Bát trưởng lão cạn lời trước ngộ tính khủng khiếp của tân đồ đệ.
“Giờ con hãy thử chế tạo cho ta cái túi không gian đi, nguyên liệu trên bàn kìa”
Tiểu Bá đi đến cái bàn làm việc, thấy bên trên có nhiều vật liệu ở xung quanh màở giữa có bản vẽ 1 trận pháp khác.
Không quan tâm, cậu nhìn sơ qua các nguyên liệu rồi lắc đầu.
Bát trưởng lão giận đùng đùng: “Tiểu tử con có thực đã đọc hết không đó, nguyên liệu làm túi không gian đây nè”
Nói rồi ông lấy 1 tấm da thú đưa cho cậu.
Tiểu Bá lắc đầu “Sư phụ vật liệu này không tốt, dễ bị công kích mạnh phá huỷ lại thêm dễ bị trộm cắp nữa”
Bát trưởng lão tròn mắt hỏi lại: “Thế chứ 1 thứ thường dùng như thế con định làm từ vật liệu gì?”
Tiểu Bá về chỗ ngồi chống cằm suy nghĩ.
Trong các truyện cậu đã đọc thường có nhẫn trữ vật, hay là mình làm cái đó.
Quyết định xong cậu đứng dậy đến bàn làm việc lấy 1 mẫu hợp kim màu trắng.
Tay trái dùng Chí hoả thôn vạn sơn ngưng tụ thành hình lô đỉnh, ném mẫu hợp kim vào.
Không quá lâu mẫu hợp kim đã nóng chảy hoàn toàn.
Tay phải dùng Thổ nguyên tố hình thành khuôn chiếc nhẫn tròn, rót hợp kim nóng chảy vào.
Sau đó dùng 2 tay bóp chặt.
“Thổ sơn vạn chấn”
Ầm…
Toà lâu lắc lư dữ dội trong ánh mắt trợn tròn của Bát trưởng lão.
“Tiểu tử muốn phá cái ổ của ta à?”
Bát trưởng lão khoé miệng giật giật.
“Hì… hì…”
Thuỷ nguyên tố trào ra bao trùm lấy cái khuôn Thổ nguyên tố giảm nhiệt.
Cảm nhận thấy đã ổn, cậu thu hồi lực lượng lại, 1 chiếc nhẫn màu trắng xuất hiện trước mắt.
“Hì… hì… được rồi nè sư phụ”
Bát trưởng lão không hiểu sao nên hỏi “Đồ nhi con làm món trang sức này làm cái gì?”
Tiểu Bá mang chiếc nhẫn lại chỗ ngồi rồi rót nước uống:
“Con muốn làm nó thành nhẫn không gian”
Bát trưởng lão lắc đầu bảo “Không thể làm được, vì nó quá nhỏ mà trận pháp chúng ta lại lớn hơn nên không thể làm được”
Tiểu Bá cười hì hì rồi trong ánh mắt tò mò của Bát trưởng lão, cậu tung chiếc nhẫn lên không nhắm mắt lại.
Hàng loạt sợi tinh thần lực tuôn ra quấn lấy chiếc nhẫn, sau đó từ trung đan điền các Kim nguyên tố biến thành những sợi cực nhỏ chui vào bên trong chiếc nhẫn.
2 tay cậu múa mai quay cuồng như đang vẽ trận pháp, mà bên trong các sợi Kim nguyên tố đang kết thành hàng loạt trận pháp không gian nhỏ.
Thời gian dần trôi, mồ hôi trên trán cậu chảy ra.
Khi Bát trưởng lão còn đang kinh ngạc khi 1 đứa bé 8 tuổi có cả thượng và trung đan điền, mà còn khống chế tinh thần lực lẫn nguyên tố lực đạt đến mức lô hoả thuần thanh như thế.
Chưa hết ông còn phát hiện tiểu tử này có Hoả nguyên tố, Kim nguyên tố, Thuỷ nguyên tố và cả Thổ nguyên tố, 4 nguyên tố trong 1 thân.
Rốt cuộc tiểu tử này là quái thai gì???
Ông lẩm bẩm: “chả trách sao cả tông môn không bắt được tiểu tử này, nó đã như thế này thì đủ sức mang đám nhóc ngoài kia ra trêu đùa”
Thu lại Kim nguyên tố, Tiểu Bá mở mắt lau mồ hôi trên trán “Phù… xong rồi”
Bát trưởng lão vội cầm lấy chiếc nhẫn quan sát.
Không có thay đổi gì.
“Đồ nhi làm sao mà xong rồi?”
Tiểu Bá nhận lại chiếc nhân rồi mang vào tay tuy nhiên quá rộng nên không mang nữa mà cầm trên tay.
Dùng tinh thần lực chui vào chiếc nhẫn nhận chủ.
Sau đó cậu cầm chiếc nhẫn quét ngang cái bàn.
Vù… cái bàn biến mất trong sự ngạc nhiên của Bát trưởng lão.
“Cái này… cái này. Làm sao làm được??”
Tiểu Bá cười hì hì, mang chiếc bàn để lại chỗ cũ.
