Lúc Mục Tinh Thần đến, Công Lương Ủy đang nghiên cứu một viên khoáng thạch trong phòng làm việc của mình, thấy Mục Tinh Thần vào chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, “Sống ở trường thế nào?”
“Cũng không tệ lắm.” Mục Tinh Thần thả túi đang cầm trong tay xuống, “Đồ ăn đóng gói từ nhà ăn năm sao, hương vị khá tốt.”
Công Lương Ủy buông kính lúp trong tay, liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần với vẻ mới lạ, “Việc hiếm thấy đấy. Con quỷ nghèo như cô thế mà lại chịu bỏ tiền đi ăn nhà ăn cấp năm sao à?”
Mục Tinh Thần cười hề hề, dùng ngón trỏ và ngón cái tạo thành một khoảng cách nho nhỏ, “Kiếm lời một ít tiền, chúc mừng một chút.”
Công Lương Ủy hứng thú: “Em nhận đơn thiết kế dị võ à?”
“Sao mà thế được?” Mục Tinh Thần xua xua tay, “Em còn chưa xuất sư, tạm thời không đi gây tai họa cho người khác, là dê bò của nông trường nhà em đến đợt bán.”
“À.” Trong nháy mắt Công Lương Ủy đã không còn hứng thú, “Bài tập thầy giao cho em thế nào rồi?”
Mục Tinh Thần: “Cũng tương đối rồi, nhưng có vẻ sẽ có ít phiền toái... Cái này đợi lát nữa rồi nói, có chuyện khác...”
Mục Tinh Thần rút tờ giấy ra vẽ lên một cái đồ đằng. Cô đưa giấy cho Công Lương Ủy xem, “Kiến thức của thầy rộng rãi, có biết đồ đằng này nghĩa là gì không?”
Công Lương Ủy thấy rõ đồ đằng mà Mục Tinh Thần vẽ liền nhăn mày lại, đột nhiên nhìn về phía Mục Tinh Thần, “Em thấy đồ đằng này ở đâu?”
Tạm thời Mục Tinh Thần chưa nói thật, chỉ nói: “Nhìn thấy trên người một người.”
Công Lương Ủy bán tín bán nghi, gần đây Mục Tinh Thần đều ở trường học. Người cô có thể tiếp xúc đều là người trong trường. Trường quân đội Tinh Lập B612 có không ít sinh viên và giáo viên có địa vị cao. Nhưng con cháu nhà đó sao có thể xuất hiện ở trường quân đội Tinh Lập B612, chẳng lẽ là họ hàng xa?
Công Lương Ủy không rối rắm nhiều, trực tiếp nói đáp án cho Mục Tinh Thần, “Đây là đồ đằng của nhà họ Hi trong số sáu gia tộc lớn. Mà nói đến sáu gia tộc lớn sẽ phải đề cập đến cục diện chính trị hiện tại...”
Bởi vì dị năng là gien di truyền, nhân tài xuất hiện lớp lớp trong các gia tộc có dị năng giả. Quyền lực và tài nguyên tương truyền qua nhiều thế hệ. Địa vị được củng cố liên tục, bởi vậy sẽ diễn sinh ra một ít gia tộc siêu cấp, mà sáu gia tộc lớn này là những người dẫn đầu trong đó, liên hợp lại có thể chống lại hoàng thất.
Những gia tộc lớn đã lũng đoạn ít nhất một phần ba tài nguyên và mạch máu kinh tế của xã hội. Những người được dùng, người được chọn người đều chú trọng sự ràng buộc huyết thống, phe phái bè phái gần như chặt đứt con đường phấn đấu leo lên cao của dân thường.
Cục diện hiện tại bao gồm sáu gia tộc lớn đại diện cho thế lực của dị năng giả, hoàng thất, và quân bộ với thống soái cầm đầu, đại diện cho thế lực bình dân, hình thành thế chân vạc.
Công Lương Ủy xuất thân từ gia tộc Công Lương cũng là gia tộc lớn chỉ đứng sau nhóm các gia tộc đệ nhất. Chẳng qua Công Lương Ủy không thích mấy trò vờ vịt trong gia tộc, vẫn luôn không gìn giữ quan hệ trong nhà.
