Hai người vẫn bất động nhìn nhau, nhưng thân dưới của Húc Dương thì không thể đúng yên được. Não bộ của anh đang bị choáng váng khi được tiếp xúc gần với cái động của Tiểu Y.
Và chuyện gì đến cũng sẽ đến.
Phân thân của anh cứ thế im lặng mà tiến vào động.
Động nhỏ kia cũng nhận được báo hiệu sự nguy hiểm mà chặn ngay từ đầu của, không cho bất kỳ thứ gì xâm nhập.
Tuy nhiên, vì cô phản ứng chậm nên cái đó của anh đã vào được một nửa rồi thì bị kẹt đấy. Cả hai đều rất khó chịu.
Cô cảm thấy chưa đạt được hưng khoái trong mình.
Anh thì khó khăn hơn, cái to thô ấy nửa trong nửa ngoài thế ai mà chịu nổi?
Nhưng cô không thể nào vượt qua sự an toàn cho phép...
Mà nó quá to đã thế đang còn kẹt thế kia thì làm sao?
\-Hậu quả của việc cô luôn trốn tránh tôi vào mỗi đêm đấy! Giờ làm sao?
Húc Dương tức tối, mắng cô. Giờ ra khỏi được vào không xong... ?
Vài phút trôi qua, vẫn trong tình trạng cả hai không thể nhúc nhích. Húc Dương khẽ cười gian, ngồi đối diện với cái dộng bị kẹt kia.
\-A...anh định làm gì vậy?
Không nói một lời, anh lấy tay tách mạng hai chân cô...
\-Ah!!!!!
Chợt nhận ra rằng thân phân đã dễ cử động hơn.
Mạnh bạo hơn nữa, anh đút thêm một ngón tay để kéo cự long kia ra ngoài.
\-Hừmmm\~\~...
Tiểu Y không nhúc nhích nổi. Cái nơi nhạy cảm thế kia thì phải nhẹ dịu thôi chứ! Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à?
\-Làm ơn... dừng lại đi!
Húc Dương cảm thấy cái động của cô hiện tại quá nhỏ, chưa thể phối hợp với mình được...
Anh đứng dậy, nhỏ thêm một vài giọt tinh dầu, mở mức lan toả nhiều hơn khiến toàn thân Tiểu Y rất chi khó chịu, không thể nằm yên được.
Bây giờ chỉ mới 10 giờ đêm, đêm vẫn còn dài mà!
Anh để đó mặc kệ cô, ngồi sang bên giường mà lướt điện thoại. Chỉ cần mèo hoang không ra khỏi căn phòng thì sớm muộn chuyện gì cũng sẽ xảy ra thôi.
Quả đúng thế, chỉ một lúc anh phải ghìm mình nhìn Tiểu Y trần trụi cứ ưỡn ẹomaf muốn vồ lên xâm chiếm cô thì đã có chuyển biến...
Tiểu Y bò qua chỗ Húc Dương, trên tay anh đang đung đưa ly rượu, từ từ hưởng thụ. Vừa uống một ngụm, phần rượu trong ly đã bị Tiểu Y vô tình làm đổ, và dòng rượu ấy cứ từ từ... từ từ chảy xuống từng cơ bụng của anh nhưng nước chảy qua vách đá...
Tiểu Y lúc này chẳng thể giữ mình nữa, cô hạ mình xuống liếm những giọt rượu chết người ấy.
Bộ dạng của Tiểu Y đang trườn người xuống để liếm cơ bụng mình khiến Húc Dương không thể “án binh bất động” nữa!
Anh để điện thoại sang một bên, lộ vẻ cáo già chọc cô:
\-Sao ngon không?
\-Uhmm..
\-Muốn uống nữa không?
\-Uhmm..
\-Giờ hết rượu rồi... tôi cho cô uống tinh trùng nhé..
\-Uhm...
Thật ra con mèo hoang của anh có nghe gì đâu, anh nói hì thì cô cũng “uhm” mà thôi.
Nhưng không cần quan tâm, cô dồng ý thế mà!
Anh rướn người lên, lưỡi cô nhanh chóng tiếp xúc với thân phận của anh. Cô chẳng biết nữa! Có gì chạm đến lưỡi thì cứ liếm láp một cách sung sức thế đấy.
Mắt cô nhắm nghiền. Anh bảo gì, cô làm nấy, dường như cô đang bị thôi miên vậy!
Thế rồi anh xoay người cô lại,cô thân cô ngược chiều với thân anh, thân cô nằm trên thân anh.
Và rồi cô thì liếm lấy liếm để cái vật to thô kia...
Anh thì cứ chọc ngoáy cái hang động nhỏ nhỏ xinh xinh kia...
Lâu lâu anh lại bế thốc cô lên, làm cặp nhũ hoa đơ cứng vì lúc nãy bị anh cắn mút đến mức in nguyên dấu răng cạ lên người khiến cả hai đều tăng sực thích thú của mình hơn....