Chương 136: Hắc phong tán linh
Lão đầu vừa nói vừa chỉ cách phong ấn độc châm, Lâm Phong một tay ôm lấy băng nữ, tay còn lại kéo tiểu sư tỷ dùng thiên lý tùy hành chạy đi.
- Hàn Băng sư tỷ đừng sử dụng linh lực nếu không độc dược sẽ tiến sâu vào cơ thể.
Lãnh Hàn Băng cảm giác linh lực ngày một suy yếu, hàn khí đã không còn thay vào đó là cảm giác ám áp của lưu manh truyền đến làm cho gương mặt lạnh lùng ửng đỏ.
- Thả ta ra.
- Đừng cử động, đệ sẽ tìm một chỗ an toàn giúp tỷ chữa thương.
Lâm Phong trừng mắt nhìn băng nữ, có lẽ linh lực không còn nên nàng bị khí thế của lưu manh trấn áp chỉ có thể im lặng nằm trong lòng hắn.
Sau khi chạy được một lúc Lâm Phong ném ra một cái âm dương ma trận rồi tiếp tục chạy đi.
- Tiểu tử dừng lại được rồi.
Hắn nghe lão đầu nói liền tìm một chỗ đặt băng nữ xuống sau đó bắt đầu trị thương, vị trí hắc châm đâm vào nằm ở vai phải nên không cần phải thoát y để chữa trị, chỉ một lúc sao Lâm Phong đã thành công rút ra hắc châm.
- Tiểu Phong tử tỷ tỷ có sao không ?
Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhìn tỷ tỷ vẫn nhắm chặc hai mắt, sắc mặt tái xanh đã không nhìn được mà khóc lên, nếu không vì nàng thì tỷ tỷ sẽ không b·ị t·hương.
- Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng chỉ là không thể sử dụng linh lực.
- Cái gì, vậy có thể khôi phục được không ?
- Vẫn chưa biết nhưng chỉ cần đệ còn sống thì nhất định sẽ tìm cách giúp Hàn Băng sư tỷ khôi phục linh lực.
Lãnh Hàn Băng nằm trong lòng hắn hai mắt khẽ rung, không hiểu vì sao nàng lại tin hắn có thể giúp nàng, chỉ cần có hắn ở bên cạnh thì nàng sẽ không có vấn đề.
Đúng lúc này hồng ảnh từ trên trời giáng xuống chỗ Lâm Phong, nữ tử từ bên trong hỏa diễm bước ra.
- Hàn Băng.
Linh Mộng chạy tới bên cạnh Lâm Phong đoạt lấy Lãnh Hàn Băng, nàng dùng linh lực kiểm tra vài lần, nụ cười thường thấy trên gương mặt xinh đẹp đã không còn, thay vào đó là ánh mắt tràn đầy sát khí.
- Nhất định có một ngày ta diệt sạch Ma giáo.
Linh Mộng nhìn hai tên bên cạnh, ánh mắt của nàng khiến bất kỳ ai cũng không dám nhìn thẳng, Phi Dao đang khóc cũng bị dọa cho câm nín.
Lâm Phong cảm giác có chút không ổn, hắn chưa từng nhìn thấy yêu nữ đáng sợ đến như vậy, có lẽ đây chính là nguyên hình của nàng.
- Bây giờ phải đưa Hàn Băng sư tỷ trở về dưỡng thương sau đó nghĩ biện pháp chữa trị.
Linh Mộng ôm Hàn Băng rời đi không nói một câu, Lãnh Phi Dao lo lắng hỏi.
- Tỷ tỷ bị yêu nữ mang đi rồi, bây giờ phải làm sao đây ?
- Đuổi theo.
- Đệ bị ngốc sao, chúng ta sao có thể đuổi kịp yêu nữ?
Lâm Phong kéo Phi Dao chạy đi, không biết thì hỏi, đám huyết y vệ nhất định biết được nơi yêu nữ đến.
Mấy ngày sau, một đoàn người tiến vào Thất Tinh thành, đích thân thành chủ phải ra tận cửa để tiếp đón.
- Lãnh chấp sự đã lâu không gặp.
- Triệu thành chủ làm phiền huynh đưa ta đến chỗ nữ nhi.
- Mời theo ta.
Bên trong căn phòng sang trọng, Linh Mộng ngồi bên cạnh Hàn Băng, sát khí trong ánh mắt vẫn chưa tán đi, Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhìn tỷ tỷ vẫn nằm im bất động trong lòng tràn đầy lo lắng, ánh mắt nàng liếc nhìn yêu nữ nhưng không dám mở lời.
Cửa phòng mở ra, Lãnh Tuyên dẫn đầu tiến vào, đi theo phía sao còn có mấy lão đầu, Phi Dao vừa nhìn thấy phụ mẫu liền chạy đến ôm lấy.
- Phụ thân, mẫu thân tỷ tỷ b·ị t·hương rồi, hai người mau tìm cách cứu tỷ tỷ đi, hu hu…
- Dao nhi không cần lo lắng, phụ thân của con nhất định sẽ cứu được tỷ tỷ.
