Thiên Kim Bạc Tỉ

Chương 12-1: Sự dịu dàng của anh(I)




Đoàn Nam Phong nhìn nàng, trìu mến nói: “Lần trước anh bị bỏ thuốc, nên không tự chủ được đã làm em đau… Sau khi xong chuyện còn tổn thương em. Đừng trách anh nữa được không?”

Tinh Vân cười đến ngọt ngào, không ngờ một tài phiệt nổi tiếng như hắn lại hạ giọng nhận lỗi với nàng. Nhớ đến lúc hắn ký chi phiếu đưa cho nàng, có bao nhiêu là lạnh lùng và tuyệt tình. Con người hắn lúc đó có thừa vô sỉ và ngang ngược. Sao nàng lại cứ đi nhớ hắn, giờ lại còn tự nguyện đón nhận hắn. Phải chăng tình yêu cứ vô lý lẽ như vậy?

“Em đang nghĩ gì đây?” Thấy Tinh Vân đang ngẩng ngơ, Đoàn Nam Phong cất giọng hỏi. Giọng nói từ phía trên đầu truyền xuống, khiến Tinh Vân sực tỉnh, nàng lưỡng lự miễn cưỡng nói ra từng từ: “Nam Phong, có phải anh đã từng làm chuyện này rất nhiều lần không?”

Giật mình trước câu hỏi của nàng. Đoàn Nam Phong ngẩng người vì không nghĩ đến việc nàng có thể hỏi hắn vấn đề này trực tiếp như vậy. Mất một giây ngẩng người, Đoàn Nam Phong cúi mặt xuống, nhìn thẳng vào mắt nàng, lấy tay véo mũi nàng rồi dịu dàng nói: “Anh đã lớn đến tuổi này rồi, nếu nói chưa nếm trải qua chuyện này, thì có phải còn thua cả một cô bé mới nhú như em không?” Vừa nói, tay hắn vừa di chuyển xoa nắn “núi đôi” của nàng. Ý tứ rõ ràng trong mắt hắn khiến Tinh Vân đỏ mặt.

Tinh Vân nhìn gương mặt bình tĩnh của hắn thì vừa xấu hổ vừa tức giận,liền lấy tay hung hăng đấm hắn. Đáng tiếc…hắn không đau, ngược lại còn cười lớn. Nhìn hắn cười sảng khoái như vậy, Tinh Vân khó chịu vùng khỏi người hắn, định bước xuống giường thì đã bị hắn giữ lại, kiềm chặt dưới thân lần nữa.

“Buông ra, em muốn đi tắm.” Tinh Vân chu tréo nói.

Đoàn Nam Phong nhìn nàng, ánh mắt từ dịu dàng âu yếm chuyển đổi thành khát khao ham muốn. Khóe miệng hắn kéo lên một nụ cười xấu xa.: “Em vội tắm làm gì, anh còn muốn nữa.”

Mắt mũi hình chữ O, toàn thân cứng đờ, Tinh Vân trăn trối nhìn hắn như không thể tin được hắn mới nghỉ mấy phút đã lại muốn nàng. Đoàn Nam Phong nhìn ra được ý nàng liền nói: “Không cần sửng sốt, anh rất tham ăn, với em thì đặc biệt tham lam, rồi em sẽ quen với đòi hỏi của anh thôi.”

Chưa kịp phản ứng trước lời của Đoàn Nam Phong, não của Tinh Vân cũng chưa kịp thông thì một nụ hôn đã được ấn trên môi nàng. Những việc tiếp theo Tinh Vân chỉ để mặc cho hắn dẫn dắt đến những cảm giác mới mẻ tuyệt diệu mà nàng không biết gọi tên là gì. Không biết qua bao lâu, hắn mới lưu luyến đi ra khỏi người nàng. Trên mặt hắn tràn đầy yêu thương, ôm ấp nàng vào lòng. Tinh Vân cứ nghiễm nhiên chiều hắn như vậy cho đến khi đêm xuân qua đi, nắng mai hắt vào khe cửa nàng mới thấy hắn rời giường đi vào phòng tắm.

Tinh Vân cũng vội bước theo hắn, vòng tay ôm hắn từ phía sau, áp mặt vào lưng hắn thỏ thẻ: “Anh không ngủ một chút sao?”

Đoàn Nam Phong quay người lại yêu thương ôm nàng nói: “Hôm nay anh có cuộc họp cổ đông, phải đi ngay bây giờ. Em ngủ thêm một lúc nữa. Trưa nay anh về ăn cơm với em.”

Tinh Vân chau mày, gương mặt tỏ vẻ khó chịu nói: “Biết hôm nay sẽ đi sớm, sao tối qua anh còn…?”

Nụ cười dịu dàng của Đoàn Nam Phong phút chốc hiện trên gương mặt điển trai, ánh mắt nâu nhạt chiếu rõ hình ảnh cô gái nhỏ nũng nịu khiến lòng hắn thấy ngọt ngào vô hạn. Đoàn Nam Phong một lần nữa ôm nàng vào lòng, âu yếm vuốt lưng nàng, khẽ nói bên tai nàng: “Anh không ngừng được. Mỗi giây phút bên em, anh đều muốn yêu thương thật nhiều. Tranh thủ thật nhiều. Anh sợ buông em ra, sẽ lạc mất em, không tìm được em nữa.”

“Đoàn Nam Phong, anh ấy vừa nói sợ mất mình sao?” Tinh Vân nghĩ thầm, nhất thời bất động, cảm giác này khiến nàng thấy thật hài lòng. Thì ra cũng không phải một mình nàng sợ mất hắn. Đây có phải là cảm giác đôi tim đồng điệu mà người ta vẫn nói hay không? Có phải là cảm giác hai người ở bên nhau sẽ cảm nhận được suy nghĩ của nhau?

- -------

Hi các tình yêu của Hạc Giấy,

Mình rất vui vì các bạn đã yêu thích bộ truyện này và dành phiếu bình chọn quý giá mỗi ngày cho truyện của mình. Mình hy vọng mỗi ngày khi lên mạng đăng truyện đều nhìn thấy lượt view tăng cao hơn, nhiều tim hơn và đặc biệt là nhiều phiếu bình chọn cùng những bình luận quý báu của các bạn. Đó là động lực lớn giúp mình có tinh thần viết nhanh đăng nhanh cho các bạn đọc.:-)

Hạc Giấy rất xin lỗi vì mình không tải App của mêđọctruyện cho nên không thể cám ơn cho từng bình luận tích cực ủng hộ của các bạn. Nhưng mình mong các bạn biết rằng mình rất xúc động trước sự ủng hộ nhiệt tình của các bạn. Mong nhận được thật nhiều tình cảm từ các bạn! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

- --Hạc Giấy---