Thiên Giá Sủng Nhi: Vợ Mới Của Tổng Tài

Chương 102




Lục Nghệ Thần ôm lấy vai cô để cô rơi vào lồng ngực rắn chắc của anh, bên môi treo nụ cười nhạt, thấp giọng nói bên tai cô: “Lục phu nhân, tiếp theo chúng ta đi đâu?”



Có Nhược Hy xấu hỗ mà hai má nóng bừng, ngắng đầu lên nhìn ánh mắt dịu dàng như nước của anh, giống như có thứ gì đó châm lên tim một cái lại vội cúi đầu: “Anh…



anh, nghe theo anh.”



Nhân viên ở bên cạnh và những khách hàng khác đều bị sự ân ái ngọt ngào của hai người làm cho hai mắt hâm mộ sáng bừng. Một bên thầm cảm thán Cố Nhược Hy số tốt, một bên tán thưởng Lục thiếu đáng sợ trong truyền thuyết thì ra cũng có thể dịu dàng với một người như vậy.



Đi ra khỏi tiệm, Có Nhược Hy vẫn bị ánh mắt nóng hồi của những người đó nhìn theo làm cho trái tim loạn cả lên.



Nhìn những bao lớn bao nhỏ trong tay Triệu Mặc, khó khăn mà mở cửa xe cho họ, cô nói rất nhỏ với Lục Nghệ Thân.



“Tôi thật sự mặc không hết.” Huồng hồ giá mỗi bộ đều đắt đến mức khiến cô hoa cả mắt, quá xa xỉ, quá lãng phí.



“Chưa bao giờ thấy con gái chê quần áo nhiều.” Lục Nghệ Thần kéo Cố Nhược Hy lên xe, vẫn luôn duy trì nụ cười dịu dàng. Khoảnh khắc đóng cửa xe lại, ngăn lại ống kính điện thoại đang chĩa vào họ thì liền khôi phục lại vẻ lạnh nhạt xa lạ thường ngày. Không còn là người đàn ông dịu dàng dễ tiếp cận nữa.



Tim Cố Nhược Hy nảy lên, liền yên lặng không nói gì nữa.



Anh có ý tỏ vẻ cưng chiều chu đáo trước ống kính, có điều đều là diễn cho người ta xem. Cô không nên chìm đắm vào đó, phân không rõ thật giả.



Lục Nghệ Thần lại đưa Cố Nhược Hy đến một tiệm salon tư nhân. Bảo nhà tạo mẫu rất yểu điệu giống phụ nữ đó đích thân tạo hình cho Cố Nhược Hy. Derry là nhà tạo hình cao cấp nhát thành phố A, không ít minh tinh hạng A đều là do anh ta đích thân tạo hình. Derry nhìn Cố Nhược Hy không trang điểm, sạch sẽ thuần khiết trong gương, chậc miệng: “Mặt mộc không tệ, khí chất thanh tú, rất thích .



hợp với phong cách trẻ trung tươi sáng.”



Nhưng Lục Nghệ Thân lại chỉ vào kiểu tóc xoăn khí chất nho nhã trong cuốn album ảnh: “Làm kiểu này cho cô ấy.”



Derry hơi chau mày lại, muốn phát biểu ý kiến nhưng thấy sắc mặt của Lục Nghệ Thần hơi trầm lại thì vẫn làm theo.



Tất nhiên kiểu tóc xoăn lọn to Hàn Quốc sẽ thay đổi vẻ thanh thuần của Cố Nhược Hy. Nhìn mình trong gương giống như biến thành một người khác. Sau sự hưng phấn vì vẻ đẹp thì chỉ còn lại cảm giác xa lạ.



Đây thật sự là cô sao? Thay đổi phong cách thanh thuần, khí chất cao quý hơn. Cứ cảm thấy rất không hợp với cô nhưng lại nói không ra được chỗ nào không hợp vì quả thực rất đẹp.



“Rất đẹp.” Lục Nghệ Thần khen ngợi, đứng trước gương nhìn Cố Nhược Hy ở trong gương, cười như không cười: “Là vợ của tôi thì cũng phải thay đổi hình tượng chút. Thay mình thoát xác mới khiến người ta cảm thấy tôi xem trọng em.



Cố Nhược Hy gật đầu, che đậy sự hoan hỉ nơi đáy lòng: “Tôi cũng thấy rất đẹp.”



“Thói quen là một thứ rất đáng sợ. Vừa mới thử thay đổi chắc chắn sẽ không thích ứng được, từ từ sẽ tốt thôi.”



Giọng của anh rất khẽ, giống như đang nói với Cố Nhược Hy mà cũng như đang nói với chính mình.



Cố Nhược Hy không hiểu lắm, nhìn anh đợi anh giải thích.



Nhưng anh lại kéo cô ra khỏi salon, lên xe.



Trời tối dần, thành phố đầy nhà cao tầng, khắp nơi đều lên đèn hào nhoáng.



Lục Nghệ Thần đưa cô đi đến một quán bar vô cùng sang trọng, Hoa Đô.



Hoa Đô là quán bar cao cấp nhất thành phố A. Không nhừng là thiên đường của đàn ông, mà cũng là thiên đường của phụ nữ. Vì ở đây không những có thể cung cấp mỹ nữ tìm vui cho đàn ông mà còn cả mỹ nam cho phụ nữ. Mức chỉ tiêu thấp nhất ở đây không cần nghĩ cũng biết, không phải là người có tiền có địa vị thì căn bản không có tư cách vào đây.



Ánh đèn ảo diệu của Hoa Đô lắc lư khiến Cố Nhược Hy không mở nổi mắt. Giống như đi vào thế giới lãng mạn rực rỡ, vô cùng xinh đẹp sắc màu. Trên sân khấu, mỹ nữ sexy ăn mặc gợi cảm lắc lư theo điệu nhạc, những động tác múa cột mê người.



Dưới sân khấu, nam nam nữ nữ hoan hô, lắc lư, có người thậm chí còn diễn cảnh hôn 18+… cảnh tượng xa hoa đồi trụy khiến Có Nhược Hy rất không thích ứng.