“Trong sáu gia tộc lớn cũng có xếp hạng, mấy năm nay tuy rằng nhà họ Hi đã thụt lùi, nhưng cũng vẫn xếp hạng thứ ba. Thế lực của những thế gia này không phải em có thể tưởng tượng đâu.” Đột nhiên, sắc mặt của Công Lương Ủy nghiêm túc lại, nói: “Tốt nhất em đừng đi trêu chọc người nhà bọn họ.”
Mục Tinh Thần cụp mắt không biết đang nghĩ cái gì, sau một lát mới cười, “Em đi trêu chọc bọn họ làm gì chứ, em chỉ muốn biết dị năng nhà bọn họ là gì?”
Công Lương Ủy nghĩ thầm, tuy rằng này cô nhóc này không yên phận đến mức nào cũng vẫn rất thông minh, hiểu rõ nên trêu chọc ai, không nên trêu chọc ai. Đoán chừng là gặp một đứa nhỏ nào là họ hàng xa của nhà họ Hi ở trường học.
Công Lương Ủy nói: “Đây cũng không phải bí mật gì, ô nhiễm nguyên của dị năng nhà họ Hi là một loại vật ô nhiễm tên là sâu phệ nguyệt cấp S. Dị năng cấp cao nhất từng thức tỉnh là cắn nuốt, đánh số 003, có thể thông qua việc cắn nuốt dị năng lượng và lực sinh mệnh của đối thủ để cường hóa năng lực của bản thân.”
Mục Tinh Thần nhìn chằm chằm Công Lương Ủy như suy tư gì, sau đó thấy Công Lương Ủy không nói, “Chỉ có vậy thôi sao? Sau khi cắn nuốt không có thêm gì ạ? Ví dụ như đạt được thuộc tính hoặc năng lực của đối thủ linh tinh.”
Công Lương Ủy cười nhạo một tiếng, “Trong đầu em đang nghĩ cái gì vậy? Cắn nuốt xong còn đạt năng lực của đối phương? Có năng lực nghịch thiên như vậy sao có thể xếp hạng 03?”
Mục Tinh Thần cụp mi mắt che dấu cảm xúc trong mắt, “Rốt cuộc cũng đã đánh số 03, xếp hạng cao vậy mà.”
Công Lương Ủy nói: “Mọi người cũng chỉ biết từng đó thôi. Chắc chắn các đại gia tộc sẽ không để lộ át chủ bài của bản thân. Hơn nữa, mấy trăm năm qua, các thế gia vẫn luôn điều chỉnh dị năng của họ thông qua thuốc chỉnh gien. Huống hồ còn có các kiểu gien biến dị, còn có người thức tỉnh các loại dị năng cấp thấp. Hiện tại, dị năng của mỗi gia tộc đến cùng có kiểu năng lực gì, ngoại trừ chính bọn họ, ai cũng không thể biết.”
Mục Tinh Thần cười nói: “Nói không chừng, bọn họ thật sự có thể chỉnh sửa năng lực cắn nuốt và đạt được dị năng của đối thủ thông qua thuốc chỉnh gien thì sao.”
“Không thể nào.” Công Lương Ủy nói với vẻ chắc chắn: “Loại năng lực nghịch thiên này chỉ sợ là thần mới có thể có được.”
“Vậy sao...”
Mục Tinh Thần nghĩ thầm, vậy cô là thứ gì?
Mục Tinh Thần: “Thầy có cho rằng, nhà họ Hi xuất hiện một kẻ tài ba, thức tỉnh dị năng còn cao cấp hơn so với dị năng cắn nuốt 03 không?”
Công Lương Ủy cười nhạo, “Vậy phải chờ nhà họ Hi có một thiên tài hơn cả 3s đã rồi nói sau.”
Mọi người đều biết mức tinh thần lực tối cao tại tinh tế là cấp 3S, muốn vượt qua cấp 3S chẳng bằng nằm mơ.