Cậu xoá đi dấu ấn tinh thần bên trong rồi đưa cho Bát trưởng lão.
Ông run run kích động cầm lấy chiếc nhẫn muốn đi nghiên cứu.
“Sư phụ người có sách về làm pháp bảo chứa vật sống không vậy?”
Bát trưởng lão say mê chiếc nhẫn nào để ý nữa, phất tay 1 cái thêm 20 quyển sách cổ rơi trên bàn.
Không nói thêm lời nào nữa, Tiểu Bá dùng tinh thần lực đọc sạch 20 quyển sách.
Cậu bắt đầu suy tư,
Để làm được 1 chiếc nhẫn không gian hoàn thiện cần trận đồ không gian, trận pháp lưu giữ lực lượng, trận pháp bảo vệ, trận pháp phóng to thu nhỏ và trận pháp hấp thu lực lượng.
Để làm 1 không gian pháp bảo chưa vật sống cần thêm trận pháp chuyển đổi thuộc tính lực lượng.
Không biết có trận pháp tụ linh trận gì đó như trong truyện không ta???
Cậu đang trầm tư thì có 1 lão nhân tóc bạc, thân hình cao gầy trái ngược hoàn toàn với Bát trưởng lão xuất hiện.
Từ trong không gian có 1 số trận văn kỳ quái lập loè rồi ông ta bước ra.
“Nhóc con tiểu thiếu gia, lão Bát đâu rồi?”
Tiểu Bá nhìn lại rồi bỗng dưng sáng mắt lên như bắt được tiền, đáp:
“Dạ sư phụ đi nghiên cứu rồi ạ”
Lão nhân nhìn lại cậu hỏi “lão Bát nhận tiểu thiếu gia cậu làm đồ đệ từ khi nào?”
“Dạ mới sáng nay ạ” Cậu thanh thật trả lời.
Lão nhân cười lớn: “Ha… ha… lão Bát muốn dọn cái ổ này mà. Nhận ngay con của nha đầu phá hoại đó mà còn thừa hưởng cái tính gây chuyện nữa chứ. Không sợ nhóc này quậy banh cái ổ lão sao???”
“Ha… ha… nhóc con có phải sáng nay nhóc quậy tung cả tông môn, khiến đám đệ tử ngoài kia đi tìm nhóc phải không?”
Tiểu Bá gật gật đầu, mắt nhìn chằm chằm lão nhân, tay xoa xoa vào nhau.
Lão nhân thấy không ổn liền lùi lại nói:
“Nhóc con có ý đồ gì? Sao nhìn ta như thế, ta không thích đồng tính mà còn nhỏ thế đâu”
Tiểu Bá cười cười nhìn lão nhân như con sói gặp con dê:
“Thất sư phụ có sách trận pháp không cho con mượn đi?”
Lão nhân này là Thất trưởng lão, là Trận sư của tông môn cũng là bạn thân chí cốt của Bát trưởng lão.
“Định làm gì? Muốn phá ta à nhóc? Cút mau”
Từ bên trong phòng, Bát trưởng lão cười lớn cầm chiếc nhẫn đi ra:
“Ha… ha… hiểu được rồi, đúng là rất tuyệt”
“Lão thất, cho đồ nhi của ta mượn toàn bộ trận pháp của lão đi”
Thất trưởng lão tròn mắt nhìn về phía Bát trưởng lão.
“Cho nó mượn đi, ta sẽ nói cho ông nghe sau”
Bát trưởng lão khoát khoát tay.
Thất trưởng lão nhìn lại Tiểu Bá rồi phất tay, 1 đống sách được chất thành hàng nằm trên sàn.
Như sói nhìn thấy con mồi, Tiểu Bá lao xuống ngồi giữa đống sách xếp bằng, nhắm mắt lại.
Bát trưởng lão kéo Thất trưởng lão ngồi xuống ghế rót nước trà.
“Tà nhãn vạn quân”
Thất trưởng lão mắt chữ A mồm chữ O nhìn thấy cách đọc sách của Tiểu Bá.
Bát trưởng lão cười ha ha rồi kéo Thất trưởng lão lại từ trong ngạc nhiên.
Vừa uống trà Bát trưởng lão vừa kể lại tất cả mọi việc sáng nay.
Thất trưởng lão không rời mắt khỏi Tiểu Bá, miệng không nói nên lời đến mức quên cả việc uống trà.
“Tiểu thiếu gia thực sự quái thai như thế à?”
Bát trưởng lão đưa chiếc nhẫn cho Thất trưởng lão rồi bào:
“Ông thử xem”
Thất trưởng lão cầm chiếc nhẫn không gian thử thu lấy cả bàn trà cùng sách rồi kinh ngạc không thôi.
Thất trưởng lão kích động hỏi:
“Ông có nghĩ tiểu thiếu gia sẽ học được trận đồ của ta không?”
Bát trưởng lão vui vẻ gật đầu đáp 1 cách chắc chắn:
“Được, mà còn phi thường được. Tiểu tử này có thể kết hợp của thiên phú 2 ta lại với nhau để phát huy chúng đến cực đỉnh. Ha… ha…”