Ngày hôm sau, trời còn chưa hửng sáng, Sienna đã vội vàng gõ cửa phòng Henry. Gương mặt điển trai còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn nhưng đã cất giọng trêu chọc: “Nàng nhớ ta tới mức sáng sớm thế này đã tới tìm rồi sao?”
“Em không đùa với ngài đâu, nhanh nhanh và đi theo em.” Nhìn dáng vẻ vội vàng của nàng, Henry đành gác lại nỗi lòng mỗi sáng sớm của mình, nhanh nhanh khoác áo rồi đi ra ngoài. Nàng đưa hắn tới ngôi trường hôm trước. Ở giữa sân, rất nhiều giám thị đang vây quanh một đôi nam nữ, dùng roi đánh thẳng vào người họ. Người con trai ra sức bảo vệ người con gái vào lòng, song cũng không thể hoàn toàn bảo vệ được cô ấy khỏi đòn roi.
Học sinh qua lại rất nhiều, có người ngoái lại nhìn rồi bỏ đi, đa số đám quý tộc thì ở lại, vây quây như xem kịch, trên môi là nụ cười giễu cợt. Henry chợt hoảng, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Hôm trước vào đêm muộn có người bắt gặp một đôi nam nữ tình tứ trong rừng. Vì thế nên họ đã bắt phạt hai người kia, hai học sinh thường dân.” Sienna phủ một lớp ma thuật bảo vệ hai bạn trẻ kia. Mỗi lần đòn roi quất xuống, nó sẽ phản ngược trở lại và quật thẳng vào người giáo viên.
“Đôi nam nữ kia là…” Henry chợt nhận ra. “Nhưng ta tưởng đây không phải trường học công giáo, vậy việc yêu đương này là tự do chứ?”
“Nhưng họ là thường dân. Những giáo viên kia cho rằng chúng là thường dân phải lo cho cuộc sống bình thường còn chưa xong, vậy chúng chả có quyển gì mà yêu đương. Những việc yêu đương ngọt ngào đó chỉ nên dành cho tầng lớp quý tộc mà thôi.” Có vẻ như giáo viên dưới kia vẫn chưa từ bỏ, cố chấp quật roi vào lớp bảo vệ, càng lúc càng mạnh.
“Vậy vì sao họ lại bắt chúng? Đó rõ ràng là chúng ta…”
“Vì chúng đang quen nhau.” Sienna chậm rãi hạ xuống. “Trước chuyện này, đã có nhiều người biết chúng đang yêu nhau. Đôi trẻ này, chúng chẳng làm sai gì cả. Chúng chỉ sai vì mọi người biết chúng yêu nhau. Chỉ vịn vào lí do đó, họ đã có thể thay đổi bản chất của rất rất nhiều vấn đề mà chúng không sai.” Sienna đi tới và chụp lấy cái roi của giáo viên kia, ném chúng đi xa. Henry cũng đi tới trấn an hai đứa trẻ.
“Hai người là ai?” Nữ giáo viên kia nhìn thấy phù thủy liền thấy sợ hãi trong lòng. Đám quý tộc gần đó có người nhát gan đã chạy trước, có người ngoan cố ở lại xem, nhất thời trở thành một đám hỗn loạn.
“Là người mà các ngươi đang tìm kiếm. Cũng chính là đôi nam nữ trong rừng ngày hôm đó.” Sienna đáp. Henry đi lên chất vấn: “Các ngươi chưa có bằng chứng đã tùy ý bắt phạt người khác, vậy đáng tội gì?”
“Ta… Ta là giáo viên ở đây! Xử lí thế nào là chuyện của ta! Các ngươi lấy quyền gì mà can thiệp?”
“Ta? Ta là người kế vị ở đế quốc này. Và đây là người sẽ sánh vai cùng ta.” Henry tháo áo choàng xuống. Tức thì, gương mặt mọi người biến sắc.
--------
Hẳn nhiên kết cục của giáo viên đó cũng như phần lớn giáo viên của trường, những người có hành vi không đúng mực đều bị xử lí nghiêm khắc. Giáo viên trong trường được thay mới gần như toàn bộ, nhiều thứ sẽ được thay đổi.
Còn về đôi trẻ kia, Henry đã bồi thường cho chúng một số tiền lớn, số tiền đủ để gia đình chúng sống khấm khá cả đời.
Nhưng có một chuyện quan trọng hơn cả. Đó là lời tuyên bố của hoàng thái tử ngày hôm đó, công nhận một phù thủy bí ẩn như nàng là hoàng thái tử phi. Mặc dù hoàng đế và hoàng hậu rất vui vẻ để hắn chọn ý trung nhân. Nhưng xuất thân mập mờ của nàng là cả một vấn đề… Và ngay ngày hôm đó, hoàng đế đã triệu kiến Henry.
“Ôi con trai ta. Sao bao nhiêu tiểu thư trong đế quốc này, bao nhiêu công chúa xinh đẹp của đế quốc láng giềng con không chọn, lại chọn một phù thủy thế kia?” Hoàng hậu thở dài. “Ta biết con và nàng ta lui tới đã một thời gian dài phải không? Và nàng ta là một phù thủy chín sao ở ma tháp, một phù thủy mạnh mẽ và vĩ đại. Nhưng Henry, con còn cần chỗ dựa là nhà vợ và vương hậu tương lai cần là một quý cô thông thạo lễ nghi.”
“Con có thể chắc chắn rằng nàng ấy là một tiểu thư quý tộc, một vị tiểu thư đặc biệt. Từ cung cách hành xử của nàng, con cảm thấy nàng còn trên cả những lễ nghi thông thường.”
“Nhưng ta nghe nói nàng ta luôn đeo mặt nạ khi gặp con? Làm sao con biết được nàng ta là ai và dung mạo thế nào?” Hoàng đế hỏi.
“Vậy xin phụ hoàng hãy cho con tổ chức một bữa tiệc khiêu vũ lộng lẫy, và con sẽ cho người thấy con đã chọn đúng.”
------
Đó là lí do mà lúc này, trong dinh thự Valley, Sienna nhận được một tấm thiệp mời. Đó là môt buổi vũ hội lớn mời toàn bộ giới quý tộc tham dự vào hơn một tháng nữa.
“Nhắc tới chuyện này thì cha thật có lỗi với con.” Cố công tước thở dài trong bữa ăn tối. “Lúc đó ta quá hồ đồ và đã làm một chuyện vô cùng bẽ mặt, khiến con phải xấu hổ.”
“Không sao đâu cha. Bây giờ gia tộc ta đã trở lại thời kì hoàng kim, sẽ không có ai coi thường ta như cách đây vài tháng đâu.”