kỹ vào, lão phu chỉ làm một lần thôi.
Lão đầu mang gần hết số linh thạch còn lại của Lâm Phong ném vào giới chỉ, hai gốc linh dược lập tức xảy ra biến hóa, thất diệp đoạn hồn thảo đã biến thành bát diệp, đại linh thụ không ngừng phát triển.
Nữa ngày trôi qua, một giọng cười nham nhỡ vang vọng khắp căn phòng.
- Muh ha ha ha ha… lão tử phát tài rồi.
Bên trong thông thiên giới chỉ, thất diệp đoạn hồn thảo đã biến thành cửu diệp, đại linh thụ thành công kết quả, tổng cộng có 5 quả.
Trong lúc Lâm Phong đắt ý thì giọng nói lão đầu truyền đến.
- Thứ này tốt nhất đừng dùng nhiều nếu để người khác biết được thì cái mạng nhỏ của ngươi khó mà giữ được.
- Lão yên tâm đi, ta biết phải làm sao.
Gần hai mươi năm làm tán tu của hắn không phải để cho vui, một khi chuyện này lộ ra bên ngoài thì đám tu sĩ xung quanh chẳng khác gì yêu thú, còn hắn sẽ trở thành con mồi vừa ngon vừa béo.
Lâm Phong nhìn linh quả treo lơ lửng trước mặt, với tu vi của hắn nếu cắn một cái sẽ bạo thể đăng xuất ngay.
- Lão đầu nếu ta hái hết linh quả thì đại linh thụ có ra quả tiếp không ?
- Thông thường sao khi kết quả lần đầu thì cứ 100 năm thiên dược sẽ kết thêm một quả.
- Tức là ta chỉ cần nạp thêm 10 vạn trung phẩm linh thạch sẽ có thêm một linh quả.
- Càng về sau thời gian kết quả sẽ càng dài.
Không phải gốc thiên dược nào cũng có thời gian kết quả là 100 năm, có một số loại tuyệt thế linh thụ có thời gian kết quả lên đến vạn năm.
Lâm Phong cũng từng nghe nói Cửu Huyền thánh quả bên trong đại thiên bí cảnh cần đến 8000 năm để kết được một quả, Vô Cực thánh thụ còn bá đạo hơn, thời gian mỗi lần kết quả lên đến cả vạn năm.
Hôm sau, đệ tử thánh cung tiếp tục lên đường, hành trình lần này có vẻ vô cùng thuận lợi, suốt cả tháng đi đường vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Lúc này đoàn người đã vượt qua biên giới của thánh cung, một tiêu tiếp theo là Vô Phong thành, khi vừa bước chân vào thành thì người của Vô Cực thánh cung đã đợi sẵn ở đó, tiếp theo sẽ do bọn họ dẫn đường.
Trên đường đi, Lâm Phong vô tình nghe được Vô Cực thánh cung đang cho người xây dựng lại truyền tống trận ở Thương Vân thành, nữa tháng trước phong linh bên ngoài Thương Vân thành xuất hiện một khe nứt, tu sĩ có thể từ đó tiến vào bên trong.
Theo lộ trình thì vài ngày nữa sẽ đi qua Địa Sơn thành, Lâm Phong có thể nhân lúc mọi người nghĩ ngơi lén đến Thương Vân một lúc, thăm lại cố hương.
Bên trong một căn phòng của khách điếm nơi đệ tử Cửu Huyền dừng chân, Lãnh Phi Dao ngồi trên giường của tỷ tỷ, vẻ mặt suy tư.
- Tỷ tỷ, hôm qua tiểu Phong tử có đến chỗ sư phụ, đệ ấy nói muốn đi nhìn Thương Vân thành, sư phụ cũng đã đồng ý rồi.
- Ta biết rồi.
Lãnh Hàn Băng vẫn chăm chú nhìn pháp văn, từ khi Lâm Phong tặng cho nàng quyển pháp văn đến giờ thì ngày nào nàng cũng lấy ra nhìn, những pháp văn được vẽ trong thư tịch ảo diệu đến mức một thiên tài như nàng cũng không hiểu nổi.
Lãnh Phi Dao nhìn tỷ tỷ vẫn im lặng, vẻ mặt khó hiểu.
- Tỷ tỷ không lo lắng sao ?
- Lo chuyện gì?
