Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo

Chương 88: Hợp ly (2)




"Hôm nay ta tới không chỉ viếng lão phu nhân mà cũng tiện đây hợp ly với ngài thưa Thái Phó đại nhân"

Dương Nghị cau mày. Mười tám năm phu thê, hắn tự hỏi Ninh Âm có gì không vừa ý ư? Với cả nếu truyền ra ngoài đường đường là một gia chủ mà lại bị một thiếp thất hợp ly thì có độn thổ cũng không bớt nhục

"Nếu ta nói không?" Dương Nghị gằn giọng

"Ngài đừng quên, năm xưa ngài đưa ta về phủ là để làm vui lòng lão phu nhân. Nay lão phu nhân đã mất có phải cũng nên trả tự do lại cho ta không?" Ninh Âm thản nhiên, dáng vẻ ung dung không kém phần nghiêm nghị lạnh giọng đáp lại

Vui lòng lão phu nhân! Nếu Ninh Âm không mở lời chắc Dương Nghị cũng quên năm xưa hắn ta đưa nàng ta về phủ là vì điều này. Lời này và sự hợp ly của Ninh Âm đều hợp lý lẽ

"Theo ý nàng" Dương Nghị nhận lấy thư hợp ly, vẻ mặt toan tính "Nhưng Tư Khuynh và Tuệ Ly sẽ ở lại vì chúng là hài tử của ta"

Đúng là nằm không cũng bị dính đạn. Tư Khuynh và Tuệ Ly bị nhắc tên liền bị sặc nước không ngừng

Nàng thì không quan tâm vì đây vốn là chuyện của họ không liên quan đến nàng nên vẫn ngồi một chỗ chơi với Ngân Tuyền

"Ta sẽ không ngăn cản nếu chúng đồng ý" Ninh Âm thản nhiên

Nói thản nhiên thì cũng không hẳn. Thật ra Ninh Âm cũng rất khó xử với tình cảnh này. Đúng, Dương Nghị nói không sai. Tư Khuynh và Tuệ Ly chính là con của Dương Nghị nên hắn đòi quyền nuôi con cũng chẳng có gì sai. Nhưng cũng không thể ép buộc chúng nên Ninh Âm đành phải cho chúng tự chọn

Dương Nghị cũng không ý kiến gì về điều này nên cũng gật đầu nhẹ tỏ vẻ đồng ý nhưng cũng khá lo lắng

Tư Khuynh và Tuệ Ly nhìn nhau rồi cùng nói "Theo Ninh gia từ Dương gia"

Nghe xong Dương Nghị trợn mắt nhíu mày vẻ mặt hiện rõ oán hận nặng nề

"Mẫu thân xong chuyện rồi thì chúng ta về thôi" Tư Khuynh thúc giục

"Đứng lại cho ta!" Dương Nghị đập bàn quát lớn

"Thưa Thái Phó đại nhân ngài còn chuyện gì sao?" Tuệ Ly tôn kính hỏi han

Thái Phó đại nhân? Đây là cách mà một hài tử nên xưng hô với người phụ thân sao? Chẳng lẽ hai hài tử mà hắn nuôi dưỡng lại muốn ân đoạn nghĩa tuyệt đến vậy sao?

"Thái Phó đại nhân xin ngài cẩn trọng lời nói. Một lời nói ra không thể rút lại" Ninh Âm nhíu mày đối mặt với Dương Nghị

Dương Nghị không biết nên nói gì, hắn im lặng. Phải thôi, hắn cũng đồng ý với quyết định này mà nên giờ cũng đâu trách oán được ai

"Nếu không còn gì Thái Phó đại nhân ta cũng xin phép" Nàng đứng dậy hành lễ

Lần này Dương Nghị còn kinh ngạc hơn, hắn không nghĩ tới việc nàng gọi hắn như vậy

"Nguyệt Nhi sao con gọi ta như vậy?" Hắn cố điềm tĩnh hỏi nàng

"Giống bọn họ" Nàng chỉ tay về phía mẫu tử Ninh Âm

Dương Nghị giờ đã hiểu ý của nàng, nàng cũng muốn ân đoạn nghĩa tuyệt nhưng hắn đâu có bỏ qua

"Mẫu thân ngươi lúc lâm chung cũng không có nói sẽ hợp ly với ta. Con lấy đâu ra cái lý đấy" Dương Nghị nén khí tức lại

"Mẫu thân và tổ mẫu của ta đều đã mất thì ta cũng nói luôn. Ta không có quan hệ gì với Dương gia nữa" Nàng thẳng giọng

Câu nói này khiến Dương Nghị tức giận vô cùng, nhưng cũng không dám làm gì nàng chỉ lớn tiếng mắng "Nghịch nữ! Cái thứ nghịch nữ nhà ngươi"

Nghịch nữ! Nực cười, người đang ở trước mặt mắng nàng đâu phải phụ thân nàng mà lại có quyền mắng nàng như vậy chứ? Năm xưa ông ta không phải hám lợi nên mới lấy mẫu thân nàng sao?

