Hệ thống Vương gì đó còn giới thiệu điểm tích lũy, phòng đổi điểm tích lũy mỗi khi làm nhiệm vụ phụ và nhiệm vụ chính, hỗ trợ nữ chính không phải là việc của cô nhưng cô làm tốt thì sẽ được thêm điểm, còn nhiệm vụ chính là gì thì cô chưa biết.
Hệ thống bảo khi nào tới thời điểm mới công bố, thần thần bí bí không biết làm trò gì.
Thành công thì được thưởng tích lũy, thất bại thì thiên lôi đánh, ừm là thiên lôi đánh thật, đúng là hệ thống không có nhân quyền.
Chủ đề nhiệm vụ thì không giới hạn, đủ các thể loại từ bình thường đến biến thái, kí chủ vô tư mà làm.
Tiếp thu tất cả mọi thứ Phong Thanh âm thầm thở dài.
Người ngoài nhìn vào thì sẽ thấy một cô gái ngồi xe lăn, thơ thơ mộng mộng ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ.
Tinh tế hơn thì sẽ thấy dáng vẻ bất cần, khí chất lạnh lùng toát ra từ trong xương tủy.
Những bạn học khác cũng cảm thấy tò mò, cô đeo khẩu trang kín mít, vóc dáng cũng chẳng giống ai trong lớp bọn họ.
Phong Thanh không để tâm tới ánh mắt của những người khác, tiếp tục suy nghĩ làm sao để chỉnh chết Thẩm Giao Giao cho đỡ phiền.
Cảm giác có người đến gần Phong Thanh liền quay đầu về hướng có người, trước mặt là một cô gái trông --- khá phản nghịch.
Phong cách ăn mặc mang hướng rock, mái tóc dài ngang vai vừa đỏ vừa đen, chính là nhuộm đỏ ở phần chân tóc, trang điểm kiểu khói, móng tay đen,dây chuyền đầu lâu, áo khoác gió in nguyên cái đầu lâu to tướng còn có mấy khúc xương.
Có vẻ như cô gái đó tính gọi cô, bàn tay hướng về phía vai Phong Thanh đang dừng giữa không trung, cô gái thấy cô quay mặt lại thì chậm rãi bỏ tay xuống.
Tay còn lại kéo quai balo đặt xuống bàn tiếng cặp chạm với mặt bàn vang lên một cái ' bịch '
Cô bạn vuốt tóc, rồi cúi người xuống hướng về phía Phong Thanh nói :" Bạn học, tớ ngồi đây được không"
Các bạn học trong lớp mắt chữ O mồm chữ A, nhìn về phía bọn họ, có người còn thể hiện thương tiếc.
Ôi mẹ ơi tiểu bá vương trường học lại chấp nhận chung đụng cùng bàn với một người xa lạ, Phong Thanh cũng không hiểu bọn họ có ý gì, cô cũng không quan tâm.
Không, ta không muốn. Chu Phong Thanh há miệng chuẩn bị từ chối người trước mặt thì tiếng hệ thống vang lên trong đầu cô.
' Nhiệm vụ phụ: Làm bạn cùng bàn với Tang Ninh '
" Tang Ninh là ai, không muốn, ta không quen "
" Chính là người trước mặt ngươi đó "
Cô hơi ngửa đầu, mắt đối mắt với người trước mặt, một lúc sau cũng không đáp, Tang Ninh cũng không biết cô đang nghĩ gì liền lên tiếng gọi .
" Bạn học ? "
" Ừm " tiếng nói truyền qua lớp khẩu trang hơi nhỏ nhưng Tang Ninh có thể nghe được.
"Hả ? " " À, tớ tên Tang Ninh rất vui được làm quen "
" Ừm, Phong Thanh "
" Phong Thanh ? Tên cậu hay thật "
Phong Thanh nghĩa là gió mùa thu sao, thật êm tai.
Chu Phong Thanh không đáp lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tang Ninh vẫn để cặp trên bàn, rồi đút tay vào túi quần cực kì soái đứng dậy rời đi.
Ra khỏi lớp bước vào nhà vệ sinh Tang Ninh ôm ngực thở phào một hơi, khí thế của người kia thật kinh khủng, chỉ ngồi yên thôi mà đã áp bức như thế rồi lại còn là một cô gái nhỏ.
Tang Ninh móc điện thoại ra gửi đi một tin nhắn.
' Đã hoàn thành '
Điện thoại rung lên Tang Ninh bấm vào xem thông báo.
' Tài khoản của quý khách đã được +500 tệ '
\=.\= ừm, đồng tiền kiếm thật dễ.
Nếu không phải cô thiếu tiền thì sao lại đi làm công việc như bị lừa đảo thế này.
Tự nhiên có tên ngốc lắm tiền nào đó đưa cô 500 để làm việc, xong việc lại thêm 500, haha1000 tệ kiếm dễ thật.
Chu Phong Thanh điều khiền xe lăn ra ngoài hành lang tìm một góc khuất ngồi ở đó, nhận được thông báo hệ thống.
Vì là tân thủ nên được cộng 5 điểm tích lũy liền mở khóa hồ sơ điều tra, cô nhập tên Tang Ninh vào liền hiện ra đủ thứ.
Lớp quốc tế toàn một đám con ông cháu cha, gia thế đều không thể trêu vào, bởi vì sơ hở chút là bọn họ dùng tiền đập bạn.
Tang Ninh cũng không là ngoại lệ, cô là chi thứ của Mạc gia, Tang Ninh theo họ mẹ, cô không thích theo họ của tên đàn ông cặn bã kia.
Mạc gia, người đang nắm quyền điều hành chính là Mạc Thủy nam chính của truyện.
Ánh mắt Phong Thanh lạnh đi, xung quanh như bao phủ thêm một lớp băng, vụ tai nạn của nguyên chủ cũng coi như liên quan đến Mạc gia, người của Mạc gia còn dám cho Tần Hi Vi lá gan lớn hại nguyên chủ.
Hừ, chả biết tại sao Mạc gia lại có người ngu xuẩn như vậy.
Còn Tang Ninh là người của Mạc gia, không biết bọn họ có ý gì đây.
Tiếng chuông reo lên, những lớp khác thì ngoan ngoãn chạy về lớp, còn lớp quốc tế thì lả tả vài bóng người, một ông bác cỡ tuổi trung niên, tay cầm tệp hồ sơ bước vào lớp liền nói với bạn học nam ngồi ngay bàn đầu.
" Tất cả đâu hết rồi "
" Thầy ơi, em không biết, chắc các bạn đói quá nên xuống căn tin rồi " nếu không nhìn thấy thì chắc tưởng là một học sinh ngoan ngoãn bình thường.