Thiên Hải Nguyên Đường

Thiên Hải Nguyên Đường - Quyển 1 Chương 41: Minh Đạo phủ




Hoàng cung là nơi thế nào? chẳng phải sẽ sâm nghiêm nhất quốc,cao thủ đại nội như mây thế mà Mặc Vân kia đáp ứng Hải đường nhẹ như không.Tuy rằng nàng ta nói chịu sự ủy thác của chủ tử nên phải dốc lòng phục sự,nhưng mà,điều này cỡ nào khó khăn cùng nguy hiểm.Mặc Vân cũng chỉ là cái nữ tử giang hồ làm công ăn lương cho tên Hồng Y kia,lại có ba đầu sáu tay đáp ứng vô luận điều Hải đường muốn?

Được rồi,trước mắt tạm không tính tới vụ hoàng cung cao xa kia,sáng hôm sau,Hải đường đang đứng ngay trước đại môn khí thế quyền quý.Hai bên đặt một cặp Tỳ Hưu cao hơn nửa thân người lại được đặt trên bệ lên thành ra còn cao hơn nàng một quãng.Đầu nó giống rồng có 2 sừng,miệng há lớn, mình lại tựa sư tử,chân lại thuộc về kỳ lân. Chất đá trắng toát lại hơi ửng vàng khắc họa sinh động ra một cặp linh thú chuyên hút châu báu về cho chủ nhà .

Hải đường ngước đầu nhìn tấm bảng to đùng treo trên xà ngang cửa lớn,thuộc dạng chữ Khảo viết theo thể Hành thư,chữ màu đen rắn chắc uy vũ trên nền đỏ chói mắt khắc họa 3 từ Minh Đạo phủ.

-các ngươi là ai?tới phủ Minh Đạo vương có chuyện gì?

Cẩm y vệ đứng 2 bên gác cổng thấy bọn Hải đường tiếp cận liền nghiêm khắc chặn hỏi,lời vừa dứt bấy giờ mới quan sát kỹ khách nhân.Hai tên lính gác,một tên thì mở to mắt nhìn vào Mặc phong như dán lấy,một tên thì nhìn Mặc vân như hút vào,tóm lại đều là dứt mắt không ra.

Mặc vân lên tiếng trước,một bộ nho nhã hiền lành,hai tay đưa ra tấm thiệp đỏ chót,phía dưới còn khéo léo nhét vào một đĩnh bạc nén.

-quan sai đại nhân.

Gã đó nhìn vào khuôn mặt thanh tao tú lệ của Mặc vân thêm một lúc nữa mới dời mắt liếc xuống con dấu phía ngoài tấm thiệp bài.

-dấu ấn của tri phủ Thục Ba?

Mặc vân một bộ hiền lương diễn giải.

-đây chính là ái nữ thứ 18 của Trương tri phủ,Trương Nghị đại nhân ngàn dặm xa xôi tới đây dự lễ tuyển phi của tam vương gia.

2 tên lính bấy giờ mới nhìn đến nữ nhân nhỏ con đứng phía sau Mặc Phong và Mặc Vân.Nữ nhân mặc một bộ tử y trang nhã,khuôn mặt bị che khuất sau tấm mạng cho nên không biết dung mạo thế nào.

2 tên đưa mắt nhìn nhau,từ khi Cảnh Đế hạ chiếu tuyển phi công khai cho tam vương gia,yêu cầu rất đơn giản chỉ cần là nữ nhi của quan viên hàng tam phẩm trở lên và dưới 18 chưa chồng thì đều được lọt qua vòng sơ tuyển.Mới có nửa tháng mà tiểu thư danh giá từ khắp nơi đổ về như trẩy hội,hậu viện cuả phủ Minh Đạo vương sắp quá tải rồi.

