Đoạn Nhân cốc.
Võ Huyền tôn giả lời nói khiến trong Đoạn Nhân cốc bên trong đám tu sĩ nghị luận ầm ĩ, có người đồng ý, có người từ chối ý kiến mọi người không giống nhau.
Chuyện này cũng bình thường thôi, thế gian mỗi người một ý có người cốt khí muốn liều chết đánh với yêu tộc một trận, có người không nguyện ý mạo hiểm như vậy, có người vẫn giữ hi vọng sẽ có viện binh đến cứu bọn hắn.
“Các vị, chúng ta đã nhận được tin của Lục thành chủ, hắn đã ở bên ngoài Đoạn Nhân côc tiếp ứng chúng ta chỉ cần chúng ta giết đi ra Lục thành chủ sẽ tiếp ứng cùng nhau trước sau tấn công yêu tộc đánh đến yêu tộc không kịp trở tay đến lúc đó là thành là bại khó mà biết được.”
Hoa Nguyệt tiên tử thấy đám người còn đang do dự liền bồi thêm một câu, nàng biết cần cho đám người một chút hi vọng bọn hắn mới toàn tâm toàn ý chiến đấu.
“Lục thành chủ đến đây vậy tốt quá rồi”
“Đã Lục thành chủ đến vậy chúng ta liền giết ra, giết đến yêu tộc chết mới thôi”
“Đúng đúng, có Lục Thành chủ chúng ta tất nhiên sẽ thắng dễ dàng”
“Ta đồng ý, trận chiến này chắc chắn chúng ta sẽ thoát được’
“Yêu tộc ta nhịn bọn chúng lâu rồi bây giờ phải giết một cái thống khoái nếu không ta đời này liền không thể hả giận”
...
Biết được Lục Nam đã đến chúng tu sĩ hưng phấn không thôi.
Trong lòng bọn hắn Lục Nam thưc lực tuyệt đối là Tây Vực liên minh đệ nhất có Lục Nam đến tiếp ứng khiến vốn đang suy sụp đám người nháy mắt trở nên phấn chấn lại, chúng tu sĩ nhao nhao biểu thị sẽ phấn chiến.
Võ Huyền tôn giả nhìn thấy một màn này không khỏi hài lòng nhẹ gật đầu, hắn muốn chính là như vậy.
Dù sao không một ai muốn chết cả, lúc trước đám người không đồng ý là do bọn hắn tâm lý đối với cái chết sợ hãi bây giờ có được hy vọng bọn hắn tất nhiên sẽ đồng ý dù sao công đánh yêu tộc bọn hắn mới có một con đường sống tuy rằng rất mong manh nhưng bọn hắn nguyên ý thử dù sao so với ở đây chờ chết còn tốt hơn.
“Được rồi, ba ngày sau chúng ta sẽ toàn quân xuất kích công đánh yêu tộc, các vị đây là liên quan đến chúng ta tương lai chi chiến ta mong các vị đừng có bất kỳ cái gì dấu diếm chỉ có đồng tâm hiệp tức mới có thể có chuyển cơ, kẻ dám phải bội nhân tộc ta nhất định sẽ không tha”
Võ Huyền tôn giả nói, nói đến về sau hắn giọng đặc biệt lạnh Võ Huyền tôn giả đây là muốn phòng ngừa có kẻ nửa đường quay xe phản bội lại bọn hắn.
“Cẩn tuân tôn giả mệnh lệnh”
Chúng tu sĩ trăm miệng một lời đáp ứng bọn hắn cũng biết chuyện này tính nghiêm trọng tất nhiên sẽ không có ai có giữ lại.
Võ Huyền tôn giả đối đám người phân phó một chút sau đó liền kết thúc hội nghị, bọn hắn cần chuẩn bị đầy đủ mọi thứ trước khi tấn công yêu tộc.
...
Khoảng cách Đoạn Nhân cốc trăm dặm về hướng đông, nơi đây là một cái liên miên bất tuyệt dãy núi.
Trong một sơn động ẩm thấp.
Lúc này bên trong sơn động tụ tập lấy đại lượng nhân tộc tu sĩ, đây chính là Lục Nam chi đội ngũ.
Lục Nam sau khi xuất phát liền chia quân hai đường, một đường do Vô Phong đạo nhân cầm đầu chuyên vì quấy rối yêu tộc phía sau địa bàn, một đường do hắn đích thân cầm đầu đi cứu trợ Võ Huyền tôn giả kết hợp thế gọng kìm tất công yêu tộc khiến chúng không kịp trở tay từ đó giết ra một đường máu tới.
Thời gian này bọn hắn luộn tại trong hang động chờ đợi, chúng tu sĩ người thì sếp bằng tu luyện người thì kiểm kê lại bản thân vĩ khí, phù triện các loại, bọn hắn ai cũng vô cùng nghiêm túc bởi vì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi đại chiến liền sẽ bộc phát.
Hang động nơi sâu nhất, nơi đây bày ra đặc thù cấm chế cho dù là võ toon cường giả cũng không thể tùy ý nhìn trôm được, đây chính là nơi Lục Nam ở lại.
Lúc này Lục Nam bày ra trước mặt là vô số yêu thú thi thể, những yêu thú thi thể này đều được hắn luyện chế thành thi khôi.