Mục Tinh Thần không lên tiếng một hồi, lại tò mò hỏi, “03 là cắn nuốt, 01 là Khung Thiên Ngọc Thụ của hoàng thất đế quốc, vậy 02 là dị năng của thống soái tối cao sao?”
Dù sao bên ngoài đồn rằng thống soái tối cao là chiến lực top 1 tại tinh tế, khẳng định là dị năng cũng rất đỉnh.
Công Lương Ủy: “02 là Bạch Long của nhà họ Bạch, thế gia hạng nhất.”
Tinh tế chiến lực trần nhà dị năng đánh số thế nhưng không có bài tiến tiền tam?
“Vậy dị năng của thống soái tối cao là cái gì, số bao nhiêu vậy ạ.” Mục Tinh Thần hỏi liên tục như là mười vạn câu hỏi vì sao.
Công Lương Ủy vuốt râu, “Trước mắt, số thứ tự của dị năng bắt đầu từ 01, bởi vì là dị năng biến dị nên số thứ tự của thống soái không nằm trong hệ thống này. Hơn nữa còn quá mức mạnh mẽ cho nên được đánh số thứ tự riêng, III.”
Mục Tinh Thần: “Vậy I, II thì sao ạ?”
Công Lương Ủy, “I là cấp thần, về phần II...”
Không biết Công Lương Ủy nghĩ đến cái gì, thay đổi sắc mặt, “Về sau em sẽ biết.”
Không biết đề cập đến bí mật gì, ông lão nhất quyết không chịu nói về II. Mục Tinh Thần cũng không tiếp tục truy vấn, ngược lại tò mò về dị năng của thống soái, “Vậy dị năng của thống soái là gì ạ?”
Cái này Công Lương Ủy chịu nói, chỉ là, “Cụ thể là cái gì thầy cũng không biết. Nhưng nghe lời miêu tả về hình ảnh khi thống soái sử dụng dị năng của binh lính tác chiến từng đi theo thống soái quá, giống như là đi tới thiên đường thấy được một mảnh vườn hoa hồng mỹ lệ. Vì thế, người trong đế quốc đều xưng là: Vườn hoa hồng của thần.”
Mục Tinh Thần: “Cũng là dị năng hệ thực vật sao ạ?”
“Không rõ lắm.” Công Lương Ủy lắc đầu, “Hẳn là không phải, có người đoán rất có thể là một loại dị năng công kích hàng loạt. Có lẽ là những giọt máu bắn tung khi tử vong giống như hoa hồng nở rộ cho nên binh lính mới có thể nói như vậy. Nhưng rốt cuộc là dị năng gì, ai cũng không biết.”
Mục Tinh Thần như suy tư gì, “Cho nên mọi người trong đế quốc thích hoa hồng là bởi vì dị năng của thống soái sao ạ? Khiến cho bọn họ cảm nhận được một loại... Cảm giác an toàn?”
“Ha ha ha.” Công Lương Ủy cười to, “Cũng có một phần nguyên nhân.”
Lòng hiếu kỳ được thỏa mãn, Mục Tinh Thần trở lại chuyện chính, “Ở chỗ của thầy có tư liệu về dị thú cắn nuốt không ạ?”
Công Lương Ủy không hiểu, con nhóc này lúc thì hỏi dị năng nhà họ Hi, lúc lại hỏi dị thú hệ cắn nuốt. Rốt cuộc là tò mò về người nhà họ Hi hay là tò mò với tài liệu dị năng hệ cắn nuốt...
À! Công Lương Ủy hiểu ra, “Có phải em nhận đơn chế tác dị võ cho người bên họ hàng xa nhà họ Hi không?”
Mục Tinh Thần sửng sốt, không ngờ Công Lương Ủy sẽ lý giải như vậy, nghĩ một hồi đành đâm lao phải theo lao, gật gật đầu, “Đại khái vậy.”
Công Lương Ủy cười mắng, “Là ai nói không xuất sư không nhận đơn, sợ làm thầy mất mặt?”
Mục Tinh Thần ngượng ngùng không nói chuyện.