1 tên đi cầm lấy khoen cửa đồng đập mấy cái,lát sau có một nam nhân ra mở.Nam nhân khoảng chưa tới 30,để râu nên trôngchín chắn thành thục,ánh nhìnđiềm đạm mà bao quát khẽ gật nhẹ liếc nhìn 2tên lính thi lễ và báo cáo sự tình với mình.Xong việc chúng ra đứng trở lại vị trí cũ.

Hắn nhìn nhìn một lượt 3 người rất nhanh rồi mở miệng.

-là Trương tiểu thư của Trương gia phủ vùng Thục Ba sao?thật sự là xa xôi cách trở,mời vào trước.Ta là tổng quản của vương phủ,gọilà Lam tổng quản.

Hải đường nhận ra người này,người này nằm trong đám mấy chục tên thuộc hạ của Hồng y kia, lúc trước có tá túc ở Bách lý đào viên một thời gian trị thương.Tên gọi cái gì Kỳ,đúng rồi chính là Lam kỳ,hắn cùng vài tên nữa đặc biệt quan sát kỹ Hải đường nên nàng cũng lưu tâm ghi nhớ lại.Không biết Mặc phong có nhận ra hoặc ngược lại,thiết nghĩ Mặc phong này dung mạo như thiên tiên ,ai đã từng được diện kiến qua thật sự khó lòng quên nổi.

Cho nên Mặc phong kia thật sớm đã bị Lam tổng quản nhớ đến, nhưng không vạch trần dù sao cũng coi như quen biết sơ sơ.Đám thập kỳ đã được Tử kỳ nhắc qua,vị nam nhân tuyệt sắc lẽo đẽo theo đuôi tìm kiếm tung tích chủ nhânlà tri kỷ của chủ nhân,vạn lần không nên đắc tội.Còn cái người che khăn voan mỏng manh kia cũng được hắn nhận ra rồi,chẳng phải cô nương Hải Đường gì đó có công cứu chủ nhân sao?đại ân nhân tới lý nào lại không thuận nước đẩy thuyền,tuy nhiên dù sao hành động mờ ám này trước cứ theo dõi tiếp sau phanh phui cũng chưa muộn,xem đến tột cùng là cái dụng ý gì.

Hải đường thấy tam phương giả vờ như lần đầu gặp gỡ cũng tự động nghĩ tới vấn đề khác.

Kế hoạch đóng giả tiểu thư Trương gia trà trộn một buổi tới tham quan dinh thự một cách đường đường chính chính làchủ ý của Mặc vân,ban đầu,Mặc phongkịch liệt phản đối,he,nhưng Vân tiểu thư kia luôn uyển chuyển bác bỏ được.

Hải đường gật gù bằng lòng,thứ nhất dùng phương pháp này có thể ngang nhiên thăm thú kiến trúc tòa phủ bề thế bên trong,ở thời điểm hiện đại họa may nàng trên phim mới được nhìn đến,được tận mắt cảm giác chắc chắn tuyệt hơn hẳn,cũng không biết sẽ hơn kém bao nhiêu đây.

Thứ 2,đám mỹ nhân như họa kia,một vườn hoa tập trung một chỗ đua sắc,thế nào cũng có chuyện thú vị đặc sắc để coi,nàng lúc trước không thích xem phim hay đọc truyện có cung đấu hay gia đấu,nhưng hiện tại đột nhiên nổi nên hứng thú muốn nghe ngóng các nàng ấy tám truyện có giống thế hay không.

Thứ 3,chuyện này không lo hậu họa,Trương tri phủ kia ở tận vùng quan ngoại xa xôi ,có bao nhiêu nữ nhi,nữ nhi trông như thế nào ?ai quản?trừ phi Hải đường thắng cuộc thì họ mới phái người đi tìm hiểu kỹ gia thế.Sau khi nàng ở đây chơi chán thì sẽ tự động rút lui rồi lặng lẽ rời bỏ,mà dù có xảy ra bất cứ tình huống bất trắc ngoài ý nào cũng đã có Mặc Vân kia vỗ ngực cam đoan giải quyết hộ.

