Thiên Địa Đại Đạo

Chương 6: Ngân Hà Kim Sa




Hắn làm sao biết sau khi Trác Phàm ném hòn đá về phía tên Hắc Bàng kia. Nhìn thấy được ánh mắt tên Hắc Bàng nhìn về phía Hắc Tam Lang như khinh thường đang không có ý giúp đỡ hắn. Trác Phàm liền đoán được Hắc Bàn sẽ bỏ chạy giữ mạng. Liền khắc đó, Trác Phàm sử dụng kỹ năng của Bạch Quang Thần Đồng “ Hoán vị” với hòn đá. Ngay lập tức xuất hiện sau lưng Hắc Bàng đâm một nhát chí mạng.

Đối với bọn người Hắc Phong Điện, Trác Phàm biết rõ chúng là những tên ma đạo tu giả tàn nhẫn. Muốn là đối phương khiếp sợ thì phải đánh phủ đầu. Làm cho Hắc Tam Lang không hiểu được tình huống để hắn cảm nhận được uy hiếp từ Trác Phàm từ đó làm giảm nhuệ khí của vị Tam công tử này đi.

Nhưng nhiêu đó chưa đủ, đôi mắt Tam công tử đang nhìn về phía thi thể tên Hắc Bàng thì một giọng nói vang lên “Không biết Tam công tử hôm nay đến đây có việc chi. Nếu lấy mạng tại hạ mà không nhìn vào tại hạ thì hơi khinh thường ta quá thì phải.”

Hắc Tam Lang giật mình nhìn lại, Trác Phàm đã xuất hiện ở vị trí cũ giống như từ đầu tới cuối chưa từng di chuyển vậy.

“Hay cho một Trác Phàm, quả nhiên có bản lĩnh. Vừa đột phá trúc cơ kì lại có thể giết người ngay trước mắt ta.” Nói tới đây, Hắc Tam Lang liền vận kình lực nhanh chóng nhảy vọt tới, tay hóa thành trảo mang theo luồng hắc kình đánh về phía Trác Phàm.

Thấy thế công như vậy, Trác Phàm liền nhanh chóng né đi, lui vào sâu trong đại trận, 2 tay kết thành ấn kí, một màng huyết vụ nổi lên bao trùm lấy Hắc Tam Lang. “Tam công tử, đây là nhị cấp trận thức được Các chủ mời một nhị cấp trận sư bố trí chuyên dùng để đối phó với những kẻ ma đạo tu giả của Hắc Phong Điện như ngươi. Từ từ mà hưởng thụ đi.”

Bên trong màn sương, Hắc Tam Lang mơ hồ cảm thấy tu vi của mình dần rơi xuống, máu huyết sôi trao, đầu óc bắt đầu mơ hồ. Mạnh mẽ cắn đầu lưỡi cho mình thanh tỉnh, Hắc Tam Lang vội vàng lùi ra sau, ma trảo vận hết sức còn đánh về phía sau.

Đột nhiên nghe “Phốc” một tiếng. Bên tai hắn nghe văng vẳng tiếng của Trác Phàm “Đang ghét, trận pháp này vẫn miễn cưỡng không chế. Xem ra phải tạm thời đóng trận rồi. Tam công tử, Ngươi bị trọng thương như vậy, có vẻ chưa hẳn đánh thắng được ta.”

Màn huyết vụ càng lúc càng nhạt dần, Tam công tử bây giờ cảm thấy bản thân sức lực trở nên yếu đuối, nghe được lời của Trác Phàm, hắn không khỏi kinh hãi. Vội vàng vận hết sức bình sinh chạy ra khỏi nơi này.

Thân ảnh Trác Phàm hiện ra mang theo một tia châm chọc “Thả con tép bắt con tôm mà thôi.” Sau đó hắn trở về nơi tu luyện của mình.

Hắc Tam Lang chạy một hơi thật xa. Sau khi chắc chắn mình đã chạy thoát hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi. “Hay cho một tên Trác Phàm Huyết Vệ, hay cho một đại trận chuyên dùng để giết người bọn ta. Đợi đến khi các trưởng lão xuất quan xem ngươi như thế nào đối phó.” Hắc Tam Lang phun một ngụm máu nghĩ thầm. Sau đó hắn cười lạnh rồi tiếp tục trở về.

Kì thật Trác Phàm đột phá Trúc Cơ đã đủ sức duy trì đại trận một thời gian, nhưng vì hắn muốn thả tên tam công tử này về để mang thêm những tên khác đến mà thôi. Mặc khác, hắn cố tình nói cho tên kia việc Các chủ Tinh Vẫn Các mời trận sư đến bày trận giết nhưng tu giả của Hắc Phong Điện để sau khi chạy thoát, tên kia sẽ về nói cho tên điện chủ kia, như vậy sẽ làm cừu hận càng nâng lên.

“Xem ra phải tìm một nơi khác tu luyện, chỗ này phải dùng để làm chuyện khác.” Trác Phàm trong lòng thầm nhủ. Một tháng qua hắn đã thu thập không ít Linh giới của bọn ngươi Hắc Phong Điện và cả Tinh Vẫn Các. Thu nhập của hắn hến sức phong phú, trên dưới 500 viên linh thạch, 23 viên nhất phẩm đan, 2 viện nhị phẩm đan, tất cả đều dùng để trị thương.

Phong Lôi Trấn

Ba ngày sau, Trác Phàm mặc một áo khoác tối màu trùm đầu tiến vào Phong Lôi Thành nghe ngóng tin tức.