Công Lương Ủy chỉ chỉ phòng sách, “Tự tìm đi, hẳn là có, thầy nhớ là một quyển sách cũ có bìa màu xanh lục.”
“Để em tự tìm, thầy ăn cơm đi.”
Mục Tinh Thần đi phòng đọc sách bên cạnh lục tung nửa giờ, rốt cuộc tìm được một quyển sách có vẻ ít được chú ý, dị thú hệ cắn nuốt thật sự quá ít.
Quyển sách màu xanh lục đó nói về một số dị thú mang thuộc tính ít được lưu ý, trong đó có một loại là dị thú hệ cắn nuốt.
Mục Tinh Thần đảo mắt nhìn qua dị thú hệ cắn nuốt, rốt cuộc tìm được mục tiêu của mình —— một loại dị thú gọi là sâu lỗ đen.
Ô nhiễm nguyên tổ tiên của sâu lỗ đen và ô nhiễm nguyên tổ tiên của nhà họ Hi cùng là sâu phệ nguyệt.
Trong sách giới thiệu hình thể của sâu lỗ đen vô cùng nhỏ, rất giống với ruồi giấm bình thường, lại sống dựa vào việc cắn nuốt dị năng lượng.
Từ trăm năm trước, đã từng có một số lượng lớn dị năng giả không hiểu sao lại mất dị năng, khiến cho nhiều người khủng hoảng.
Sau này được nghiên cứu mới phát hiện, những dị năng giả này đều không phải mất đi dị năng, mà là dị năng lượng trong thân thể bị một loại sâu cắn nuốt mất. Bởi vì không có dị năng lượng cho nên không thể phát động dị năng, vậy mới có thể khiến cho người ta nghĩ lầm là dị năng biến mất.
Mục Tinh Thần tiếp tục đọc, cuối cùng mới phát hiện điểm mấu chốt. Trong sách đã từng nhắc đến trong một câu, loại sâu lỗ đen này ngoài cắn nuốt dị năng lượng ra, thực hư không rõ còn cắn nuốt cả tinh thần lực. Bởi vì người bệnh thường xuyên cảm thấy đau đầu, tinh thần lực mệt mỏi, đây đều là trạng thái bệnh khi tinh thần lực cạn kiệt.
Mục Tinh Thần ghi nhớ những tư liệu này, lại đăng nhập vào tài khoản trường quân đội Tinh Lập, đến phần web học thuật tìm tư liệu liên quan đến sâu lỗ đen. Rốt cuộc cũng tìm được thứ cô muốn tìm trong một bài luận văn chỉ có 3 lượt tải.
Trong luận văn có nói, vị nghiên cứu viên này thông qua việc nghiên cứu quan sát sâu lỗ đen liên tục, cũng quan sát hơn một trăm người bệnh mới phát hiện, sâu lỗ đen thật sự sống bằng dị năng lượng. Nhưng, khi người bệnh không có đủ dị năng lượng, sâu lỗ đen cũng sẽ thông qua việc cắn nuốt tinh thần lực để có thể miễn cưỡng ăn no thay cho dị năng lượng.
Mục Tinh Thần: “!”
Mục Tinh Thần gần như là run tay chụp hình lưu tài liệu lại.
Cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi hoảng hốt, ánh mắt nhìn tay phải của mình như thể đây không phải một bàn tay mà là một con Thao Thiết tham lam, vĩnh viễn ăn không no, tùy thời có thể cắn ngược chủ nhân.
Loại dị năng trên bàn tay này tham lam đáng sợ, nó điên cuồng khát cầu dị năng lượng, điên cuồng khát cầu tinh thần lực thậm chí là sinh mệnh lực. Vào lúc không chiếm được từ bên ngoài còn sẽ tự rút ra từ bản thân.
Đột nhiên Mục Tinh Thần nghĩ đến, thứ như tinh thần lực này là sinh ra đã có, mà có rất nhiều người cũng đã thức tỉnh dị năng từ khi sinh ra.
Vì sao lúc sinh ra cô không kiểm tra được tinh thần lực?