Hải đường nhìn nhìn Mặc Vân,rốt cuộc nàng ta tài cán cao siêu cỡ nào?một nữ trung hào kiệt giỏi giang như thế lại bị tên Hồng Y kia vùi dập cho làm hộ vệ nàng?này là nàng cỡ nào có diễm phúc?

-Phía đông là viện uyển nghỉ ngơi của vương gia,nơi đó các nàng không được phép tới. Phía tây là hoa viên cùng biệt viện của thê thiếp tọa lạc,các nàng được phép tùy ý di chuyển.Tiền viện là nơi tiếp khách bàn chuyện,hậu viện là nơi gia nhân ở,2 nơi đó nếu không cần thiết cũng không nên tới làm gì.

Lam tổng quan đi trước dẫn đường,quay lại thông báo với Hải đường,biểu tình có vẻ lơ đãng nói nội quy,chất giọng lại rất kiên định dứt khoát.

Nàng đưa mắt nhìn về dãy nhà phía đông,có 2 nam nhân y phục quân binh vừa uy vũ vừa tinh xảo đi tới, vô tình cũng đưa mắt về phía bọn Hải đường.Trong một thoáng ngắn ngủi đó một trong 2 tên tức thì như chết lặng,tên còn lại bên cạnh ngốc lăng mở to mắt xong chớp một cái rồi kinh ngạc vấn.

-nam nhân kia không phải tri kỷ của chủ nhân sao?

Tên mắt ti hí đưa tay day day huyệt thái dương,vô thức hỏi.

-Lục kỳ,Vũ công tử kia đi đâu từ sáng tới giờ không thấy mặt?

Người được gọi là Lục kỳ nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu xong vẫn đáp.

-thống lĩnh,sáng nay chính người tiễn Vũ công tử và chủ nhân đến tận hoàng cung ,hẹn chiều nay mới tới đón về…

Hắn ngây ra một lúc mới uể oải mở miệng,thống lĩnh của bọn thập kỳ chính là Tử kỳ.

-phải ,phải…

Hắn thở dài,dạo gần đây một tuần thì có đến 3 ngày tên Dạ Vũ kia đeo bám chủ tử tới tận trong cung,nói cái gì mà theo lệnh Cảnh đế tới luận cờ,chỉ giỏi tát nước theo mưa.Sao hắn vẫn chưa về lại Tây Hoàng chứ?định ở lại tới bao giờ đây?

Hắn nhìn đám người mất hút tại lối rẽ phía trước quyết định bám theo,trước hết phải xem tình hình thế nào xử lý tốt một nửa,như vậy chủ công mới có thể ăn ngon miệng.

Hải đường thả lỏng toàn thân để tâm tình mặc sức đánh giá quan sát kỹ mỹ cảnh xung quanh.Muốn đến biệt viện phía tây sẽ đi qua một nhà thủy tạ. Nhà thủy tạ là kiến trúc một nửa ở trên cạn,một nửa diện tích lấn ra hồ nước và dựng trên các cây cột sơn đỏ với hành lang cửu khúc trạm trổ nhiều hình hoa lá,lại treo nhiều lồng đèn cùng giỏ hoa. Trên đầu mái vảy cá phủ một lớp rêu xanh,tán che rộnggiúp người ta có thể thưởng ngoạn hoa viên ngay cả khi trời mưa hay đổ tuyết.

Hiện giờ mặt hồ hoa súng chưa tới mùa nở,chỉ có lá xanh thẫm tới tím dập dềnh ,không gian có nhiều khoảng thoáng rộng nhìn rõ nét những con cá chép gấm tuyệt đẹp bơi lội nhịp nhàng theo đàn dây dưa.Nước hồ màu xanh biêng biếc ẩn hiện muôn vàn bóng dáng đủ loại cá chép đắt đỏ quý giá,cá nhiều như vậy,tốn không biết bao nhiêu tiền để mua về ngắm,thật biết hưởng thụ.

