Thiên Huyết Ly Tịch

Chương 36: 36: Chương 37




Mấy ngày sau, trước một ngày Huyết Tịch bị bắt đi tế mạng

Thiên ly một mình xông vào rừng Nguyệt Quang, phá giải kết giới bên ngoài để đi vào

- Quả nhiên,nơi này không hề bình thường- thiên ly tự nói tử nghe, cũng đồng thời cô trở về hình dạng thật của mình, tóc xanh dài, mắt đỏ máu

*Grầm....một con hổ lớn xuất hiện

- "con hổ này là ma thú sao,..... nhỏ quá"- thiên ly gương mặt đầy thất vọng

Con hổ nhảy đến cào cô, cô né sang một bên nhẹ nhàng



- Nè, báo còn ngươi yếu hơn Ahổ nhiều- Cô nhảy lên lộn ngược vòng đáp xuống trước mặt con hổ, một tay chống xuống đất, một tay ở sau phát ta ánh sáng xanh

Con hổ từ miệng nó, xuất hiện một quả cầu lửa nhỏ nhắm thẳng vào cô

- Băng - Xuất hiện tường băng chặn lửa, tường băng biến mất, con hổ quay đầu đi trước khi đi quay lại nhìn cô một lần

- chết tiệt- thiên ly tay phủi quần áo, rồi tiếp tục đi tiếp

Một lúc sao

thiên ly nhảy qua từ cây này sang cây khác, và đang chạy rất nhanh bởi một đám ong kỳ lạ đuổi bám theo cô

Đám ông này có thể tấn công bằng phép thuật, hệ băng hoả, lôi, không có tác dụng với chúng, mà cô luôn dùng hệ băng nên bất giác, không suy nghĩ mà chạy vô lý do

- " chết tiệt, không có tiêu, mình không thể" - cô vẫn chạy..... đến lúc mệt rồi thì

- khoan ( dừng lại) tại sao phải chạy chứ- thiên ly nghĩ lại với khả năng của cô đánh với những con ong cấp 4 này với cô không có gì khó

Cô quay mặt lại, cười nhẹ, hai bàn tay xuất hiện một màu lạ, là màu đỏ pha lẫn màu nâu

- Địa..... nhật....hoàn...- thiên ly cười nhẹ, đấp nhẹ nhàng xuống đất, mặt đất bắt đầu rung chuyển, mặt đất nức nẻ,chấn động, các con ong tấn công cô đều bị đất phá hết, đến lúc chúng mất hết cô tạo kiếm bằng Huyết thuật một kiếm giết sạch

CÙNG LÚC ĐÓ Ở HOÀNG TỊCH PHỦ

Đất trở nên rung chuyển, không có lý do, có đầy đủ mọi người, Hiên, luân, tịch, Kỳ,Hoạ,

- Hở ( lo lắng) có chuyện gì vậy, sao lại động đất- Huyết Tịch ôm chặt lấy tay hoàng luân cố gắng đứng vững

- (ngồi xuống sờ vào đất, hốt hoảng) Có gì đó ở hướng rừng Nguyệt Quang, - Ninh Hoạ

- "chẳng lẽ... nàng ấy..."- Tử Hiên bất ngờ

- Có ai xâm nhập vào sao - Dạ kỳ đấm tay xuống bàn đá

- Mau đi thôi - hoàng luân quay mặt lại đi b

- ca (nói lớn) cho muội đi cùng mọi người đi- Huyết Tịch

- Không được,.. rất nguy hiểm- Hoàng luân nhăn mặt

- Muội có thể bảo vệ bản thân mình- Huyết Tịch

- Vậy đi thôi - Tử Hiên thúc giục