Vì sao lúc 7, 8 tuổi bị bắt đến viện nghiên cứu làm thực nghiệm, nghiên cứu viên cũng không kiểm tra ra cô có tinh thần lực?
Vì sao lúc 15 tuổi cô thí nghiệm khi tốt nghiệp lại đột nhiên thí nghiệm ra tinh thần lực cấp B?
Chẳng lẽ thiết bị kiểm tra tinh thần lực của viện nghiên cứu còn không tiên tiến bằng thiết bị của trường học cũ nát?
Không thể nào.
Mục Tinh Thần chỉ có thể nghĩ đến một nguyên nhân, bởi vì trước đó, tất cả tinh thần lực của cô đều đã bị tay phải cắn nuốt hết.
Về phần vì sao lúc 15 tuổi cô có thể xét nghiệm được tinh thần lực cấp B, chẳng lẽ là bởi vì sau khi cắn nuốt dị năng lượng và tinh thần lực của bản thân nhiều năm như vậy, rốt cuộc nó cũng có chút no rồi, cho nên mới để lại cho cô một chút tinh thần lực?
Vậy đến cùng là tinh thần lực của cô cấp bao nhiêu?
Rốt cuộc dị năng của cô cấp bao nhiêu?
Mục Tinh Thần không biết, nhưng điều duy nhất cô có thể xác định là tuyệt đối không chỉ có cấp B như đã được biểu hiện ra ngoài. Bởi vì Mục Tinh Thần có thể cảm giác được, cô chưa thỏa mãn được dị năng bên tay phải, cô có thể cảm nhận được loại cảm giác tham lam và khao khát này.
Mục Tinh Thần trầm mắt, có phải điều này đồng nghĩa với việc sau này cô dùng dị năng cắn nuốt sinh mệnh lực, dị năng lượng càng nhiều, cấp bậc của tinh thần lực, dị năng mà cô thể hiện ra ngoài sẽ càng cao?
Nếu muốn đi cắn nuốt dị năng lượng và sinh mệnh lực, Rừng Yên Lặng có rất nhiều dị thú cho cô sử dụng, nhưng Mục Tinh Thần không dám tùy tiện ra tay.
Bởi vì loại dị năng đáng chết này ngoài cắn nuốt còn có thuộc tính thứ hai là học tập và tiến hóa. Cô không biết nó sẽ hấp thụ chuỗi gien và dị năng kỳ quái nào từ chỗ của dị thú, nhỡ đâu quá nhiều gien trộn lẫn khiến cho gien của cô hỏng mất thì phải làm sao bây giờ?
Cũng không thể để tay phải tham lam chưa khiến cô bị phản phệ chết, lại ăn quá no gien dị thú mà chết đi.
Hiện tại Mục Tinh Thần đã có thể nghĩ đến phương pháp ổn thỏa nhất chính là đi hấp thu dị năng lượng và sinh mệnh lực của Tinh Vân Thảo. Bởi vì gien của Tinh Vân Thảo đã bị nhập vào gien của cô, sẽ không quấy rầy gien của cô thêm nữa, đủ an toàn.
Chỉ là, dị năng lượng và sinh mệnh lực mà một cây Tinh Vân Thảo có thể cung cấp quá ít. Nhu cầu về số lượng của cô quá lớn, nhưng nếu bỗng nhiên có một lượng lớn Tinh Vân Thảo tử vong khẳng định sẽ khiến các bộ môn liên quan chú ý đến. Ví dụ như đến bây giờ còn có nghiên cứu viên đang nghiên cứu nguyên nhân hoa cỏ đột nhiên khô héo chết trong hẻm núi Tinh Hồng.
Mục Tinh Thần đau đầu đè lên giữa mày, thôi vậy, chậm một chút thì chậm một chút đi, mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.
-
Công Lương Ủy nghe thấy Mục Tinh Thần đi từ trong phòng ra, “Tìm được rồi à?”
Mục Tinh Thần: “Tìm được rồi ạ.”