"Ta là nghịch nữ đấy thì sao?" Nàng lớn tiếng

"Ngươi" Tức đến thổ huyết

"Cho dù ta là nghịch nữ cũng không phải là thứ nghịch tử hại chết mẫu thân mình như ngươi đâu" Nàng nhìn Dương Nghị với ánh mắt sắc lạnh

"Hay! Hay lắm! Ba đứa nghịch tử, nghịch nữ các ngươi" Tức không biết nói gì hơn "Ta cũng là phụ thân các ngươi đấy"

"Ta không có phụ thân nào là nghịch tử" Tuệ Ly đáp lại

Câu này của Tuệ Ly thật vô tình, nó đủ để biết nàng ta tuyệt tình đến mức nào và cũng đủ để biết nàng ta hoàn toàn rũ bỏ quan hệ với Dương Nghị

"Đi thôi" Ghét bỏ cái nơi oán khí này Tư Khuynh thúc giục

Nàng gật đầu rời đi nhưng dường như phía tay áo bị kéo lại

Đó là Ngân Tuyền, tiểu nha đầu này kéo chặt tay áo nàng như không muốn nàng đi. Nàng quay mặt lại và nhìn thẳng vào đôi mắt như sắp khóc của Ngân Tuyền

"Tỷ tỷ cho Tuyền Nhi đi với" Lời nói thơ dại nhưng lại đầy nấc nghẹn

"Tuyền Nhi ngươi nói gì vậy? Đây là nhà ngươi cơ mà" Dương Vân Hiên lên tiếng

Nàng trừng mắt nhìn Dương Vân Hiên khiến nàng ta lặng thinh

"Tỷ tỷ ở đây đáng sợ lắm! Mẫu thân, ca ca và các tỷ tỷ luôn đánh Tuyền Nhi rất đau...hức hức..." Ngân Tuyền vừa nói liền bật khóc

Nghe vậy nàng liền vén tay áo của Ngân Tuyền để kiểm tra làm mẫu tử Vũ Lam Uyên bắt đầu hốt hoảng, Dương Nghị thì vẫn yên lặng vì hắn muốn xem thực hư

Tay áo vừa được kéo lên Kỷ Nguyệt bàng hoàng vì khắp cổ và cánh tay của Ngân Tuyền đều chi chít là vết roi cũ mới.

Dương Nghị cũng chẳng khá hơn là bao. Hắn tin tưởng đem Ngân Tuyền cho Vũ Lam Uyên nuôi dưỡng nhưng ai mà ngờ được chứ? Nói trắng ra hắn biết mẫu thân hắn mất là vì lý do gì nhưng lại không để tâm vì bà đã già chết chỉ là sớm muộn. Nhưng đây là con hắn, chưa 10 tuổi mà bị đánh đến mức này cũng tức giận mấy phần

"Phủ Thái Phó không muốn chứa Tuyền Nhi thì nói ta một tiếng đâu còn đánh đến mức này" Nàng sẩm mặt, ánh mắt dữ tợn nhìn đám người trong điện

"Lão gia... thiếp" Vũ Lam Uyên chạy tới định biện minh

Dương Nghị phẩy tay hất Vũ Lam Uyên thật mạnh khiến ả ngã lăn ra, gằn giọng "Đây là cách bà dạy dỗ hài tử sao?"

"Tuyền Nhi nói tỷ tỷ biết họ còn làm gì muội nữa không?" Nàng dịu dàng hỏi han

"Mỗi lần tức giận hay có gì không vừa ý họ liền lôi Tuyền Nhi ra đánh... hức... hức... tỷ tỷ... hức... Tuyền Nhi sợ lắm" Vừa khóc vừa nói

Có câu trẻ con không biết nói dối. Ngân Tuyền khóc lóc sợ hãi như vậy, lại không có sinh mẫu che trở lý nào dám hó hé chứ. Đến tận bây giờ cảm nhận được yêu mến từ nàng mới dám mở lời. Hơn nữa, Vũ Lam Uyên là người thế nào nàng đâu phải không biết, càng phải nói ả ta vốn đâu ưa gì Liên Ngọc nên làm gì có chuyện đối tốt với Ngân Tuyền

"Được rồi, tỷ tỷ đưa muội đi cùng. Ngoan nhé" Nàng mỉm cười khẽ lấy tay lau nước mắt của Ngân Tuyền

"Tuyền Nhi ta đưa đi và từ giờ cũng không còn quan hệ gì với Thái Phó đại nhân cũng như Dương gia" Nàng thẳng giọng tuyên bố

Dương Nghị cũng chẳng thể làm gì. Mọi chuyện hôm nay vốn là do hắn tự làm tự chịu, thân phận làm cha hắn cũng không xứng thì lấy gì để giữ Ngân Tuyền? Chẳng thể làm gì Dương Nghị chỉ đành nhìn năm người nàng rời khỏi