Từ đây phóng tầm mắt sẽ có cảm giác như ngắm một bức tranh qua một cái khung.
Khung cửa sổ nhà thủy tạ được thiết kế hình vuông, tròn, trái xoan, lá sen…mỗi một đoạn lại một kiểu dáng thay đổi,xa xa chính là lối dẫn vào hoa viên,trên cao trời xanh mây trắng,nắng nương theo gió nhẹ vung vẩy trong ánh mắtlàm Hải đường nảy sinh cảm giác thỏa mãn. Một ngày đẹp trời a.

Lối đi hẹp lát đá xanh xen với cây thảo nở hoa li ti màu tím nhạt hoặc hồng phớt,2 bên trồng cây xanh lấy bóng mát rất nhiều,có điều giờ vẫn gió rét,một vài loại cây vẫn còn rụng lá theo mùa,lá vàng theo từng đợt gió lộng lại rơi vãi khắp mọi nơi.Đường đi uốn lượn,vòng vèo bên trong dẫn tới nhiều luống hoa ,giữa vườn có một đình viện,nơi đó có tiếng nữ nhân nói cười.Bọn Hải đường đi đường viền phía ngoài,nên nàng chỉ có thể dõi mắt từ xa nhìn lại,thầm nhủ lát sẽ tới thăm dò.

Bước qua mấy bức tường có cửa hình tròn hoặc vuông lớn,lối đi lát gạch đỏ dẫn vào các phòng ốc sắp xếp gọn gàng đơn giản.Những bức tường có cửa hình vuông hoặc tròn với ý nghĩa sâu sắc là «trời tròn đất vuông» (thiên viên địa phương). Trên những bước tường đều được trang trí biểu tượng con dơi là điềm hạnh phúc, năm con dơi trang trí theo hình tròn là «ngũ phúc lâm môn» – năm điều phúc đến nhà: thọ (sống lâu), phú (giàu có), khang ninh (khoẻ mạnh bình an), du hiếu đức (chuộng đạo đức),khảo chung mệnh (hưởng trọn mệnh trời).

Hải đường gật gù nghe Mặc Vân trên đường không ngừng nhỏ giọng lý giải những điều nàng thắc mắc.

Lâm tổng quản đẩy cửa một gian phòng, gian ngoài là phòng tiếp khách khá thoáng rộng nếu lấy tiêu chuẩn một người cư ngụ.Hắn ta lại tiện tay đẩy 2 bên cửa sổ,nắng và gió theo đó lùa vào soi rõ ràng mọi thứ bên trong.Bên trong bày biện đơn giản nhưng sạch sẽ,hiển nhiên đã được dọn dẹp trước đó phòng hờ có khách nhân viếng thăm đột ngột,mà dạo gần đây càng thêm đông đúc.

Hải đường nhìn một vòng,mặt tường chính đối diện cửa ra vào treo bức tranh lớn vẽ đại tùng với rất nhiều hạc đậu lại,giấy trắng mực đen đơn giản là vậy lại sống động thóat tục, mang ngụ ý chúc sống lâu sống dài (tùng hạc diên niên) cho gia chủ.Hai bên tường trái phải lại đặt tranh vẽ mai lan cúc trúc là biểu tượng cho tiết tháo của người quân tử,nét vẽ không cầu kỳ,không nhiều sắc màu,chỉ dùng thuần màu đen trên nền giấy trắng tinh khôi để họa ra cốt cách phẩm hạnh cao quý của hoa cũng là ẩn ý dành cho người đọc sách .

-vậy trước mắt Trương tiểu thư ở đây nghỉ ngơi…

Lam tổng quan dừng lại nhìn Mặc Vân,nàng ta liền thức thời giải thích.