Công Lương Ủy: “Vũ khí dị năng hệ cắn nuốt không dễ làm đâu. Em còn thiếu kinh nghiệm, vẽ bản vẽ xong đưa cho thầy nhìn giúp cho.”
Mục Tinh Thần pha trò, “Mới có ý tưởng đại khái thôi, về sau rồi em nói.”
“Nghe nói gần đây trường em có một sinh viên, rất giỏi gây chuyện, gọi là gì 【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】.” Tầm mắt của Công Lương Ủy ngước lên từ mắt kính, liếc mắt ngắm Mục Tinh Thần một cái, “Không phải là em đấy chứ.”
Mục Tinh Thần: “À, đúng là em.”
Công Lương Ủy hừ cười một tiếng, “Lúc ấy vừa nghe thầy đã biết là em. Tính tình như em sao có thể an phận được chứ.”
Nói đến cái này Mục Tinh Thần mới nghĩ tới, “Bài tập lúc trước thầy cho em, em có nói là cũng xong tương đối rồi, nhưng có chút phiền toái.”
Công Lương Ủy, “Phiền toái gì?”
Lúc trước Công Lương Ủy giao bài tập cho Mục Tinh Thần, thật ra đã giao cho cô hai lựa chọn, một là để cho Mục Tinh Thần viết và đăng một bản luận văn, một bài tập khác là để Mục Tinh Thần đi tham gia một cuộc thi thiết kế vũ khí dị năng.
Bài trước, khi Mục Tinh Thần đăng luận văn sẽ có kèm tên Công Lương Ủy, bài sau là Công Lương Ủy đưa Mục Tinh Thần đi dự thi.
Thật ra mục đích của hai việc này đều giống nhau, nhưng cảm giác kiêu ngạo trong lòng Công Lương Ủy đang bành trướng mà không hề có chỗ phát tiết. Ông ta muốn thông báo khắp nơi, khiến cho cả giới đồng nghiệp đều biết, ông ta, Công Lương Ủy, đã nhận được một học sinh như vậy, tên là Mục Tinh Thần.
Lúc ấy, bởi vì Mục Tinh Thần đã suy xét đến việc khi vào trường quân đội bên này phải huấn luyện nội trú, không thể đi ra ngoài dự thi, cho nên đã chọn lựa chọn trước là viết một bản luận văn.
Nếu Công Lương Ủy muốn khoe ra mình có một người học trò giỏi như vậy, đương nhiên không thể để Mục Tinh Thần tùy tiện đăng một bài luận văn vô dụng, mà đã đưa ra nhiều yêu cầu với người khác mà nói là cực kỳ hà khắc.
Mục Tinh Thần muốn đăng một bài luận văn lên tập san khoa học uy tín trong ngành chế tạo dị năng vũ khí phải có chủ đề đủ sáng tạo khiến người ta có cảm giác mới mẻ, còn phải tạo ra mức độ ảnh hưởng đạt yêu cầu.
Mục Tinh Thần không cảm thấy có cái gì, sảng khoái mà liền đáp ứng rồi.
Thật ra Công Lương Ủy cũng không sợ Mục Tinh Thần không viết được, loại luận văn này chỉ cần có kèm tên Công Lương Ủy, cho dù là một bản nháp viết linh tinh chủ biên cũng tình nguyện đăng lên cho cô.
Nhưng có vẻ học trò của ông ta căn bản là không cần hỗ trợ, hơn nữa làm sắp xong rồi. Công Lương Ủy tò mò, rốt cuộc cô gặp phiền phức gì.
Mục Tinh Thần chia sẻ một phần bài luận văn mình đã viết gần xong cho Công Lương Ủy.
Công Lương Ủy vừa đọc luận văn của Mục Tinh Thần vừa nghe Mục Tinh Thần nói chuyện, cô nói: “Thấy biết đấy, em vẫn luôn nghiên cứu bốn phương thức khắc song văn này. Trên mặt lý luận cơ bản là thành công, nhưng đến giai đoạn nghiệm chứng thực tiễn, các phương thức khác đều ổn, chỉ có loại hoa văn đôi chiều nghịch thuận này có chút phiền phức. Bởi vì khắc hoa văn đôi chiều nghịch thuận sẽ gây nổ.”