- Ngũ cung đại hội lần này rất có thể Huân Vũ tỷ tỷ cũng đến, trong lòng của tiểu Phong tử hình như lúc nào cũng nghĩ đến tỷ ấy, một khi hai người đó gặp nhau sẽ rất nguy hiểm.
Ánh mắt của Hàn Băng thoáng dừng lại, nàng thừa biết Lâm Phong đến Thương Vân thành không chỉ vì nhớ nhà mà còn vì nơi đó có những kỷ niệm của hắn và Huân Vũ.
- Chuyện đó không cần muội quan tâm, ta tự biết giải quyết.
- Sao muội có thể không quan tâm được, chuyện này liên quan đến chung thân đại sự của tỷ tỷ đó.
- Vậy muội muốn ta làm gì, đi ngăn cản hắn sao?
- Chuyện này… muội vẫn chưa nghĩ ra, tỷ tỷ yên tâm trước khi đến Địa Sơn thành muội nhất định sẽ nghĩ ra cách giúp tỷ đánh bại Huân Vũ tỷ tỷ.
Lãnh Phi Dao nói xong liền lăng ra ngủ, trước tiên phải tịnh dưỡng tinh thần còn chuyện của tỷ tỷ ngày mai giải quyết cũng không muộn.
Hàn Băng vẫn nhìn quyển pháp văn trong tay nhưng lòng nàng chỉ nghĩ đến làm sao để đối mặt với nữ nhân kia.
Vài ngày sau, đệ tử Cửu Huyền thuận lợi tiến vào Địa Sơn thành, theo dự tính thì bọn họ sẽ ở lại đây nghĩ ngơi trong ba ngày sau đó sẽ xuất phát đến thành trì tiếp theo.
Lâm Phong phải đi đến Thương Vân và trở về trong ba ngày, nếu quá thời gian sẽ bị thánh cung xử phạt.
Thông thường mỗi ngày tu sĩ chỉ có thể sử dụng truyền tống trận một lần nhưng đó là đối với tu sĩ bình thường, một đan sư thiên tài như Lâm Phong biết phải làm sao để khôi phục thần thức nhanh nhất.
Nữa giờ trôi qua, Lâm Phong xuất hiện bên ngoài truyền tống trận, phía sau hắn còn có tỷ muội Lãnh gia.
- Hai vị sư tỷ, tiểu đệ chỉ đến Thương Vân nhìn một lúc, hai vị không cần phải đi theo đâu.
- Ai nói ta đi theo đệ ?
Lãnh Phi Dao bỉu môi.
- Ta chỉ muốn đến Thương Vân nhìn xem nơi đó có gì đặt biệt, lại tạo ra được một tên lưu manh như đệ.
- Cái gì mà lưu manh, rõ ràng đệ là một quân tử chân chính.
- Đệ mà là quân tử thì ta chính là thánh nhân.
Lâm Phong nói không lại tiểu sư tỷ liền dời ánh mắt qua Hàn Băng, lần này hắn đến Thương Vân chủ yếu là để nhìn xem ký hiệu hắn để lại cho Huân Vũ có còn không, lỡ để băng nữ nhìn thấy thì không ổn lắm.
Lãnh Phi Dao đột nhiên bước đến chắn trước mặt tỷ tỷ của nàng.
- Đệ nhìn cái gì, lần này tỷ tỷ đi theo là để bảo vệ ta, không liên quan đến đệ.
Nàng nói xong liền kéo tỷ tỷ đi vào truyền tống trận, đây chính là kế hoạch của Phi Dao, phải giá·m s·át Lâm Phong mọi lúc mọi nơi chỉ cần không để hắn gặp được Huân Vũ thì thiên hạ thái bình.
Hào quang truyền tống trận lóe lên, cả ba thân ảnh cùng xuất hiện bên trong Thương Vân thành, Lâm Phong nhìn thành trì đổ nát trước mặt từng ký ức lặng lẽ tràn về.
Tại nơi này hắn đã vô tình mua được một cái giới chỉ làm thay đổi cả cuộc đười hắn, cũng ở nơi này hắn đã gặp được nữ tử đầu tiên làm hắn rung động.
- Đây thật sự là Thương Vân thành sao ?
Vài năm trước Phi Dao từng đến nơi này, lúc đó đây là một cái thành nhỏ không có gì vui nhưng bây giờ nhìn chẳng khác gì một cái tàn tích cả.