“Nghe nói gì không, một tháng nay một vài tu giả của Hắc Phong Điện đi vào khu rừng gần đây đều một đi không trở lại.”

“Thế đã là gì, ta còn nghe nói bọn chúng vì chọc phải hồn ma của Tinh Vẫn Các thị vệ đoàn trả thù, bị ăn sống thi cốt vô tồn kìa.”

“Ta hôm trước còn nghe được tin Tam công tử của Hắc Phong Điện đụng phải tên Huyết ảnh vệ đó chạy thoát mà chỉ còn nửa cái mạng. Nghe nói hắn sẽ dẫn mấy cường giả Đoạn cốt cảnh để giết Huyết ảnh vệ kia.”

Trác Phàm nghe thấy vậy cười thầm “Cuối cùng cá sắp cắn câu rồi.” Hắn tiếp tục đi vào trong thành sâu hơn. Càng vào trong hắn càng ngạc nhiên, chỉ mới một tháng thôi mà bao nhiêu người đã biết về hắn, những đứa trẻ trong trấn còn thay phiên đóng vai huyết ảnh để tỉ thí với nhau.

Lúc Trác Phàm vừa ra khỏi thành men theo đường mòn trở về nơi luyện công. Đột nhiên từ xa, hắn nghe được tiếng xé gió bèn phi thân lên cây xem xét. Lúc này một thị vệ của Tinh Vẫn Các vận hết sức bình sinh để chạy trốn khỏi một đám hắc y nhân đuổi theo đằng sau. Bọn chúng tu vi chỉ có tụ khí tam tứ trọng. Trác Phàm thấy thế liền nhảy xuống hặn đường.

Như bản năng mách bảo, tên thị vệ kia nhìn thấy Trác Phàm vội la lớn “Huynh đệ cứu ta với, ta phải mang ngọc giản truyền tin về cho các chủ. Hiện tại, ở Toàn Phong Trấn, Ngân Hà Kim Sa đang có dấu hiệu xuất thế trong 2 – 3 tháng tới.”

Trác Phàm nghe vậy giật mình, trong bảo điển của Huyết Tinh Ma Đế có viết: Ngân Hà Kim Sa có thể xem như là một chất lỏng, cũng có thể xem như kim loại. Nếu đem nó luyện chế có thể chế tạo ra Ngũ phẩm ma bảo cũng không thành vấn đề. Nhưng cách đó chỉ làm lãng phí Ngân Hà Kim Sa mà thôi. Còn một cách tốt hơn là dùng nó để đoán thể, một khi thành công lực lượng thân thể cực kì cứng rắn, có thể ngạnh kháng với ngũ phẩm ma bảo. Tuy nhiên quá trình đoán thể lại đau đớn cực hạn, nếu không chịu được thì chỉ có một đường – Chết.

Trác Phàm đưa tay, khẽ vung một cái hình vòng cung, một đạo kình phong nhanh chóng quét vào đám hắc y nhân đăng sau tên thị vệ. Đám hắc y nhân đứng hình, rồi từng đạo ngã xuống trước sự kinh hãi của tên thị vệ kia.

Trác Phàm bước tới tên thị vệ còn đang kinh hãi kia nói “Yên tâm ta là một thành viên trong đội thiếu niên thị vệ đoàn của Tinh Vẫn Các. Nói cho ta nghe một chút chuyện của Ngân Hà Kim Sa đi.”

Tên thị vệ kia giật mình, định thần một lát rồi nói: “Nửa tháng trước, nhị công tử của Tinh Vẫn Các có đến Vạn Thú Sơn Mạch để săn yêu thú, tình cơ hắn phát một cái hồ đang có vài giọt chất lỏng bạc chảy ra, hắn liền đoán được đây là Ngân Hà Kim Sa sắp xuất thế liền cho người trở về mang tin tức này cho các chủ, không ngờ đi ngang qua Toàn Phong Trấn, tên thành chủ ở đó nghe được liền âm thầm báo cho người của Hắc Phong Điện mai phục chúng ta trên đường. Chúng ta liều chết mở đường máu chạy không ngừng nghỉ trở về. Nếu như không nhờ ngươi thì e rằng không còn ai truyền tin nữa.”

“Được rồi, ngươi mau trở về Tinh Vẫn Các để truyền tin rồi tĩnh dưỡng đi. Ta phải tiếp tục tuần tra.” Trác Phàm nghe vậy cũng không nhiều lời, để tên thị vệ kia đi trở về. Nhưng tên kia chưa kịp vui mừng thì trước ngực đã bị đục thủng một lổ

“Chuyện này càng ít người biết càng tốt. Trác Vũ, xem ra hắn đã đầu quân cho Hắc Phong Điện. Cũng tốt, thù nhà cũng nên bắt đầu trả thôi.” Mặc dù thực lực của Trác Phàm bây giờ còn yếu kém, nhưng nếu như có được Ngân Hà Kim Sa đoán thể, chắc chắn hắn sẽ nhảy vọt lên Đoạn cốt cảnh thực lực. Đến lúc đó, hắn sẽ đủ khả năng trả thù. Vậy nên hắn không mong có thế lực lớn nào nữa nhúng tay vào.

“Xem ra Huyết vệ nên tạm lắng xuống, dù sao nếu Ngân Hà Kim Sa xuất hiện thì cũng sẽ không ít cao thủ đến đó. Có lẽ nên chuẩn bị một chút thì hơn.” Trác Phàm vừa đi vừa tính toán trong lòng. Hắn thẳng hướng Toàn Phong Trấn mà đi.