“Tuy rằng em cũng có một tí xíu ý nguyện hiến thân vì học thuật, nhưng thân thể vẫn rất thật thà tuân theo chuẩn tắc mạng nhỏ quan trọng, không dám thực tiễn trong hiện thực, kết quả là...”
Mục Tinh Thần dừng một chút, “Kết quả là, em phát hiện hệ thống bắt chước tác chiến trong trường rất thích hợp luyện tập khắc hoạ dị võ. Ở đó vừa có tài liệu phong phú, không sợ lãng phí, còn có thể bảo đảm mạng nhỏ không mất trong quá trình thực nghiệm. Vì thế em đã thực tiễn khắc hoa văn đôi chiều nghịch thuận trong hệ thống bắt chước tác chiến.”
Công Lương Ủy bị dọa đến rơi mắt kính. Ông ta thường xuyên cảm thán thiên phú và sức tưởng tượng kinh người của Mục Tinh Thần. Nhưng ranh giới này luôn có thể bị hành động tiếp theo của Mục Tinh Thần lần lượt đánh vỡ.
Công Lương Ủy nhìn bài luận văn trên tay này, trong lòng vô cùng kiêu ngạo nghe Mục Tinh Thần to gan ném bom dị võ trong hệ thống bắt chước tác chiến, ném được thành tích kinh người 7000 điểm trong 5 phút, sau đó bị nhân viên hệ thống bắt chước tác chiến không thể nhịn được nữa mà đẩy ra. Thậm chí bọn họ còn gọi điện thoại yêu cầu cô không công bố cách vượt ải này ra ngoài.
Công Lương Ủy đã tê người.
Cô nhóc này quá giỏi gây chuyện rồi.
Mục Tinh Thần ho nhẹ một tiếng, “Cho nên phiền nhất là, nếu nhân viên chính thức bên hệ thống bắt chước tác chiến có thể thấy em dùng bom dị võ vượt ải, khó tránh sẽ bị người khác biết...”
Không cần Mục Tinh Thần nhiều lời Công Lương Ủy đã nghĩ đến tính nghiêm trọng của sự việc, không khỏi nhức đầu. Cô nhóc điên này thật sự có thể gây chuyện cho ông ta.
Thứ như bom dị năng này, lực sát thương đáng sợ như vậy, không chỉ là đối với dị thú mà còn đối với cả dị năng giả nữa.
Nếu bom dị năng chỉ dùng để đối phó với dị thú thôi thì không sao, nhưng nếu bị người có lòng riêng dùng vào chiến tranh, vậy đó sẽ là việc đáng sợ đến mức nào. Khi đó, chỉ sợ cô nhóc này cũng biến thành tội nhân.
Dù sao Mục Tinh Thần còn trẻ, về sau mới nghĩ đến vấn đề này. Lúc làm bom chỉ cảm thấy sung sướng, hưng phấn, giờ lại có chút khó xử. May mà cô còn có một tòa núi dựa lưng lớn phía sau là Công Lương Ủy.
Tuy rằng Công Lương Ủy không có quyền thế ngập trời, nhưng trong lĩnh vực thiết kế dị võ này, lời ông nói chính là quyền uy. Chỉ cần Công Lương Ủy ra mặt, chuyện này sẽ không đến mức khó giải quyết như vậy.
Sắc mặt Công Lương Ủy nghiêm túc, nhanh chóng lật bài luận văn của Mục Tinh Thần xem, tìm đến phần viết về hoa văn đôi chiều nghịch thuận. Công Lương Ủy đọc từng câu từng chữ, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Công Lương Ủy đọc một hồi, một lúc lâu sau mới than nhẹ một tiếng. Thiên phú của đứa nhỏ này thật sự quá kinh người. Nhưng ông ta không thể để cô lộ mũi nhọn sớm như vậy, cây cao đón gió, Mục Tinh Thần tuổi còn nhỏ không hiểu, ông ta đã lớn đầu như vậy rồi sao có thể không biết?