“Hô”
Luyện chế xong con thứ 81 thi khôi, Lục Nam liền thở ra một hơi, suốt quãng thời gian này hắn luôn luyện chế thi khôi, lấy hắn bây giờ thực lục cùng tu vi luyện chế thi khôi dễ dàng hơn trước kia rất nhiều, bây giờ hắn đã luyện chế ra được 81 con võ tông cảnh thi khôi hơn nữa hắn còn luyện ra được một con võ tôn cảnh thi khôi những này thi khôi một khi toàn bộ bạo tạc uy lực tuyệt đối là hủy thiên diêt địa.
Luyện xong con này thi khôi, Lục Nam cũng không tiếp tục luyện chế nữa mà là lựa chọn tĩnh tọa điều tức bởi vì đại chiến sắp sửa diễn ra.
....
Yêu tộc rưng cây cứ điểm.
Màn đêm buông xuống, rưng cây trở nên vô cùng hắc ám, thi thoảng lại có tiếng thú gào phát ra.
Chúng yêu thú lúc này đã lâm vào ngủ say, chỉ có một bộ phận được cắt cử canh gác nhưng phần lớn chúng đều vô cùng uể oải đối với bọn chúng tới nói canh gác chỉ là hành động làm cho có lệ, bọn hắn không bao giờ tin nhân tộc tu sĩ dám tập kích bọn chúng đây chẳng khác nào là đường chết.
Chỉ là đêm hôm nay khác biệt.
Chỉ thấy trên không trung, dân có một tầng mây xanh xuất hiện, tầng mây xanh dần che lấp ánh trăng khiến khu rừng càng thêm phần u tối, đột nhiên từ trên tầng mây xanh từng đóa từng đóa hỏa diễm màu xanh rơi xuống khu rừng.
Những hỏa diễm màu xanh này tựa như mưa đồng dạng, rơi đến vô thanh vô thức đợi đến đám yêu thú kịp nhận ra hỏa diễm trận mưa đã rơi xuống khu rừng.
“Phừng phực”
Hỏa diễm chạm đến liền bộc cháy nhất thời cả khu rừng liền bốc lên ngọn lửa màu xanh.
“Gào”
Yêu thú chạm đến ngọn lửa màu xanh liền trực tiếp bốc cháy, cao giai yêu thú còn tốt bọn chúng có thể phần nào chống lại hỏa diễm thiêu cháy thậm chí là tự dập tắt hỏa diễm nhưng là đê giai yêu thú làm sao có thể chịu được, vừa chạm vào màu xanh hỏa diễm trong nháy mắt bọn chúng liền bị hỏa diễm thiêu cháy toàn thân, nhất thời tiếng thú gào không ngừng vang lên.
“Chuyện gì sảy ra”
Giao Nghiêm, Sư Hỏa cùng mấy vị yêu tôn đồng thời bị kinh động, bọn hắn nhanh chóng bay lên có phương vị xem xét tình hình, màu xanh hỏa diễm đối với bọn hắn cũng tạo thành ảnh hưởng nhưng không lớn.
“Địch tập nhưng là nhân tộc làm sao lại có dùng hỏa cường giả còn là sử dụng dị hỏa”
Sư Hỏa thân là hỏa hể yêu thú đối với hỏa diễm cảm nhận vượt quá bình thường yêu thú, hắn liếc mặt liền nhận ra đây là dị hỏa nhưng là nhân tộc làm sao có một vị như vậy hỏa hệ cường giả còn là sử dụng dị hỏa nữa, nó làm sao lại không biết chuyện này.
Bên canh Giao Nghiêm sắc mặt cũng vô cùng âm trầm, hắn thật không ngờ nhân tộc vậy mà đám đột kích bọn chúng.
“Nhân tộc lá gan thật lớn các chúng yêu tộc chỉnh đốn lại đội hình chuẩn bị...”
Giao Nghiêm một mặt âm trầm nói nhưng hắn còn chưa nói hết câu đột nhiên từ trong Đoạn Nhân cốc vô số nhân tộc tu sĩ giết ra cầm đầu là Võ Huyền tôn giả cùng Hoa Nguyệt tiên tử.
“Giết, giết sách đám yêu tộc”
Chúng tu sĩ hưng phấn hô lớn, lúc nãy mưa hỏa bọn hắn cũng được nhìn thấy đối với cái này chúng tu sĩ vô cùng rung động, bọn hắn càng vững tin trận chiến này sẽ thắng.
“Chỉnh đốn quân đội nghênh chiến nhân tộc...”
Giao Nghiêm hét lớn một tiếng nhưng chưa nói hết câu đột nhiên phía sau truyền đến vô số tiếng nổ lớn.
Giao Nghiêm cùng chúng yêu tôn đồng loạt quay đầu lại, chỉ thấy yêu thú phía sau xuất hiện nhiền tôn lạ mặt bát giai yêu thú, những yêu thú này không có bất kỳ phản ứng gì, bọn chúng lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến yêu thú nhiều khu vực sau đó tự bạo, đúng chính là tự bạo.
Những này bát giai yêu thú này tựa như điên một dạng một khi đến khu vực yêu thú tập trung nhiều liền tự bạo bản thân vô cùng dứt khoát khiến đám yêu thú không kịp phản ứng.
Nhất thời vô số yêu thú bị nổ chết, không khí tràn ngập mùi cháy xén yêu thú thi thể nằm la liệt trên đất.
Những này bát giai yêu thú chính là Lục Nam thời gian qua luyện chết ra đến thi khôi.
Những thi khôi này nhân lúc yêu thú loạn lạc liền lẫn vào, bởi vậy bọn chúng liền không bị phát hiện lúc này tập kích mới như vậy thành công.