-Lam tổng quan,ta là thị nữ đã theo bên tiểu thư từ lâu,nàng ấy sẽ không quen để người khác hầu hạ ,cho nên dù phải tới tận nơi xa xôi thế này cũng không quên phải mang tiểu nữ theo cùng…

Lam tổng quan có vẻ hơi bất ngờ trước thông tin tiết lộ,hắn ta thật ra tưởng Mặc Vân là họ hàng bên nội bên ngoại gì đó hoặc cũng là bằng hữu cùng giai cấp,chẳng ngờ lại chỉ là một thị nữ thấp kém nho nhỏ.Vẻ đẹp thanh thoát như hoa trong lồng kính cùng khí chất thục nữ như được giáo dưỡng chuẩn mực từ nhỏ rất dễ khiến người khác liên tưởng Mặc Vân là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng,vạn vạn cũng chẳng muốn tin nếu như chẳng phải chính miệng nàng ta thừa nhận.

Lam tổng quan ấp úng một lúc mới ngật nhẹ.

-điều này không vấn đề,vốn các tiểu thư tới đều là tự mang theo bên nô tì của mình …
Xong nhìn sang Mặc Phong.Khuôn mặt khuynh thành không có biểu hiện gì hết,chỉ là hờ hững nhìn nhìn lại khiến gã không hiểu sao chân tay luống cuống,đột nhiên muốn đưa tay lên trán lau mồ hôi.

Mặc Vân cười cười hóa giải, nói với Lam kỳ.

-vị này là biểu ca của tiểu thư,huynh ấy sẽ rời đi ngay thôi…

Đúng lúc đó từ xa xa,bóng dáng hai cái nam nhân mặc quân phục lại gần.Mắt Hải Đường nheo nheo nhìn khuôn mặt quen quen kia,tên mắt tí hin đó,mặt mũi vừa xảo quyệt vừa hung dữ,lúc còn ở Bách lý đào viên dưỡng thương không chút cố kỵ mà chăm chăm soi nàng như mẹ chồng soi con dâu.

Lam tổng quản vội bước tới đón đường,thi lễ một cái ,một bên dâng hai tay đưa bao thư đỏ,một bên nhẹ giọng thưa gửi.

-Tử Kỳ đại nhân,đây là Trương tiểu thư của Trương tri phủ Thục Ba,vừa mới tới ban nãy…

Tử kỳ nhìn chằm chằm một lượt ba người,dừng lại nhìn Mặc Vân có vẻ lâu hơn cả rồi mới liếc mắt tới bì thư.Hắn khẽ nhếch mép cười qua cái lỗ mũi rồi nhét lá thưvào ngực áo.

-hai ngươi ra ngoài trước,bọn họ là cố nhân,ta sẽ đích thân tiếp đãi.

Từ kỳ vừa dứt lệnh,hai tên Lam kỳ Lục kỳ không nói một lời trực tiếp cáo lui.
Trong phòng chỉ còn lại 4 người,không khí phảng phất như có người đè sợi dây đàn lại không cho nó phát ra bất cứ âm vực nào.Hải đường chớp mắt nhìn một vòng,sớm vậy đã bại lộ rồi sao?

Mặc vân cười hiền lành ,phá vỡ thế cục mỗi người tự ôm một suy tính.

-Tử Kỳ đại nhân,đã lâu không gặp,ngài vẫn mạnh khỏe thật tốt quá!mời ngồi!

Nàng vừa nói dứt câu liền tự động ngồi xuống trước tiên,lại bổ sung thêm.

-mọi người trước cứ ngồi xuống,sau chúng ta từ từ đàm đạo.

Hải đường suýt bật cười,cô nương này hảo bản lĩnh,nàng chính là thích khí phách dung ung mà thản nhiên,trời không sợ đất không ngán của Mặc Vân.

Nhưng mà,đám thuộc hạ của tên Hồng Y đó làm gì mà tụ tập hết về đây?chẳng lẽ bọn họ làm thuê cho Minh Đạo Vương?