Công Lương Ủy vẫy vẫy tay với Mục Tinh Thần, cô ngồi vào bên người Công Lương Ủy.
Công Lương Ủy hiền từ, “Bài luận văn này của em viết rất tốt, không bao lâu nữa chắc thầy cũng có thể “truyền ngôi” này của thầy cho em được rồi.”
Vẻ mặt Mục Tinh Thần nghi ngờ nhìn về phía Công Lương Ủy, “Đây là lần đầu tiên thầy khen em, nhưng sao cứ có cảm giác không phải chuyện gì tốt...”
Sắc mặt Công Lương Ủy nghiêm túc lại, “Nơi này...”
Công Lương Ủy chỉ vào một đoạn văn và mấy bản vẽ, nói với vẻ không chấp nhận từ chối: “Em phải sửa chữa đoạn này một chút.”
Mục Tinh Thần ngoài ý muốn nhưng không phản bác, cô muốn nghe thử ý tưởng của Công Lương Ủy.
“Thầy đọc thử.” Công Lương Ủy: “Hoa văn khắc bom dị võ gần như biến thái mà phức tạp, nhưng dựa theo khuôn mẫu mà em tổng kết và khái quát về quy luật, một khi đăng bài luận văn này lên, những lão già và nghiên cứu viên ngoài kia chỉ cần tốn thêm một ít thời gian là vẫn làm được bom dị võ.”
Công Lương Ủy nói: “Nhưng chúng ta không thể để cho bọn họ làm được bom, ít nhất là hiện tại không thể.”
Mục Tinh Thần cái hiểu cái không. Nhưng trong tiềm thức cô có thể ý thức được, để lộ mũi nhọn từ quá sớm khả năng cũng không tốt, ông lão đang bảo vệ mình.
“Em sửa đoạn này lại.” Công Lương Ủy khoa tay múa chân nói: “Đoạn tổng kết về khuôn mẫu hoa văn sửa như vậy...”
Mục Tinh Thần đã hiểu, xóa bỏ điểm mấu chốt, vậy dị võ sẽ thất bại ngay trong quá trình khắc hoạ. Nếu không màng thất bại mà kích hoạt, dị võ chưa kịp ném đi đã nổ mạnh. Thậm chí, dị võ sư còn khả năng gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng chỉ có như vậy mới không có ai dám tiếp tục nghiên cứu bom dị võ. Cho nên, trong mắt thế nhân, hoa văn đôi chiều nghịch thuận là một phương thức khắc hoa văn vô dụng.”
Mục Tinh Thần gật gật đầu, “Em đã biết thưa thầy.”
Mục Tinh Thần nói: “Giờ em sẽ sửa ngay.”
Mục Tinh Thần nói xong trực tiếp mở bản thảo ra sửa.
Công Lương Ủy nói: “Nếu có người tìm em vì chuyện này, em cứ nói là thầy...”
Đang nói, điện thoại Mục Tinh Thần đột nhiên vang lên, là một dãy số lạ. Cô nhìn mấy con số đầu trong dãy số này, cảm giác không ổn. Cô liếc mắt nhìn Công Lương Ủy một cái, nhận điện thoại, “Alo.”
“Xin chào, bạn học Mục đấy à? Đây là viện nghiên cứu dị võ thuộc quân bộ, tôi là nghiên cứu viên Tiểu Trần.”
Mục Tinh Thần và Công Lương Ủy liếc nhau, vừa nhắc đến xong?
Công Lương Ủy dùng trí não đánh chữ cho Mục Tinh Thần xem, cô dựa theo đó mà hỏi: “Quân bộ có nhiều viện nghiên cứu dị võ như vậy, anh trực thuộc tập đoàn quân nào?”
Tiểu Trần không ngờ cô nhóc này khó lừa như vậy, liếc nhìn thiếu tướng bên người một cái mới nói: “Viện nghiên cứu trực thuộc Quân đoàn số 3.”
Công Lương Ủy lắc lắc đầu.
Mục Tinh Thần: “À, có chuyện gì không?”