Vương phu nhân an ủi nhi nữ sau đó đến nhìn Hàn Băng, sau khi dùng linh lực kiểm tra, ánh mắt hiện rõ lo lắng.
- Là hắc phong tán linh.
- Không sai.
Lãnh Tuyên gật đầu, hắc phong tán linh là cực độc của Ma giáo chuyên dùng để đối phó cường giả thánh cung, một khi c·hất đ·ộc tiến vào cơ thể sẽ theo linh lực đi khắp kinh mạch, nếu không được chữa trị kịp thời thì thánh nhân cũng khó cứu.
- Băng nhi có bảo giáp hộ thân còn được chữa trị kịp thời nên không nguy hiểm đến tính mạng.
- Nhưng linh lực của tỷ tỷ vẫn chưa khôi phục.
- Mấy năm trước có một vị nội môn chấp sự bị trúng hắc phong tán linh phải mất 5 năm để dưỡng thương, mất thêm 10 năm để linh lực hoàn toàn khôi phục.
Lãnh Phi Dao nghe phụ thân nói lại không kiềm được nước mắt, 15 năm đối với một tu sĩ không dài nhưng với một thiên tài là quá lâu, quan trọng là ngũ cung đại hội chỉ còn vài năm nữa là tới rồi.
Đúng lúc này Lâm Phong từ bên ngoài bước vào, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
- Ta giải được rồi, ta đã tìm ra cách giải rồi…
Hắn nhìn thấy bên trong phòng có thêm vài người vẻ mặt lập tức thay đổi, chớp mắt đã biến thành thanh niên nghiêm túc gương mẫu.
- Tham kiến các vị tiền bối.
Lãnh Phi Dao chạy tới bên cạnh Lâm Phong, hai mắt rưng rưng nhìn hắn.
- Đệ nói đã tìm được giải dược rồi sao ?
- Chỉ là một cây kim sao có thể làm khó đệ.
Một lão đầu nghe Lâm Phong nói liền lên giọng phủ nhận.
- Hắc phong tán linh là độc môn tà đạo, lão phu bỏ ra vài chục năm nghiên cứu chỉ thu được một chút kết quả, tiểu tử ngươi chỉ trong vòng mấy ngày đã tìm ra giải dược rồi sao ?
- Đây là phương thức giải độc của tiểu bối, mời tiền bối xem qua.
Một mình hắn thì còn lâu mới tìm ra được cách giải của hắc phong tán linh nhưng lão đầu bát học đa tài chỉ cần nhìn băng nữ vài lần đã đoán ra nguyên lý của độc dược từ đó tìm ra cách giải.
- Lần này lại thiếu lão đầu một đại ân tình rồi.
- Tiểu tử ngươi chỉ cần dẫn lão phu đến khe nứt vài lần là được.
- Thành giao.
Sao khi nhìn qua cách giải của Lâm Phong, bạch bào lão đầu lại nhìn tiểu tử trước mặt, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
- Thứ này thật sự là tiểu tử ngươi nghĩ ra ?
- Đúng vậy.
Lãnh Tuyên nhìn vẻ mặt của lão đầu liền hỏi.
- Lý trưởng lão, cách giải độc của Lâm Phong có vấn đề sao ?
- Trong này có ghi lại thành phần của hắc phong tán linh so với thứ lão phu nghiên cứu còn hoàn chỉnh hơn, nếu dùng cách của tiểu tử này thì trong vòng ba tháng Hàn Băng có thể hoàn toàn khôi phục.
- Thật sao ?
- Chỉ là mấy loại linh dược trong đây không dễ tìm.
Lý trưởng lão vừa dứt lời thì đơn dược trên tay đã bị lấy mất, lão đang muốn nổi sùng thì nhìn thấy đơn dược nằm trên tay Linh Mộng nên thôi.
- Trừ u linh ma thảo những thứ còn lại không cần lo.
- Theo lão phu biết thì u linh ma thảo từng xuất hiện bên trong Ma Lĩnh sơn mạch.
Ma Lĩnh sơn mạch rộng lớn hùng vĩ nằm sâu bên trong Hoang Nguyên, thành trì gần nhất là Bán Nguyệt thành của Âm Dương thánh cung.
Đường vào Ma Lĩnh vô cùng hung hiểm, xung quanh sơn mạch thường có hắc khí bao phủ, yêu thú vô số, có tin đồn nơi đây có cả căn cứ của Ma giáo.
- Chẳng lẽ bên trong thánh cung không có u linh ma thảo sao ?
- Không có.
Linh Mộng nhìn Lâm Phong, ánh mắt lạnh lùng.
- Chuyện lần này là chủ ý của ngươi nên ngươi phải chịu trách nhiệm, trong vòng nữa năm không mang được linh dược trở về thì ngươi tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt ta.
- Linh Mộng tỷ tỷ chuyện lần không phải hoàn toàn…
- Phi Dao sư tỷ, đệ sẽ đến Ma Lĩnh sơn mạch, không tìm được linh dược đệ sẽ không trở lại thánh cung.